Thời điểm khó khăn do dịch Covid-19 hiện nay càng giúp chúng ta cũng như những nhà nghiên cứu kinh tế và người dân trên thế giới nhận thức rõ hơn những điểm nổi trội của nền KTTT định hướng XHCN của Việt Nam.

Kinh tế thị trường tự do đầy khuyết tật 

Từ khi kết thúc Chiến tranh lạnh, về tổng thể, thế giới đã chuyển hóa từ bối cảnh đối đầu giữa hai hệ thống XHCN và tư bản chủ nghĩa (TBCN) sang một thế giới toàn cầu hóa, chấp nhận sự đa dạng và cùng tồn tại hòa bình, hợp tác, xen lẫn cạnh tranh gay gắt trong mọi lĩnh vực của đời sống xã hội.

Về cuộc khủng hoảng các mô hình phát triển kinh tế, trong chuyên luận “Covid-19: Cuộc tái cấu trúc vĩ đại” tại Diễn đàn Kinh tế thế giới (WEF), giáo sư Klaus Schwab, nhà sáng lập và Chủ tịch điều hành WEF nhấn mạnh: Đại dịch Covid-19 đang đào sâu hơn những chia rẽ, bất bình đẳng và phân chia thế giới thành thời kỳ tiền Covid-19 và hậu Covid-19. Trong kỷ nguyên hậu Covid-19, không chỉ Mỹ mà là toàn bộ chủ nghĩa tư bản (CNTB) thế giới sẽ phải thay đổi mô hình phát triển trong trật tự thế giới đa cực. Năm 2021 là năm bản lề, năm quan trọng đối với tương lai và thế giới phải hành động để tương lai nền kinh tế và xã hội của chúng ta cần linh hoạt, bao trùm hơn và bền vững hơn; thúc đẩy quá trình chuyển đổi công nghiệp một cách có trách nhiệm; tăng cường quản trị toàn cầu, đạt tiến triển trong nỗ lực trung hòa khí thải carbon; hướng đến các hệ thống kinh tế và xã hội công bằng hơn, tạo ra đủ việc làm nhằm xây dựng một xã hội hòa nhập hơn...

Nhận thức đúng về nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa
 Một góc Thành phố Hồ Chí Minh, đầu tàu kinh tế của cả nước. Ảnh: TTXVN

Trước đó, Báo cáo trung tâm tại Diễn đàn Kinh tế thế giới năm 2020 cũng đã từng khuyến cáo, CNTB đang đứng trước ngã rẽ lịch sử, trong đó đã đến lúc phải đổi mới mô hình phát triển sang hướng toàn diện, có trách nhiệm xã hội hơn, giải quyết tốt hơn các vấn đề xóa đói giảm nghèo, chống tham nhũng và bảo vệ môi trường. Trong đó, các công ty tư nhân tự coi mình là người được xã hội ủy thác và hoạt động không chỉ nhằm thu được lợi nhuận kinh tế lớn, mà còn phải hướng tới khắc phục hậu quả tiêu cực đối với xã hội và môi trường, đáp ứng tốt các quyền lợi hợp pháp và nhu cầu sống của người lao động.

Trên thực tế, khủng hoảng chu kỳ, sự suy thoái kinh tế cả trong quá khứ và hiện nay đã làm phơi bày mặt trái của KTTT tự do, cả về sự đầu cơ quá mức, về thất nghiệp, chênh lệch khoảng cách giàu-nghèo và những bất công xã hội.

Thậm chí, tại nước Mỹ, nơi có nền kinh tế thị trường TBCN phát triển nhất thế giới, thì cựu Tổng thống Mỹ Barack Obama đã phải thừa nhận: “Cuộc khủng hoảng tài chính ở Mỹ năm 2008 cho thấy đã qua rồi thời kỳ nước Mỹ hành động một mình mà không cần phải lắng nghe ai”. Cũng thời điểm này, lãnh đạo nhiều nước có KTTT phát triển khác, như: Anh, Pháp, Đức, Italy... cũng lên tiếng phê phán những sự ngây thơ, tin tuyệt đối vào khả năng tự điều chỉnh của KTTT tự do. Chính trị gia Bernie Sanders của Đảng Dân chủ, trong cuộc chạy đua ứng viên tranh cử Tổng thống Mỹ năm 2016 cho rằng: “Mô hình KTTT Mỹ hiện hành không thể giải quyết được triệt để những vấn đề của nước Mỹ, trước hết liên quan đến an sinh xã hội, giáo dục, y tế và bất công về giàu nghèo...”.

Thực tế cho thấy, các cuộc khủng hoảng kinh tế-xã hội, khủng hoảng năng lượng, lương thực, các vấn đề nóng bỏng về biến đổi khí hậu, mất đa dạng sinh học, ô nhiễm môi trường, an ninh phi truyền thống và dịch bệnh... đã và đang diễn ra dày đặc hơn chứng minh tính không bền vững cả về kinh tế, xã hội và môi trường sinh thái của thế giới hiện hành nói chung, của KTTT tự do của CNTB nói riêng. Do đó, chỉ có những ai thiếu tầm nhìn, hoặc cố tình nói ngược mới ca ngợi một chiều CNTB.

Mối quan hệ giữa “động cơ” và “bánh lái”

Xây dựng mô hình KTTT định hướng XHCN là phù hợp với xu hướng và yêu cầu thực tiễn phát triển KTTT trên thế giới. Bởi lẽ, thực tế đã, đang và sẽ ngày càng cho thấy, dù ở đâu và thời đại nào, dù chế độ và thể chế chính trị nào, song mọi mô hình KTTT muốn thành công đều phải ngày càng hội tụ vào mục tiêu cao nhất và xuyên suốt là vì phát triển đất nước bền vững và đáp ứng ngày càng tốt hơn khát vọng hạnh phúc cho người dân của quốc gia mình.

Không có bất kỳ mô hình kinh doanh và nhà nước nào ngoại lệ với đổ vỡ, khủng hoảng kinh tế, kể cả các cường quốc kinh tế hàng đầu thế giới. Thế giới đã thấy rõ ý nghĩa, hiệu quả của việc phải kết hợp cả bàn tay nhà nước và bàn tay thị trường trong một mô hình nhà nước kiểu mới để bảo đảm tính bền vững và hạn chế những khuyết tật của KTTT. Các quốc gia hiện nay nhìn chung đều đề cao yêu cầu phát triển bền vững, tăng trưởng xanh. Mà có thể thấy, đây đều là những vấn đề Đảng, Nhà nước ta nhấn mạnh khi xây dựng nền KTTT định hướng XHCN.

Khi áp dụng KTTT để phát triển đất nước là Đảng ta đã sáng suốt áp dụng một thành tựu của nhân loại trong cách thức phát triển kinh tế, nhưng đồng thời gắn thêm định hướng XHCN để bảo đảm xã hội sẽ phát triển bền vững, nhân văn trong nền KTTT ấy. Đó cũng không khác gì mối quan hệ giữa "động cơ" và "bánh lái" của một con tàu. 

Chúng ta không bao giờ được quên mục tiêu phát triển nền kinh tế là để làm gì. Trong bài viết "Một số vấn đề lý luận và thực tiễn về CNXH và con đường đi lên CNXH ở Việt Nam", Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhấn mạnh: “Chúng ta cần một xã hội mà trong đó sự phát triển là thực sự vì con người, chứ không phải vì lợi nhuận mà bóc lột và chà đạp lên phẩm giá con người. Chúng ta cần sự phát triển về kinh tế đi đôi với tiến bộ và công bằng xã hội, chứ không phải gia tăng khoảng cách giàu nghèo và bất bình đẳng xã hội. Chúng ta cần một xã hội nhân ái, đoàn kết, tương trợ lẫn nhau, hướng tới các giá trị tiến bộ, nhân văn, chứ không phải cạnh tranh bất công, "cá lớn nuốt cá bé" vì lợi ích vị kỷ của một số ít cá nhân và các phe nhóm. Chúng ta cần sự phát triển bền vững, hài hòa với thiên nhiên để bảo đảm môi trường sống trong lành cho các thế hệ hiện tại và tương lai, chứ không phải để khai thác, chiếm đoạt tài nguyên, tiêu dùng vật chất vô hạn độ và hủy hoại môi trường. Và chúng ta cần một hệ thống chính trị mà quyền lực thực sự thuộc về nhân dân, do nhân dân và phục vụ lợi ích của nhân dân, chứ không phải chỉ cho một thiểu số giàu có...”. Đó cũng chính là những luận giải để chúng ta thấy rõ hơn mục tiêu khi xây dựng nền KTTT định hướng XHCN, từ đó tạo cơ sở vật chất cho CNXH.

Một mô hình luôn được bổ sung, hoàn thiện

Để bảo đảm xây dựng nền KTTT phát triển, nhưng vẫn bảo đảm định hướng XHCN, các văn kiện Đại hội XIII của Đảng đã khẳng định và làm rõ hơn những nét đặc thù quan trọng trong mô hình KTTT định hướng XHCN là: Kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo, kinh tế tư nhân là một động lực quan trọng; có sự quản lý của Nhà nước pháp quyền XHCN, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo, bảo đảm định hướng XHCN phù hợp với từng giai đoạn phát triển của đất nước... Bảo đảm trên hết và trước hết lợi ích quốc gia-dân tộc trên cơ sở các nguyên tắc cơ bản của luật pháp quốc tế, bình đẳng, hợp tác, cùng có lợi. Tiếp tục phát triển nhanh và bền vững đất nước; gắn kết chặt chẽ và triển khai đồng bộ các nhiệm vụ, trong đó phát triển kinh tế-xã hội là trung tâm; xây dựng Đảng là then chốt; phát triển văn hóa là nền tảng tinh thần của xã hội; bảo đảm quốc phòng, an ninh là trọng yếu, thường xuyên.

Cả lý luận và thực tiễn đều cho thấy, xây dựng mô hình KTTT định hướng XHCN là kiến tạo một kiểu xã hội mới về chất, hoàn toàn không hề đơn giản, dễ dàng. Nền KTTT định hướng XHCN sẽ được hoàn thiện trong một quá trình dài và việc văn kiện Đại hội XIII của Đảng xác định “bảo đảm định hướng XHCN phù hợp với từng giai đoạn phát triển của đất nước” là cần thiết, tạo sự linh hoạt và vận dụng hiệu quả nguyên tắc “dĩ bất biến ứng vạn biến” trong chỉ đạo, điều hành thực tiễn của Đảng trước mọi biến động nhanh, khó lường của thế giới. 

Về phát triển kinh tế thời gian tới theo tinh thần Đại hội XIII của Đảng, các cơ quan chức năng đang tiếp tục xem xét, bổ sung và làm rõ hơn cơ chế quản lý nhà nước. Trong đó, quản lý nhà nước phải phù hợp với các yêu cầu, quy luật và quy trình của KTTT, cũng như với các điều khoản hội nhập quốc tế mà Việt Nam đã cam kết. Điều này là cần thiết để cơ chế thị trường được thực thi đầy đủ, bảo đảm uy tín chính trị, niềm tin thị trường và khai thác các cơ hội mới từ các FTA thế hệ mới mà Việt Nam đang và sẽ tham gia, phòng tránh lợi ích nhóm từ việc biến độc quyền nhà nước thành độc quyền tư nhân.

Đặc biệt, chức năng nhiệm vụ quan trọng của Nhà nước đang từng bước được bổ sung, làm rõ hơn, bao gồm việc chủ động dự báo và ngăn chặn, xử lý các khuyết tật, tác động mặt trái và khủng hoảng chu kỳ, vốn thuộc bản chất của KTTT (như chạy theo lợi nhuận đơn thuần, cạnh tranh thiếu lành mạnh, phân hóa giàu nghèo và coi nhẹ các vấn đề y tế, môi trường, xã hội...); nâng cao chất lượng tăng trưởng, sức cạnh tranh và hiệu quả hoạt động của nền kinh tế và doanh nghiệp; phát triển kết cấu hạ tầng đồng bộ; cải thiện ô nhiễm môi trường và quản lý, điều tiết thị trường, khoảng cách giàu nghèo và chất lượng giáo dục, chăm sóc y tế và nhiều dịch vụ công ích khác; chống lại sự xuống cấp văn hóa, đạo đức xã hội, sự diễn biến phức tạp của tội phạm và các tệ nạn xã hội, tình trạng tham nhũng, lãng phí, suy thoái về tư tưởng chính trị và đạo đức, lối sống trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Trong quá trình xây dựng KTTT định hướng XHCN ở nước ta, Đảng ta luôn mang tinh thần tiếp thu, bổ sung một cách có chọn lọc những thành tựu mới của nhân loại để nền KTTT định hướng XHCN của chúng ta luôn tươi mới, luôn được tiếp thêm sinh lực mới, mang hơi thở của thời đại, không rơi vào xơ cứng, trì trệ, lạc hậu so với cuộc sống.

Từ thực tiễn trong nước và quốc tế những năm qua, có thể thấy việc xây dựng nền KTTT định hướng XHCN là phù hợp với thời kỳ quá độ đi lên CNXH ở nước ta. Đây là vấn đề có tính nền tảng mà mỗi cán bộ, đảng viên và nhân dân cần hiểu đúng, để xây chắc niềm tin.

CHẬM MUA VẮC-XIN: VIỆT NAM 'NGỦ QUÊN TRONG CHIẾN THẮNG'?

RFA / BVN 28-5-2021


Tuy khai trương rầm rộ nhưng chương trình tiêm vắc-xin chống COVID của Việt Nam mới chỉ phục vụ được một số đối tượng ưu tiên như nhân viên y tế, công an, bộ đội & báo chí. Ảnh: Reuter

“Khống chế dịch COVID-19 thì chúng ta đi đầu nhưng tạo ra miễn dịch cộng đồng thì chúng ta có vẻ đi sau” - TS Nguyễn Sỹ Dũng, nguyên Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội đã thẳng thắn lên tiếng về tình trạng chậm trễ trong việc mua sắm, tìm kiếm các nguồn vắc-xin chống COVID của Việt Nam tại một cuộc tọa đàm về chống dịch bệnh COVID và phát triển kinh tế do Cổng thông tin Chính phủ Việt Nam tổ chức ngày 26/5 vừa qua.

Tỷ lệ tiêm vắc-xin thuộc hàng thấp nhất thế giới

Các trang mạng xã hội của Việt Nam trong những ngày gần đây thường xuyên chia sẻ hình ảnh những chiến sỹ áo trắng mang trên mình bộ đồ bảo hộ, lả đi vì kiệt sức sau nhiều giờ lấy mẫu xét nghiệm, chăm sóc bệnh nhân nhiễm COVID-19 hoặc cảnh các doanh nghiệp đóng cửa, hàng ngàn công nhân tại Bắc Giang phải giam mình trong các khu cách ly tập trung, xa gia đình, không có thu nhập và cả những hình ảnh người dân tại các tỉnh, thành lo lắng F0 đang ở trong cộng đồng .v.v.

Qua những hình ảnh, thông tin đó, rất nhiều ý kiến cho rằng lẽ ra cả hệ thống y tế, doanh nghiệp và người dân Việt Nam không phải oằn mình như vậy nếu như Chính phủ tập trung, dồn lực như khẩu hiệu “chống dịch như chống giặc” vào cuộc chiến tìm mua vắc-xin ngừa COVID-19.

Tính đến 26/5/2021, Việt Nam đứng thấp nhất khu vực ASEAN và thuộc hàng 30 quốc gia có tỷ lệ tiêm chủng vắc-xin thấp nhất thế giới. Ảnh: RFA/printscreen

Trao đổi với RFA, ông Võ Trí Thành, nguyên Phó Viện trưởng Viện Quản lý Kinh tế Trung ương (CIEM) cho rằng Việt Nam đã đạt được nhiều thành công trong ba đợt dịch đầu tiên nhưng đã chậm chân trong vấn đề vắc-xin và đây là một khiếm khuyết không thể phủ nhận:

Xét cho cùng vắc-xin mới là quan trọng nhất để giải quyết vấn đề dịch bệnh. Có thể nói đây là khiếm khuyết của Việt Nam. Lẽ ra chúng ta phải chú trọng tới vắc xin ngay từ đầu. Mặc dù mình có nghiên cứu, mình cũng tự đang sản xuất và thử lâm sàng rồi tìm mua bên ngoài qua các kênh khác nhau nhưng rõ ràng là chậm” - ông Thành nói.

Trước đó, ngày 17/5, TS toán học Nguyễn Ngọc Chu trên trong một status trên trang Facebook với hơn 66.000 người theo dõi, cũng cho rằng để người dân Việt Nam không phải “sống cảnh nơm nớp” như hiện nay thì cần phải có vắc-xin. (Trích thông tin trên Facebook của tiến sĩ Chu như sau):

“Những biện pháp truy vết, khoanh vùng, cách ly, đóng cửa chỉ đưa đến lời giải cục bộ, không giải được bài toán toàn cục. Muốn giải bài toán toàn cục - giải quyết gốc rễ tai hoạ dịch bệnh COVID-19 – chỉ có thể là miễn dịch cộng đồng”

Mặc dù ghi nhận những nỗ lực và thành tựu chống dịch của Việt Nam nhưng ngày càng có nhiều ý kiến thẳng thắn chỉ ra sự chậm trễ trong chiến lược vắc-xin của Việt Nam.

Vì sao chậm?

Trao đổi với RFA, TS Mạc Văn Trang, người có hơn 30 năm làm việc tại Viện Khoa học Giáo dục Việt Nam nói rằng theo ông có hai lý do chính khiến Việt Nam chậm chân trong vấn đề vắc xin, đó là: 

“Một là có thể cũng chủ quan vì Việt Nam chống lây nhiễm COVID-19 thành công. Đến nay mới chết khoảng hơn 40 người và công tác khoanh vùng, dập dịch hạn chế quản lý được. Hai và là vấn đề chủ yếu là thiếu tiền. Tôi thấy Chính phủ cứ mặc cả nước này, nước nọ. Người ta viện trợ cho thì rất hoan nghênh còn mua thì cứ đàm phán lên, đàm phán xuống rất là chậm”

Ông Trang cũng nói thêm rằng vì ngân sách hạn chế nên gần đây Việt Nam đã phải khuyến khích xã hội hóa, kêu gọi doanh nghiệp tài trợ đồng thời yêu cầu mỗi cán bộ công chức đóng góp một ngày công để mua vắc-xin.

Cho đến nay, toàn bộ số vắc-xin đã và đang sử dụng của Việt Nam đều do Chương trình COVAX cung cấp. Ảnh: Reuters

TS Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS) đã tự giải thể,  trong cuộc trao đổi với RFA cũng cho rằng thiếu tiền là nguyên nhân chính dẫn đến sự chậm trễ của Việt Nam. Ông viện dẫn cách đây ba tháng, cựu Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã từng nêu vấn đề vắc-xin và coi đây là giải pháp quan trọng, giao bộ Y tế làm đầu mối, thế nhưng đã ba tháng trôi qua, dịch tăng mà vaccine thì chưa có nhiều.

Tuy vậy, TS Nguyễn Quang A kết luận: “Việt Nam không đủ tiền lúc đó và bây giờ cũng còn khó khăn. Mà có tiền cũng khó mua được”.

Ngoài ra ông cũng đoán chừng rằng Chính phủ Việt Nam trong thời gian vừa qua không làm quyết liệt việc mua vaccine vì nghĩ rằng Việt Nam đang cố gắng làm vắc-xin trong nước. Đặc biệt, trải qua ba đợt dịch đầu tiên, Việt Nam đều kiểm soát khá tốt nên “cứ từ từ là có thể mua được”.

Ông Nguyễn Quang A cũng cho rằng vắc-xin là vấn đề phức tạp, không đơn thuần là vấn đề y tế mà còn là vấn đề chính trị và địa chính trị. Theo ông, một trong những nguyên nhân khiến các nước trong khu vực có trình độ phát triển tương đương hoặc thấp hơn Việt Nam như Campuchia, Lào hay Philippines có tỷ lệ tiêm chủng cao hơn Việt Nam vì “các nước này đã nhận được hàng triệu liều vắc- xin của Trung Quốc”.

Trong một cuộc họp đầu tuần này, tân Thủ tướng Việt Nam Phạm Minh Chính đã yêu cầu các cơ quan chính phủ quyết liệt hơn, nỗ lực lớn hơn và hiệu quả hơn trong chiến lược vắc-xin, “triệt để tiết kiệm chi tiêu thường xuyên để bảo đảm ngân sách tối đa cho việc mua vắc xin” đồng thời đề xuất cơ chế để huy động mọi nguồn lực và đóng góp của người dân, doanh nghiệp và tổ chức trong và ngoài nước.

Với phát biểu mới của thủ tướng Việt Nam, TS Nguyễn Sỹ Dũng cho rằng những chuyển đổi về chiến lược phòng chống COVID-19 mà ông Phạm Minh Chính đưa ra là rất đáng ghi nhận. Ông vui mừng vì tân Thủ tướng đã đưa tiêm chủng trở thành ưu tiên số một - điều mà Việt Nam chưa từng làm trước đây. Ông nói ông có ấn tượng rằng Chính phủ mới của tân Thủ tướng Phạm Minh Chính là một Chính phủ hành động, Chính phủ “nói ít làm nhiều” và ông hy vọng điều này sẽ trở thành phong cách của Chính phủ mới.

Cù Mai CôngChống dịch như chống giặc, Covid-19 đang "chơi" tổng lực, không thế cởi trần, đầu trần chân đất "uýnh" nó được!

Qua một đêm 26-5 và ngày 27-5, dịch Covid-19 chợt bùng lên ở thành phố Hồ Chí Minh. Thế là một loạt lệnh phong tỏa, khoanh vùng, cách ly, buộc đeo khẩu trang... quen thuộc nhanh chóng áp dụng ở đô thị lớn nhất nước này với dân số 13 triệu dân, gấp 8 lần số dân tỉnh Bắc Giang - vùng dịch nóng hiện nay.

Đó không phải là cách làm tốt nhất, càng không phải là biện pháp phòng chống hiệu quả tuyệt đối. Dân Sài Gòn vừa rồi 100% khẩu trang mà dịch vẫn bùng ra đó; 385 công nhân tại một công ty ở Bắc Giang bị Covid-19 cũng đeo khẩu trang đầy đủ đó...

(Báo chí thế giới dùng Zone Covid-19, vùng dịch chứ không dùng "ổ dịch" hàm nghĩa coi thường).

Những biện pháp quyết liệt đó là cần thiết. Tiếc là khi giặc đã vào nhà. Chống giặc hiệu quả nhất là chống từ xa, là ra trận chiến sĩ cần đội nón đủ cứng, giầy dép đủ bền, áo quần đủ chắc...

Chống giặc Covid-19 cũng vậy, tức phải tạo một hành lang miễn dịch ngay từ xa, không đợi chiến sĩ trúng đạn rồi chữa. Chích ngừa Covid-19 hiện nay là cách chống dịch từ xa như vậy.

Chúng ta hô hào rất mạnh, thậm chí nói VN đã chế được thuốc chủng ngừa, truyền thông đưa đã thử nghiệm trên một số người. Dân ta phấn khởi lắm, chờ đợi...

Cuối cùng tới giờ trong khi các nước đã chích ngừa Covid-19 hàng chục phần trăm trên dân số như Israel 62%, Mông Cổ 54%, Mỹ 47%... "Tệ" như anh Ấn Độ cũng 10% (dân số 1,3 tỉ người). Còn ta mới... 1%.

Tại tọa đàm "Những chiến lược mới trong chống dịch và phát triển kinh tế" do Cổng thông tin điện tử Chính phủ tổ chức ngày 26-5, các chuyên gia đề nghị: Cần nhanh chóng tiêm vắc xin cho 70% dân số để đạt miễn dịch cộng đồng.

Đề nghị hiện chỉ dừng lại ở đề nghị. Thật ra, hôm 18-5, theo chỉ đạo của Thủ tướng, các bộ, ngành liên quan đã cho ý kiến, thống nhất đề xuất mua 31 triệu liều vắc xin Pfizer trong quý 2-2021. Tức chưa có và bao giờ về tới Việt Nam, bao giờ chích cho dân thì Thứ trưởng Bộ Y tế Đỗ Xuân Tuyên nói: Cuối tháng 7, 10% dân VN được chích vắc xin ngừa Covid-19.

31 triệu liều, nếu chích một mũi cũng chỉ 30% dân số Việt Nam hiện nay. Chưa đạt miễn dịch cộng đồng.

Chống như vậy bảo sao mỗi đợt dịch bùng phát, dân tình lại nháo nhác, lo sợ. Không đợi quy định đâu, nhiều hàng quán đã tự đóng cửa, hoặc bán mang về.

* Trong một diễn biến liên quan, mấy người bạn tôi bên Mỹ nói mình đi chích ngừa được tặng quà quá trời.

Thậm chí có người như cô Bigail Bugenske, 22 tuổi, bang Ohio sau khi chích ngừa covid-19 trúng xố số một triệu đô. Chả là ở Ohio, nếu ai chịu đi chích ngừa sẽ có cơ hội trúng một triệu đô.

Các tiểu bang khác cũng đang tính học theo Ohio, để khuyến khích người dân đi chích ngừa, vì dư thuốc chủng ngừa mà thiếu người muốn được chích. Cụ thể theo báo The Los Angeles Times, bang California hôm 27-5 thông báo: Tặng 10 cư dân đi chích ngừa COVID-19 mỗi người $1.5 triệu, nếu rút số trúng.

Có thể ai đó nói do Mỹ giàu. Đúng. Nhưng nếu 100% dân Việt Nam (95 triệu dân) chích mỗi người hai mũi, tổng cộng chi phí là 190 triệu liều x khoảng 3/4/5 USD/liều = 600 triệu đến chưa tới 1 tỉ USD. Không nhỏ, nhưng "rẻ" hơn nhiều so với thiệt hại về kinh tế và ít nhiều bất ổn về xã hội, bức xúc nhân tâm.

Tiền đâu? Thì lâu nay dân đóng thuế cho Chính phủ, nay dân cần, Chính phủ nên lấy tiền đó ra lo chứ. Nhiều đơn vị, doanh nghiệp... và cả dân cũng đã và đang sẵn sàng chung tay với Chính phủ mà.

... Trong khi chờ đợi, trước mắt, lại những ngày khó khăn cho dân, nhất là dân lao động, làm ngày nào ăn ngày đó.