Thứ Năm, 21 tháng 4, 2022

20220422. CĂNG THẲNG NGA-UKRAINA (20)

 ĐIỂM BÁO MẠNG

EU ĐẨY NHANH KẾT NẠP UKRAINE VÌ CUỘC CHIẾN CỦA NGA ?

TUẤN ANH/VNN 21-4-2022
Nhiều người tin, Liên minh châu Âu (EU) sẽ đẩy nhanh kết nạp Ukraine giữa lúc một số lãnh đạo EU công khai ủng hộ Kiev và tình hình chiến sự Nga - Ukraine leo thang. Song, mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Tối 17/4, Ihor Zhovkva, Phó chánh văn phòng của tổng thống Ukraine thông báo trên truyền hình quốc gia rằng, Kiev đã hoàn tất bảng câu hỏi khảo sát xin gia nhập EU, bước đầu tiên để liên minh quyết định về việc tiếp nhận nước này làm thành viên. 

Chủ tịch Ủy ban châu Âu (EC) Ursula von der Leyen trao bảng câu hỏi khảo sát xin gia nhập EU cho Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky (phải) tại Kiev ngày 8/4. Ảnh: Reuters

Chủ tịch Ủy ban châu Âu (EC) Ursula von der Leyen đã trao bảng câu hỏi khảo sát cho Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky trong chuyến công du của bà tới Kiev ngày 8/4, đồng thời cam kết về sự khởi đầu nhanh hơn cho nỗ lực gia nhập EU của Ukraine sau khi Nga mở chiến dịch tấn công quân sự vào nước này hồi cuối tháng 2. 

Ông Zhovkva cho biết, EC hiện sẽ cần đưa ra khuyến nghị về việc Ukraine có đáp ứng những tiêu chuẩn về tư cách thành viên EU hay không. Giới chức Ukraine kỳ vọng sẽ đạt được tư cách "nước ứng viên gia nhập" liên minh vào tháng 6 sắp tới, trong cuộc họp thượng đỉnh EU dự kiến diễn ra từ ngày 23 - 24/6.

Tuy nhiên, theo BBC, quá trình để một quốc gia được kết nạp vào EU không thể diễn ra nhanh chóng, bất chấp ý nguyện và hoàn cảnh mang tính khẩn cấp như trường hợp Ukraine hiện nay. Quá trình đó theo thông lệ đòi hỏi các cột mốc cần hoàn tất, có kiểm chứng và nếu cần, các bên sẽ phải tổ chức tái đàm phán về các tiêu chuẩn.

Trang tin ukandeu.uk thống kê, thời gian đàm phán đối với các quốc gia mới gia nhập EU gần đây nhất như Bulgaria và Romania là 7 năm. Trước khi Ukraine nộp đơn, có 6 quốc gia đang cố gắng gia nhập liên minh, trong đó Bosnia & Herzegovina đã bị từ chối vì không đáp ứng được các tiêu chí thành viên. Albania và Bắc Macedonia được chấp nhận đơn đăng ký nhưng đàm phán chưa đạt kết quả. Thổ Nhĩ Kỳ, Montenegro và Serbia lần lượt xúc tiến đàm phán từ năm 2005, 2012 và 2014 nhưng đến nay vẫn chưa được nhận vào chính thức.

Nếu EU nhanh chóng kết nạp Ukraine, điều đó có thể khiến những quốc gia khác bất bình. 

Hơn thế nữa, nội bộ EU cũng đang chia rẽ về việc có nên xúc tiến thủ tục đặc biệt nhanh để kết nạp Ukraine hay buộc nước này phải trải qua quy trình thủ tục bình thường. Các nước Đông Âu là thành viên liên minh như Ba Lan, CH Séc và những nước vùng Baltic từng thuộc Liên Xô (Lithuania, Estonia và Latvia) muốn EU tăng tốc nhận Ukraine, điều chưa từng xảy ra trong lịch sử mở rộng của khối. Dẫu vậy, các nước thành viên ở Tây Âu như Đức và Hà Lan phản đối việc này, vì muốn EC thẩm tra kỹ các điều kiện và sự sẵn sàng của Ukraine.

Với dân số 44 triệu người, nếu được kết nạp vào EU, Ukraine sẽ là nước thành viên đông dân nhất ở Đông Âu, hơn cả Ba Lan với 38 triệu dân, trong khi mức thu nhập bình quân của Ukraine chỉ là 3.727 USD/người, thấp hơn rất nhiều so với các nước vùng Baltic và Đông Âu cũ. Theo Bloomberg, GDP của nước này cũng chưa bằng một nửa của quốc gia có GDP thấp nhất EU là Bulgaria.

Trong các nước Đông Âu cũ, những quốc gia vào EU sớm nhất, cùng đợt năm 2004 (gồm Ba Lan, CH Séc, Hungary và Slovenia) đều đã xúc tiến cải tổ kinh tế theo định hướng thị trường trước năm 1991. Kể từ khi bắt đầu đàm phán để gia nhập EU vào năm 1998, những nước này mất tới 4 năm, đến năm 2002 mới hoàn tất thủ tục và còn phải trải qua thêm 2 năm "thử thách" trước khi chính thức được kết nạp.

Thủ tướng Đức Olaf Scholz tuần trước đã bác bỏ đề xuất đẩy nhanh thủ tục nhận Ukraine vào EU, đồng thời nhấn mạnh đến việc liên minh duy trì quy trình kết nạp như trước đây. Thủ tướng Hà Lan Mark Rutte không phản đối việc tăng tốc các thủ tục nhận Ukraine vào liên minh, nhưng nói "sẽ mất nhiều tháng, thậm chí có thể nhiều năm để đạt được điều gì đó".

Cây bút bình luận Rachel Treisman của hãng thông tấn NPR đánh giá, EU nhìn chung hoan nghênh Ukraine gia nhập khối, nhưng sẽ không đẩy nhanh quá trình kết nạp nước này, dù các lãnh đạo và người dân liên minh đang dành nhiều sự ủng hộ hơn cho Kiev kể từ khi chiến sự bùng nổ. Thực tế, trước cuộc chiến, ngoài chênh lệch mức sống, ở đất nước này vẫn còn tồn tại nhiều vấn đề, kể cả tình trạng tham nhũng bị xếp vào dạng nghiêm trọng nhất châu Âu, bất công xã hội sâu sắc, sự thao túng của các nhà tài phiệt, ... 

Theo giới quan sát, khi cân nhắc việc kết nạp Ukraine, các nước EU cũng sẽ phải xem xét mối quan hệ giữa họ với Nga và giữa Kiev với Moscow. Từ năm 2013, các lãnh đạo Ukraine đã quyết định chuyển hướng ngoại giao về phía Tây và bày tỏ mong muốn được gia nhập các tổ chức quốc tế ngoài phạm vi ảnh hưởng của Nga như EU hay tổ chức Hiệp ước Bắc Đại Tây Dương (NATO), bất chấp việc Moscow cực lực phản đối và cảnh báo sẽ có biện pháp đáp trả hành động bị họ coi là "đe dọa an ninh quốc gia của Nga".

Nhiều nước EU như Đức và Hà Lan hiện lo ngại, nếu EU kết nạp Ukraine trong khi chiến sự với Nga vẫn tiếp diễn, liên minh sẽ trở thành bên xung đột với Nga như quy định trong điều khoản phòng thủ chung của Hiệp ước Lisbon. Đây là điều EU vẫn cố tránh. 

Một số nhà phân tích nhận định, các hứa hẹn về khởi đầu nhanh chóng hơn cho Ukraine trong tiến trình đệ đơn gia nhập EU là hành động "mang tính biểu tượng" nhiều hơn.

Các nước EU ở Tây Âu không muốn liên minh bị lôi kéo vào tham chiến trực tiếp, mà thay vào đó muốn tập trung viện trợ nhân đạo, tài chính và vũ khí để Kiev tự ứng phó với các lực lượng Nga và chấm dứt xung đột để tái thiết và cải tổ đất nước, trước khi liên minh xem xét kết nạp Ukraine. Khi nào cuộc chiến kết thúc tuy vậy vẫn là một câu hỏi lớn.

Tuấn Anh

NGA TĂNG TỐC CHIẾN SỰ, SẮP KIỂM SOÁT HOÀN TOÀN MỘT THÀNH PHỐ Ở ĐÔNG UKRAINE

ĐỨC HOÀNG/ DT 21-4-2022

(Dân trí) - Lực lượng Nga và dân quân ly khai ở Đông Ukraine đã tăng tốc chiến dịch quân sự và hiện đã gần kiểm soát hoàn toàn thành phố Rubezhnoye ở tỉnh Lugansk.

Nga tăng tốc chiến sự, sắp kiểm soát hoàn toàn một thành phố ở Đông Ukraine - 1

Phương tiện quân sự Nga tham gia chiến dịch đặc biệt ở Ukraine (Ảnh minh họa: Reuters).

Cố vấn của lãnh đạo vùng ly khai Lugansk, ông Rodion Miroshnik, ngày 21/4 thông báo rằng, phía Nga và dân quân ly khai đã gần như kiểm soát hoàn toàn thành phố Rubezhnoye, tỉnh Lugansk. Một chiến dịch đang được thực hiện ở vùng ngoại ô thành phố này để hướng tới mục tiêu kiểm soát hoàn toàn.

Ông Miroshnik nói, lực lượng dân quân vùng ly khai Lugansk trước đó đã hoàn thành nhiệm vụ giúp Nga kiểm soát Kreminna, thành phố đã "thất thủ" hôm 18/4.

Trước đó, Lãnh đạo Cộng hòa Chechnya Ramzan Kadyrov thuộc Nga hôm 20/4 cho biết, lực lượng Nga đã kiểm soát được một phần Rubezhnoye. Theo ông Kadyrov, quân đội Nga, dân quân vùng ly khai Lugansk và đặc nhiệm Akhmat (thuộc Cộng hòa Chechnya) đã tham gia vào chiến dịch quân sự ở thành phố Rubezhnoye.

Nga tăng tốc chiến sự, sắp kiểm soát hoàn toàn một thành phố ở Đông Ukraine - 2

Khu vực Rubezhnoye (Rubizhne) được khoanh màu xanh lá cây trên bản đồ (Ảnh: Twitter).

Trong khi đó, ông Serhii Haidai, lãnh đạo quân khu tỉnh Lugansk (khu vực do Ukraine kiểm soát), cho biết Nga đã kiểm soát được 80% lãnh thổ tỉnh này.

Tuy nhiên, ông nói rằng, Nga hiện vẫn chưa thành công trong việc xuyên thủng được khu vực ở tây và tây bắc Rubezhnoye. Theo CNN, lực lượng Nga hiện đã kiểm soát được trung tâm Rubizhne và làng Kreminna lân cận.

Trong khi đó, quân đội Anh ngày 21/4 cho biết, lực lượng Nga đang tiến về thành phố Kramatorsk, tỉnh Donetsk, Ukraine. Theo phía Anh, Nga đang tiếp tục các hoạt động không kích để hỗ trợ cận chiến trên không, nhằm phá hủy năng lực phòng không của Ukraine.

UKRAINE ĐÁNH THỨC NHÂN LOẠI, TRỪ...

TRẦN TRUNG ĐẠO/TD 21-4-2022

Cuộc chiến tranh xâm lược Ukraine của Nga đã làm thay đổi vị trí chiến lược của nhiều quốc gia trên chính trường thế giới cũng như buộc nhiều quốc gia phải thay đổi đường lối đối ngoại để thích nghi với xu hướng thời đại.
Xu hướng của thời đại ngày nay là phát triển dân chủ và hòa bình chống lại các cơ chế độc tài chuyên chính với tham vọng bành trướng.
Ngày 17-3-1948, phát biểu trước lưỡng viện quốc hội Mỹ, TT Harry Truman giải thích lý do phải “bao vây Liên Xô”. Theo tổng thống thứ 33 của Mỹ, “nguyên nhân chính là do một quốc gia đã không chỉ từ chối hợp tác để thiết lập một nền hòa bình công bằng và danh dự mà thậm chí tệ hại hơn, đã tích cực tìm cách ngăn chặn điều đó”. (Special Message to the Congress on the Threat to the Freedom of Europe, March 17, 1948, Truman Library).
Mặc dù quốc hội Mỹ lần thứ 80 do đảng Cộng Hòa chiếm đa số nhưng họ cũng đã ủng hộ TT Truman (Dân Chủ).
Ngoại trừ năm nước CS theo chủ nghĩa Lenin không Mác, phong trào CS thế giới đã qua và câu nói của TT Truman dường như cũng đã bị lãng quên đi. Nhưng không. Mới đây cũng tại quốc hội Hoa Kỳ, nhiều phát biểu gần như lập lại nguyên văn câu nói của TT Truman chỉ thay chữ Liên Xô bằng chữ Nga và kết quả đạo luật “Bảo Vệ Chủ Quyền Ukraine” ra đời. Điều thứ hai trong đoạn hai của đạo luật viết: “Sự xâm lược và ảnh hưởng có ý định thù địch của Chính phủ Liên bang Nga và các tổ chức thân cận của họ ở Ukraine là mối đe dọa đối với chủ quyền dân chủ của Ukraine”. (Defending Ukraine Sovereignty Act of 2022).
Một ngày không xa, câu nói của TT Truman cũng sẽ được nghe lần nữa tại một phiên họp khoáng đại của quốc hội Hoa Kỳ và nhóm chữ “một quốc gia” sẽ được hiểu là “Trung Quốc”.
Chính trường quốc tế là một không gian đầy sinh động. Những quan điểm “bạn và thù”, “đồng minh và đối nghịch” thay đổi theo từng hiệp định và ngay cả theo từng chọn lựa chính trị của lãnh đạo một quốc gia.
Những ai học môn sử lịch sử thế giới bậc trung học ở miền Nam trước 1975 chắc còn nhớ bài học sau đây. Ngày Chủ Nhật, 28-6-1914, Đại Quận Công Archduke Franz Ferdinand, người sẽ kế vị bác của mình để trở thành hoàng đế Đế Quốc Áo-Hung, bị một sinh viên người Bosnia Serb tên là Gavrilo Princip bắn chết tại Sarajevo. Sự kiện này được lịch sử thế giới ghi nhận như điểm khởi đầu cho Đại Chiến hay còn gọi là Thế Chiến Thứ Nhất.
Tuy nhiên, giống như hỏa diệm sơn, biến cố đó chỉ là điểm vỡ của những xung đột gây tác động dây chuyền suốt nhiều thế kỷ. Trong hai thế kỷ trước đó, nhiều liên minh quân sự được ký kết giữa các quốc gia lớn nhỏ như Liên Minh Nga-Ottoman 1700, Liên Minh Ba Nước Đức, Áo-Hung, Ý (Triple Alliance) 1882 chẳng hạn.
Vô số bài học trên thế giới cho thấy, không phải nước lớn nào cũng chiếm đoạt nước nhỏ dễ dàng. Nếu một quốc gia có được hai yếu tố (1) nội lực vững mạnh và (2) quốc tế ủng hộ quốc gia đó dù thua những trận đầu vẫn sẽ thắng trận cuối cùng quyết định.
Năm 1939, Phần Lan dân số chỉ vỏn vẹn 3.6 triệu người nhưng chiến đấu anh dũng trong Chiến Tranh Mùa Đông (Winter War) chống lại quân đội Liên Xô đông gấp trăm lần. Lòng yêu nước, yêu tự chủ và dân chủ của dân tộc Phần Lan giành được cảm tình của đa số nhân loại. Hội Quốc Liên (League of Nations) chẳng những lên án Liên Xô xâm lược Phần Lan, mà còn trục xuất Liên Xô ra khỏi tổ chức quốc tế này. Chiến Tranh Mùa Đông năm 1939 đã làm Stalin lo ngại và từ bỏ tham vọng chiếm Phần Lan lần nữa sau Thế Chiến Thứ Hai dù đã nuốt hết vùng Baltics và Đông Âu.
Chính sách đối ngoại của một quốc gia chỉ đạo cho các mục tiêu chung của quốc gia đó trong quan hệ với các quốc gia khác bằng phương tiện ngoại giao.
***
Tại Việt Nam, Phạm Minh Chính, thủ tướng CSVN, một thời gian ngắn trước khi Nga xâm lăng Ukraine đã phát biểu về chính sách đối ngoại của CSVN như sau: “Chúng ta không 'chọn bên' mà chọn lẽ phải, xu hướng thời đại là hòa bình, hợp tác và phát triển”. (“Chúng ta không chọn bên mà chọn lẽ phải”, Thanh Niên, 16-12-2021).
Sau khi Nga xâm lăng Ukraine cuối tháng 2-2022, CSVN vẫn giữ quan điểm “chọn lẽ phải” này.
“Lẽ phải” của ông Phạm Minh Chính phải chăng là bốn triệu người Ukraine chỉ trong vòng hai tháng đã bị Nga đẩy ra khỏi căn nhà riêng của họ để sống chen chúc và thiếu thốn trong các trại tị nạn ở Ba Lan, Romania, Hungary và các quốc gia lân cận?
“Lẽ phải” của ông Phạm Minh Chính phải chăng là hàng trăm ngàn ngôi nhà Ukraine bị thiêu rụi, nhiều thành phố Ukraine bị san bằng, nhiều ngàn người Ukraine bị bom đạn Nga giết và chôn chung trong các ngôi mộ tập thể, nhiều em bé Ukraine chưa sinh đã chết khi còn trong bụng mẹ?
Dù với tiêu chuẩn đạo đức nào, hành động của Nga đối với Ukraine là hành động xâm lược trắng trợn và bản thân Putin theo tinh thần của Geneva Convention và nội dung “8 vi phạm” được LHQ nêu ra là một tội phạm chiến tranh.
Nhưng CSVN đã gạt qua bên mọi phản ứng từ phía người dân, mọi giá trị, tiêu chí đạo đức căn bản, mọi công pháp quốc tế và viễn ảnh một Việt Nam bị cô lập theo Nga chỉ để lấy lòng quan thầy Trung Cộng (TC).
CSVN rập khuôn theo cách bỏ phiếu của TC còn trơ trẽn hơn so với cách Tajikistan, Uzbekistan, Kazakhstan, Kyrgyzstan đối xử với Nga.
Dù trong cùng một tổ chức - Tổ Chức Liên Minh An Ninh Tập Thể (Collective Security Treaty Organization ) do Nga chế ngự, bốn quốc gia cận biên giới này đã không ủng hộ Putin trong quyết nghị LHQ ngày 2-3-2022. Đó là những cái tát vào mặt Putin kiêu ngạo. Ít ra lãnh đạo bốn nước nhỏ này còn có chút ý thức về chủ quyền đất nước dù sự nghiệp chính trị và cả sinh mạng cá nhân của họ nằm trong tay Putin. Hành động vắng mặt tại buổi bỏ phiếu ngày 2-3-2022 của Turkmenistan, Uzbekistan và Azerbaijan là một cách phản đối mà Putin chưa bao giờ nghĩ tới.
Công bằng mà nói, không phải 141 quốc gia lên án Nga đều vì Ukraine. Không ít trong số họ nhận thấy đây là cơ hội tốt để hội nhập vào khối dân chủ tự do. Argentina, Saudi Arabia, Thổ Nhĩ Kỳ, Chile tham gia phe Đồng Minh chỉ hơn hai tháng trước khi Thế Chiến Thứ Hai chấm dứt nhưng vẫn được xem là quốc gia Đồng Minh và hãnh diện là thành viên sáng lập ra Liên Hiệp Quốc.
Chọn trường hợp Kampuchea láng giềng để phân tích cái khôn của Hun Sen và cái dại của đảng CSVN. Kampuchea ngày nay thừa hưởng gia tài chính trị hai mặt (Flip-flop politics) của Norodom Sihanouk để lại, nên cũng đã chọn cách bỏ phiếu hai mặt. Sihanouk đi với bất cứ ai kể cả tên diệt chủng Pol Pot, miễn là giữ được chiếc ngai vàng.
Hun Sen chọn bỏ phiếu ủng hộ Ukraine “đòi Nga rút ngay lập tức, hoàn toàn và vô điều kiện tất cả các lực lượng quân sự của mình khỏi lãnh thổ Ukraine trong các biên giới được quốc tế công nhận” trong nghị quyết quan trọng của Đại Hội Đồng LHQ ngày 2-3-2022 nhưng chọn bỏ phiếu trắng trong nghị quyết ít quan trọng hơn, loại Nga ra khỏi Hội Đồng Nhân Quyền LHQ ngày 7-4-2022.
Với chọn lựa khôn khéo này, Hun Sen muốn nói lớn cho Mỹ nghe rằng (1) Kampuchea không tham khảo Tập Cận Bình trước khi bỏ phiếu, (2) Kampuchea chưa quên vai trò chính yếu của Mỹ trong công cuộc phục hồi Kampuchea sau thời kỳ Pol Pot diệt chủng, (3) Kampuchea nhận thấy vai trò mới của Mỹ trong bàn cờ chính trị thế giới, nhất là Á châu và muốn có một sự cân đối trong mặt trận ngoại giao trong thời gian tới.
Chính phủ Mỹ chắc chắn đã lưu ý quan điểm đối ngoại của Kampuchea nổi bật trong khối các nước Đông Nam Á. Sau cuộc bầu phiếu, hai tòa đại sứ Pháp và Mỹ công bố lời cám ơn lãnh đạo Kampuchea đã có lập trường cứng rắn chống lại hành động xâm lược Ukraine của Nga.
Không có thù vặt trong chính trị. Quan hệ giữa hai quốc gia không chỉ đặt cơ sở trên quyền lợi chung mà còn trên quan điểm của mỗi quốc gia trước một vấn đề chung.
Cùng một mối quan tâm, chính sách đối ngoại của Ấn Độ vừa qua đã làm ba quốc gia còn lại lo lắng cho tương lai của Đối Thoại An Ninh Bốn Bên (Quadrilateral Security Dialogue, QUAD) và sẽ ảnh hưởng đến quan hệ Mỹ - Ấn sau này.
Điều này thể hiện ngay trong tổng kết phiên họp của QUAD ngày 3-3-2022 vừa qua. Phiên họp diễn ra khá nhạt nhẽo so với hai phiên họp năm 2020 đầy phấn khởi với hàng loạt mục tiêu từ Covid-19 đến tự do và an ninh hải hành. Lần này, mặc dù phiên họp ở cấp nguyên thủ quốc gia không có một chương trình nào cụ thể ngoài việc cứu trợ nhân đạo cho Ukraine. QUAD được thành lập với ý định bao vây TC nhưng với chính sách hàng hai của Ấn Độ, với ngân sách dành cho quốc phòng chỉ 1% GDP (47 tỷ dollar) của Nhật Bản và quốc gia nhỏ (21 triệu dân) như Úc còn khá lâu mới dựng nổi một hàng rào ở Ấn Độ - Thái Bình Dương.
Đây không phải lần đầu. Sự lo ngại của Mỹ trước chính sách đối ngoại tả khuynh của Ấn phản ảnh trong thái độ của Mỹ trước xung đột giữa Ấn và Trung Cộng năm 1967 cũng như giữa Ấn và Pakistan năm 1971. Năm 1967, Mỹ đứng ngoài và trong xung đột năm 1971 Mỹ ủng hộ Pakistan. Sau sự sụp đổ của Liên Xô, các nhà làm chính sách đối ngoại Mỹ muốn lôi kéo Ấn, một nước dân chủ, về phe tự do trong cuộc đấu tranh lâu dài nhằm cô lập TC. Đây là lối đi đúng nhưng đường còn dài.
Để biện minh cho chính sách đối ngoại rập khuôn TC, các lãnh đạo CSVN biện hộ rằng, cách bỏ phiếu của họ là biểu hiện thái độ trung lập trong xung đột Nga-Ukraine.
Trung lập là gì? Trích từ các văn bản của LHQ: “Tính trung lập - được định nghĩa là tình trạng pháp lý phát sinh từ việc một quốc gia không tham gia vào một cuộc chiến giữa các quốc gia khác”. Cũng theo tuyên bố của LHQ về tính trung lập: “Trước tình hình căng thẳng chính trị và khủng hoảng leo thang, điều hết sức quan trọng là phải giữ vững các nguyên tắc chủ quyền và bình đẳng của các quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ, quyền tự quyết, không can thiệp vào công việc nội bộ của bất kỳ quốc gia nào cũng như bảo vệ, thúc đẩy, khuyến khích giải quyết các tranh chấp quốc tế bằng các biện pháp hòa bình sao cho hòa bình và an ninh quốc tế không bị đe dọa”. (United Nations, International Day of Neutrality, 12 December).
Nhưng trung lập không có nghĩa chỉ tuyên bố “tôi đứng ngoài” là xong, mà còn phải được các cường quốc nằm trong quỹ đạo xung đột công nhận.
Khi Đệ nhị Thế Chiến vừa bùng nổ, hàng loạt quốc gia như Estonia, Ireland, Latvia, Lithuania, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Thụy Điển,Thụy Sỹ v.v... tuyên bố trung lập. Tuy nhiên, không phải quốc gia nào tuyên bố trung lập cũng tránh được tai họa chiến tranh. Hitler tấn công các nước “trung lập” Na Uy, Đan Mạch, Bỉ, Hòa Lan và Stalin, lúc đó là đồng minh của Hilter, thu gọn ba nước “trung lập” nhỏ vùng Baltics chỉ trong vài ngày.
Lịch sử các cuộc xung đột quân sự trong thế kỷ qua cho thấy, mục đích tối hậu của giới lãnh đạo một quốc gia khi tuyên bố trung lập là để bảo vệ sự “bình đẳng chủ quyền của các quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ, quyền tự quyết”.
Gần nửa thế kỷ từ ngày cưỡng chiếm miền Nam năm 1975, đảng CSVN bảo vệ được gì về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ theo đúng định nghĩa trung lập của LHQ? Câu trả lời không chỉ là con số không mà là một số âm to lớn.
Không cần phải là một nhà nghiên cứu địa lý hay theo dõi chính trị hàng ngày, trong thời đại internet này, chỉ cần vào google gõ từng tên đảo Việt Nam như Gạc Ma, Đá Xu Bi, Đá Ga Ven, Đá Tư Nghĩa, Đá Chữ Thập, Đá Châu Viên, Đá Vành Khăn, sẽ thấy đó là những căn cứ quân sự TC hiện đại đầy đủ các phương tiện chiến tranh từ phi trường với nhiều phi cơ chiến đấu, trang bị hỏa tiễn tầm xa có thể đạt tới Hà Nội, Huế, Đà Nẵng, Sài Gòn trong một vài chục giây.
Những địa danh Vành Khăn, Tư Nghĩa, Gạc Ma v.v... chỉ còn trong các diễn văn, nghị quyết. Những quần đảo Việt Nam được nhắc tới trong thơ, trong nhạc đang còn sờ sờ trước mặt mà nghe xa xôi như từ thời Bắc thuộc vọng về.
“Trung lập” của CSVN đặt nền tảng trong chính sách gọi là “bốn không” được xác định trong Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019: “Việt Nam chủ trương không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế”. (Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019)
Trung Cộng muốn gì ở CSVN? Một điều mà những ai theo dõi quan hệ giữa CSVN và TC đều biết TC muốn CSVN (1) hoàn toàn lệ thuộc vào Trung Cộng về chế độ chính trị và (2) không được tách rời khỏi chiến lược an ninh châu Á của Trung Cộng.
Cách hành xử của các lãnh đạo đảng CSVN cho thấy họ đang nghiêm chỉnh thỏa mãn các yêu sách đó của TC bằng tài nguyên và xương máu của nhiều đời dân tộc Việt.
Tại sao cần phải “ba không” hay “bốn không”?
Hội nghị quốc tế nào, cường quốc nào chính thức tuyên bố chấp nhận nguyên tắc “bốn không” của CSVN?
Không một quốc gia nào trong số các quốc gia tranh chấp chủ quyền các đảo trên Biển Đông đưa ra những nguyên tắc đối ngoại một chiều và bị động như CSVN.
Sau đây là nguyên tắc đối ngoại chỉ đạo của Cộng hòa Philippines, từng đưa TC ra tòa án quốc tế và thắng, được ghi trong Điều II Mục 7 của Hiến pháp Philippines năm 1987: “Cộng hòa Philippines theo đuổi một chính sách đối ngoại độc lập. Trong quan hệ với các quốc gia khác, điều quan hệ tối thượng sẽ là chủ quyền quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ, lợi ích quốc gia và quyền tự quyết”.
Khẳng định của Philippines rất linh động, uyển chuyển, rõ ràng và tổng quát thích hợp cho mọi hoàn cảnh, mọi đối tác với đồng minh và cả kẻ thù.
CSVN cũng có thể nói một cách công khai như vậy nhưng nếu nói như Philippines các lãnh đạo đảng lại lo TC hiểu sai lòng dạ của họ.
Chiến tranh là tai họa không tránh khỏi. Đại đa số nhân loại, nhất là dân tộc Việt Nam, không muốn chiến tranh nhưng ngày nào trái đất còn chia ra những biên giới, ngày đó nhân loại còn có chiến tranh.
Người viết hình dung Tập Cận Bình vừa dán lên tường trong phòng làm việc của ông ta lời dặn dò cho các thế hệ lãnh đạo TC tương lai rút ra từ cuộc chiến Nga xâm lược Ukraine: “Nếu phải trừng phạt Việt Nam lần nữa nhớ đừng đổ bộ mà hãy tận dụng tối đa mọi hỏa lực từ xa”.
Với kỹ thuật chiến tranh hiện có, TC thừa khả năng “trừng phạt CSVN” bằng hải lực và không lực từ Hải Nam, Hoàng Sa, các căn cứ quân sự trên đảo Chữ Thập, Xu Bi, Vành Khăn, từ hạm đội Nam Hải mà không cần phải đổ nửa triệu quân như 1979.
Nếu tình huống đó xảy ra, ai sẽ cứu Việt Nam? Trả lời theo lối bình dân là “chẳng có ma nào cứu”.
Lãnh đạo CSVN thường “nổ” cái gì cũng nhất. Đúng, một người không thể đứng thứ hai nếu chỉ chạy đua với chính mình, thi đua với chính mình, cạnh tranh với chính mình.
Về kinh tế, những quốc gia cựu CS thoát ra được và tự do phát triển, kể cả Mông Cổ, đều bỏ xa CSVN. GPD tính theo đầu người của Mông Cổ tăng gấp 10 lần kể từ cuộc bầu cử tự do chính thức 1993.
Nhưng những gì người dân Mông Cổ và các nước cựu CS có được, không chỉ là lợi tức kinh tế, tài chánh mà là quyền được bầu cử, ứng cử, tự do phát biểu, tự do đi lại, tự do tôn giáo, quyền biểu tình, quyền phê bình lãnh đạo mà không bị ai bắt bỏ tù và rất nhiều quyền khác mà người dân Việt Nam không có.
Giữa các cuộc chiến tranh, ngoài việc lo cải tiến và hiện đại hóa bộ máy quốc phòng, các nhà tư tưởng của mỗi quốc gia luôn cố gắng nghĩ ra một con đường đất nước sẽ phải đi qua, các thế hệ trẻ tập trung dùi mài kinh sử của nước mình và của thế giới để qua đó phát họa những chính sách dài hạn, ngắn hạn thích nghi cho đất nước.
Tư tưởng vô cùng quan trọng và phải đi trước. John Adams, tổng thống thứ hai của Mỹ viết thư cho Thomas Jefferson, tổng thống thứ ba của Mỹ ngày 24-8-1815 “Cuộc Cách mạng đã ở trong ý thức của người dân, và điều này đã có hiệu quả, từ năm 1760 đến năm 1775, trong vòng mười lăm năm trước khi một giọt máu đổ xuống tại Lexington". (Exhibition, Creating the United States, The Library of Congress).
Những lời phát biểu của Phạm Minh Chính cho thấy, sau 47 năm, Việt Nam vẫn còn là một nước với những tư tưởng lỗi thời, già nua và lạc hậu đã được nhân loại xếp vào ngăn tủ. Bộ Lenin toàn tập cũ, bìa cứng, in năm 1974 được bán ở Mỹ với giá rất cao vì đó là sách xưa dành cho các nhà sưu tập, thế nhưng tại Việt Nam, chủ nghĩa Mác-Lê trên danh nghĩa vẫn còn là cây kim chỉ nam cho đất nước đi lùi.

TAM GIÁC QUAN HỆ VIỆT-NGA-TRUNG TRONG TÌNH HÌNH MỚI
DƯƠNG QUỐC CHÍNH/TD 20-4-2022

Quan điểm của Việt Nam về cuộc chiến Ukraine từ đầu đến giờ khá thống nhất là luôn trung thành với Nga, không phản đối Nga bằng mọi giá. Ở một số status trước mình đã phân tích, đó là do sự lệ thuộc về quân sự vào Nga (vũ khí, khí tài, đào tạo…) nên Việt Nam không có lựa chọn khác.
Thoạt nhìn chúng ta có thể thấy rằng với cách bộc lộ đó, dường như Việt Nam đã tự mình rời xa phương Tây, từ chối lẽ phải, đi theo kẻ xâm lược. Với vị thế không khác gì Ukraine, nằm trong vùng ảnh hưởng của Trung Quốc, cũng từng là thuộc quốc ngàn năm của Trung Quốc, nên với động thái đó, Việt Nam cũng bộc lộ cho Trung Quốc thấy rằng mình không bênh vực Ukraine tức là tỏ ra rằng đang thần phục Trung Quốc, y như chế độ cũ của Ukraine trong quá khứ thần phục Nga. Đó chính là thông điệp ngầm mà Việt Nam muốn phát sóng cho Trung Quốc.
Những người thân phương Tây thường cho rằng, ủng hộ kẻ xâm lược thì có nghĩa rằng chấp nhận bị xâm lược tương tự. Nhưng quan điểm của Việt Nam lại không như thế. Các nhà lãnh đạo Việt Nam có lẽ cho rằng, mối đe dọa xâm lược Việt Nam duy nhất chỉ là từ Trung Quốc và Trung Quốc sẽ không bao giờ xâm lược một thuộc quốc ngoan ngoãn. Giống như Nga đã không xâm lược nước Ukraine dưới chế độ chư hầu. Vì thế, Việt Nam cứ tỏ ra là thần phục thì sẽ không lo bị tấn công.
Nhưng cách suy nghĩ như vậy chưa chắc đã phù hợp, bởi Nga cũng khác với Trung Quốc. Người Trung Quốc vốn thâm sâu hơn người Nga, cách hành xử của họ cũng lá mặt lá trái hơn Nga. Đúng là Trung Quốc sẽ không tấn công lãnh thổ Việt Nam nếu Việt Nam thần phục, nhưng với biển đảo thì là chuyện khác, do chủ quyền chồng lấn mà hai bên tuyên bố. Nếu tính cả Đài Loan (mà Trung Quốc coi là lãnh thổ chưa thu hồi của mình) thì có ba bên tuyên bố chồng lấn chủ quyền Trường Sa, không tính các nước trong khu vực khác. Họ sẽ luôn tìm cách lấy thêm đảo của Việt Nam bất cứ khi nào có điều kiện và thường là khi những đàn anh của Việt Nam suy yếu hoặc bỏ rơi (sự kiện mất Hoàng Sa và Gạc Ma).
Trong khi đó, dưới chế độ chư hầu cũ ở Ukraine, Nga còn thuê cảng Sevastopol ở Crimea chứ không hề chiếm. Họ chỉ sáp nhập khi Ukraine muốn thoát khỏi phận chư hầu mà thôi. Crimea và hai quần đảo Trường Sa (TS), Hoàng Sa (HS) có vị thế khá tương đồng, là yết hầu ra biển Đông của Trung Quốc. Nên có thể dự báo trước là bất cứ khi nào Việt Nam nhen nhóm ý đồ thoát Trung là Trung Quốc sẽ chiếm các đảo còn lại thuộc TS trước tiên.
Kể từ khi Liên Xô và Trung Quốc bất hòa, Việt Nam luôn hiểu và muốn tận dụng mối bất hòa truyền kiếp giữa hai anh để đu dây. Giải pháp ngoại giao đu dây này đặc biệt hiệu quả vào giai đoạn chiến tranh Việt Nam. Do hai anh đều phải săn đón Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH), với mục đích là để gây sức ép với người Mỹ.
Nhưng khi chiến tranh kết thúc thì sự nghiệp đu dây cũng tiêu tùng theo do hai anh không cho phép thằng em bắt cá hai tay. Và việc lựa chọn Liên Xô đã khiến Việt Nam phải trả giá bằng cuộc chiến tiêu hao ở Campuchia và biên giới phía Bắc cho đến khi Liên Xô sụp đổ.
Kể từ khi nước Nga của Putin trỗi dậy và Trung Quốc trở thành nền kinh tế thứ hai thế giới, Việt Nam lại quay lại với chiến lược ngoại giao đu dây, được đổi tên là ngoại giao cây tre, đa phương hơn trước, bao gồm cả Mỹ và phương Tây.
Trong thâm tâm, có lẽ lãnh đạo Việt Nam vẫn hi vọng là cần có đối tác để kiềm chế sự tham lam của Trung Quốc. Trong đó có Ấn Độ và Nhật là những nước có xung đột truyền kiếp với Trung Quốc. Nhưng Ấn Độ thì chưa đủ sức mạnh kinh tế lẫn quân sự. Nhật Bản thì chỉ có tiền mà không có quân đội, vẫn núp dưới cái ô bảo trợ của Mỹ cùng Hàn Quốc. Rốt cuộc, vẫn chỉ còn Nga và Mỹ là đủ sức mạnh quân sự để kiềm chế Trung Quốc mà thôi.
Tuy đã bình thường hóa quan hệ với Mỹ khá lâu, nhưng Việt Nam vẫn luôn coi Mỹ là một thế lực thù địch đầu sỏ, luôn tìm cách thay đổi chế độ ở Việt Nam. Vì thế tuy Việt Nam gọi là có quan hệ đa phương với Mỹ nhưng sự đề phòng, ngờ vực vẫn nhiều hơn. Mỹ vẫn là đối tượng bị đội ngũ DLV húc mạnh nhất, dưới sự chỉ đạo ngầm của người mà ai cũng biết là ai đó.
Cuối cùng vẫn chỉ còn Nga được Việt Nam coi là cái phao cứu sinh để bảo vệ lãnh thổ trước Trung Quốc. Có lẽ đó là một phần lý do khiến Việt Nam sẽ tập trận với Nga sau việc Trung Quốc tập trận ở Biển Đông và ký một cam kết quân sự BÍ MẬT với Campuchia. Nga và Việt Nam muốn bộc lộ tình đoàn kết trước sau như một.
Nhưng cuộc chiến Ukraine đã khiến cho cục diện ngoại giao quốc tế thay đổi bất ngờ mà có lẽ lãnh đạo Việt Nam chưa chắc đã kịp nhận ra đầy đủ.
Cuộc chiến này khiến Nga bị đẩy xa khỏi phương Tây hơn bao giờ hết. Những năm tháng Nga suy sụp nhất là dưới thời Yeltsin nhưng ông ta lại được lòng phương Tây. Còn hiện tại, Nga coi như bị đa số các nước trên thế giới tẩy chay, ngoại trừ một số thể chế độc tài và nghèo đói Á, Phi, thể hiện qua ba lần bỏ phiếu ở LHQ vừa qua.
Nga càng sa lầy về quân sự ở Ukraine, càng trình diễn sự yếu kém về tác chiến lẫn sức mạnh vũ khí, đỉnh điểm cho tới ngày hôm qua (*) là sự kiện soái hạm Moskva bị Ukraine đánh chìm. Sự suy thoái kinh tế của Nga là nặng nề nhất kể từ năm 1994. Như vậy, về vị thế quốc tế cũng như tiềm lực quân sự, hiện tại Nga chính thức là một con hổ giấy.
Hơn nữa, từ bây giờ, Nga sẽ phải bám víu nhiều nhất vào Trung Quốc. Sẽ bị Trung Quốc ép giá dầu và Trung Quốc trở thành đối tác kinh tế lớn duy nhất cho Nga, thay thế cho các nước Tây Âu đang dần tránh Nga như hủi. Nói cách khác, Nga đang dần biến thành chư hầu của Trung Quốc và không còn sự lựa chọn khác, do bị phương Tây cấm vận.
Vị vậy, sự trung thành tuyệt đối của Việt Nam với Nga dường như là sự “ngu trung” thiếu lý trí. Người ta phù thịnh chứ ai phù suy? Với vị thế kiệt quệ và chư hầu của Trung Quốc như vậy thì Nga không thể là một đối tác có thể kiềm chế Trung Quốc cho Việt Nam để bảo vệ biển đảo nữa.
Chính vì lẽ đó, cuộc tập trận giữa Nga và Việt Nam sẽ trở nên ngớ ngẩn với Việt Nam. Bởi vì người ta tập trận chủ yếu nhằm mục đích phô trương thanh thế, nhằm răn đe đối phương. Đối với Việt Nam, thì đối phương cần răn đe chỉ là Trung Quốc và mối quan hệ đầy mờ ám của họ với Campuchia. Nhưng với vị thế kể trên thì cuộc tập trận này chỉ là trò hề với Trung Quốc!
_______
(*) Ghi chú của Tiếng Dân: Soái hạm Moskva của Nga bị Ukraine đánh chìm ngày 14/4/2022, tức gần một tuần.
TÔI NGHĨ ...VÀ TÔI HIỂU RA
MẠC VĂN TRANG/ TD 20-4-2022

Tôi cứ nghĩ...
Người Việt Nam nào học hết Trung học Cơ sở thôi, cũng nhớ đến cuộc khởi nghĩa của Hai bà Trưng; nhớ câu thơ Thần của Lý Thường Kiệt “Nam quốc sơn hà Nam đế cư"...; nhớ “Hịch tướng sĩ” của Trần Hưng Đạo; nhớ “Bình Ngô Đại cáo” của Nguyễn Trãi; nhớ đến lời “Hịch xuất quân” của Hoàng đế Quang Trung:
… “Đánh cho nó chích luân bất phản
Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ.”...
Tôi cứ nghĩ tất cả những điều đó thấm sâu trong tim óc người dân Việt, và mỗi khi kẻ nào đụng đến chủ quyền quốc gia, dân tộc thì bầu máu nóng lại sôi sục lên. Những con người như vậy sẽ biết trân trọng nền độc lập của các quốc gia khác, sẽ thấu hiểu, đồng cảm và ủng hộ nhân dân các nước chiến đấu chống ngoại xâm, bảo vệ độc lập, chủ quyền quốc gia của mình.
Tôi cứ nghĩ những người Việt Nam, nhất là người miền Bắc, lứa tuổi trên 50 hầu như ai cũng thuộc những khẩu hiệu, những lời “kêu gọi" của Chủ tịch Hồ Chí Minh, như:
- “Nếu nước độc lập mà dân không hưởng hạnh phúc tự do, thì độc lập cũng chẳng có nghĩa lý gì”. (“Thư gửi Ủy ban nhân dân các kỳ, tỉnh, huyện và làng”, đăng trên Báo Cứu quốc, số ra ngày 17-10-1945);
- “Chúng ta thà hy sinh tất cả, chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ”... “Giờ cứu quốc đã đến. Ta phải hy sinh đến giọt máu cuối cùng, để giữ gìn đất nước” (Lời kêu gọi Toàn quốc kháng chiến 19/12/1946);
- “Chiến tranh có thể kéo dài 5 năm, 10 năm, 20 năm hoặc lâu hơn nữa. Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố, xí nghiệp có thể bị tàn phá, song nhân dân Việt Nam quyết không sợ! Không có gì quý hơn độc lập, tự do. Đến ngày thắng lợi, nhân dân ta sẽ xây dựng lại đất nước ta đàng hoàng hơn, to đẹp hơn". (Lời kêu gọi ngày 17/7/1966);
- “Hễ còn một tên xâm lược trên đất nước ta, thì ta còn phải tiếp tục chiến đấu, quét sạch nó đi…” (Lời kêu gọi ngày 3 tháng 11 năm 1968).
Những người thuộc lòng những câu trên phải là các tướng lĩnh, các cán bộ tuyên giáo, các giáo sư, tiến sĩ, quan chức các cấp, vì họ luôn học Tư tưởng Hồ Chí Minh, họ luôn vào lăng viếng Chủ tịch Hồ Chí Minh và nhìn dòng chữ vàng đập vào mắt: “KHÔNG CÓ GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO"! Họ cũng thường đến viếng Đài Liệt sĩ Bắc Sơn và nhớ đến khẩu hiệu “QUYẾT TỬ CHO TỔ QUỐC QUYẾT SINH"!...
Vậy mà tôi thật ngạc nhiên, trong số những người nói trên, không ít người ủng hộ đội quân xâm lược của Putin ồ ạt tràn vào giết bao dân lành, tàn phá tan nát đất nước Ukraine - một quốc gia độc lập, có chủ quyền, thành viên Liên Hiệp quốc. Thậm chí có người còn cổ suý, bênh vực những hành động tàn bạo của quân xâm lược Nga; có người còn dè bỉu cuộc chiến tranh vệ quốc anh dũng phi thường và sự hy sinh cao cả của cả dân tộc Ukraine quyết gìn giữ non sông, bảo vệ nền Độc lập, Tự do của dân tộc mình; nhiều người bảo do V. Zelensky ngây thơ, sai lầm chính trị mới chuốc lấy cuộc chiến tranh này (?). Thử hỏi Việt Nam đã trải qua biết bao cuộc kháng chiến chống ngoại xâm, cũng đều do Tổ tiên ta “ngây thơ, sai lầm chính trị”, chứ không phải do dã tâm của kẻ xâm lược?
Trong khi đó nhiều người dân thường tôi tiếp xúc từ chị bán hàng, cô lao công, anh xe ôm, bác thợ mộc đều lên án Putin xâm lược. Bà già Phạm Thị Minh, 86 tuổi, vốn là công nhân dệt, mà lên án mạnh mẽ Putin xâm lược và hết lòng ủng hộ cuộc kháng chiến của Ukraine, như là một phản xạ tự nhiên. Bà còn gửi 1 triệu đồng ủng hộ dân Ukraine từ đồng lương hưu ít ỏi của mình.
VÀ TÔI HIỂU RA…
Những người thiện lương luôn có thái độ phản ứng rõ ràng với những cái Thật - Giả, Thiện - Ác, Phải - Trái… một cách rất nhạy bén như phản xạ tự nhiên. Sao lại như vậy? Đó là vì những cái Thật, cái Thiện, Tốt đẹp, Lẽ phải, đã trở thành giá trị, niềm tin, tình cảm đạo đức thấm sâu vào tim, óc của họ và thái độ/hành động phản ứng là xuất phát TỪ BÊN TRONG, CHÍNH BẢN THÂN mỗi người một cách trực tiếp, tự nhiên.
Đúng như vậy với những người trong các nhóm xã hội dân sự, những người lên tiếng đấu tranh cho công lý, dân chủ, nhân quyền mà tôi biết, ngay từ đầu họ đã lên án mạnh mẽ cuộc xâm lược của Putin và không ngừng ủng hộ cuộc kháng chiến chính nghĩa của Ukraine dưới mọi hình thức.
Còn đối với những người mồm họ luôn rao giảng các giá trị đạo đức; luôn tuyên đọc những khẩu hiệu, những lời hay ý đẹp của tiền nhân nhưng tất cả chỉ nằm ở tầng Kiến thức, chưa chuyển thành các Giá trị, Niềm tin, Tình cảm đạo đức bên trong, nên phản ứng của họ thường PHỤ THUỘC VÀO BÊN NGOÀI. chẳng hạn:
“Toàn hệ thống chính trị” nếu có lệnh thì “đồng loạt ra quân", còn không có lệnh thì “án binh bất động". Chính phủ bỏ phiếu trắng, không phản đối Nga xâm lược, không ủng hộ Ukraine kháng chiến chính nghĩa thì “toàn hệ thống chính trị” im re; Hội Hữu nghị Việt Nam - Ukraine cũng không dám ho he! (Tuy nhiên ở phương diện cá nhân nhiều đảng viên vẫn “vượt rào" lên tiếng mạnh mẽ phản đối Putin và ủng hộ Ukraine, vì BÊN TRONG họ lương tri vẫn chiếm ưu thế hơn định hướng của đảng).
Có một ví dụ sinh động, tôi luôn quan sát thấy: Đó là mỗi khi có thiên tai, dịch bệnh khiến nhiều nạn nhân khốn khó. Lúc đó những người dân bình thường rất nhanh chóng tự động, tự phát cứu trợ các nạn nhân một cách tự nhiên, vô tư; họ dấn thân với tất cả tình cảm chân thành, rất cảm động. Họ làm vậy vì sự THÚC ĐẨY TỪ BÊN TRONG bởi cái tâm thiện lành của cá nhân.
Còn những người trong “Toàn hệ thống chính trị" phải chờ lệnh “trên" rồi mới đồng loạt xếp hàng lần lượt bỏ phong bì vào hòm, một cách khá máy móc. Họ làm vậy vì lệnh ĐIỀU KHIỂN TỪ BÊN NGOÀI cá nhân,...
Ta còn thấy loại người “hai mặt", họ luôn mồm ca ngợi chế độ ta tốt đẹp, bới móc xã hội Mỹ, phương Tây đầy khuyết tật: bất an, bất công, tệ nạn đồi truỵ. Nhưng đó chỉ là “đầu môi chót lưỡi' BÊN NGOÀI, còn BÊN TRONG thì toan tính cướp được thật nhiều tiền của, rồi mua nhà bên Mỹ, gửi con học bên Tây, làm sao có Thẻ xanh, nhập tịch… vào mấy nước bên đó.
TÓM LẠI, tôi quan sát, suy ngẫm và tôi đã hiểu thêm rằng:
- Những người có tâm Thiện lành, trước mỗi hiện tượng, họ đều phản ứng tự nhiên, chân thật TỪ BÊN TRONG, phân rõ Thật /Giả, Thiện/Ác, Chính/Tà (Nếu họ có lầm lẫn thì cũng biết thành tâm sám hối);
- Những người trong “Toàn hệ thống chính trị" của chế độ toàn trị, họ thường phản ứng theo tín hiệu TỪ BÊN NGOÀI một cách thụ động, máy móc;
- Những người có học, tích luỹ đầy kiến thức trong đầu, nhưng không chuyển thành Trí tuệ, thành hệ Giá trị, Niềm tin, Tình cảm chân chính thì họ dễ lầm lẫn và nguỵ biện rất giỏi cho những sai lầm của mình; còn nếu họ cơ hội, thì thụ động, chờ tín hiệu TỪ BÊN NGOÀI để phản ứng theo.
- Còn có những người cuồng Nga, cuồng Putin đến mức mê muội, không phân biệt Chính/Tà, Thiện /Ác thì chả nói làm gì; hay kiểu người “không quan tâm", thực ra họ che giấu sự thờ ơ vô cảm của “những tấm lòng lạnh tanh máu cá" (Chế Lan Viên), “thì con người ấy, ai cầu làm chi"! (Kiều).

PHÁT BIỂU CỦA ĐẠI SỨ UKRAINE TẠI VIỆT NAM
TD 19-4-2022
Kính thưa các quý vị, các bạn Việt Nam thân mến!
Tôi chia sẻ sự lo lắng và thất vọng của các bạn về cuộc chiến thông tin, một phần của cuộc chiến tranh nóng ở Ukraine, đã đến Việt Nam. Và tôi vô cùng lấy làm tiếc khi thấy Nga đang cật lực cố gắng để gây ra sự xích mích giữa nhân dân Ukraine và nhân dân Việt Nam.
Mọi thứ có thể sử dụng đều được sử dụng cho việc này - một đoạn video của gần 20 năm trước, những bức ảnh, những nhận xét xuyên tạc, những câu văn được cắt ra khỏi văn cảnh và thường chỉ là những tin giả chưa từng xảy ra. Tất cả những điều này được thể hiện như là lập trường chính thức của nhà nước và thái độ của xã hội Ukraine đối với người dân Việt Nam và các nhà lãnh đạo đất nước của các bạn.
Năm 2006, tại Kharkiv, một nhóm thanh niên đã có một số hành động phản đối cộng đồng người Việt tại Kharkiv.
Sau đó thì mặc định rằng đó là hành động của một số người.
Vào năm 2007, lá cờ Việt Nam đã được kéo lên tại khu phức hợp chùa Phật giáo lớn nhất ở châu Âu, chùa Trúc Lâm. Vào buổi lễ khánh thành chính thức có sự tham dự của các đại diện nhà nước Ukraine, Đại sứ Việt Nam tại Ukraine, ông Nguyễn Văn Thành, đoàn tăng sĩ phật giáo từ Việt Nam, đại diện kiều bào Việt Nam và người dân Kharkiv. Đây là minh chứng rõ ràng cho thấy quan điểm chính thức của Ukraine trong quan hệ với Việt Nam và thái độ của xã hội Ukraine đối với nhu cầu tôn giáo của cộng đồng người Việt ở đất nước tôi.
Và đây là một hành động của chính phủ Ukraine.
Tuy nhiên Nga giữ im lặng về điều này. Người Nga đang cật lực cố gắng để chứng tỏ Ukraine là một quốc gia man rợ, hiếu chiến và không khoan dung với các dân tộc khác, họ nói, trong chính quyền có những người theo chủ nghĩa quốc xã. Chính quyền của chúng tôi là từ nhân dân. Từ người dân Ukraine, một bộ phận không tách rời gồm người Do Thái, người Tatars, người Gruzia, người Nga, v.v., vì lý do này hay lý do khác đã quyết định xây dựng tương lai của họ ở Ukraine và trở thành những người yêu nước Ukraine. Có cả những người từ Việt Nam đang làm việc trong các cơ quan nhà nước và cơ quan tự quản Ukraine hoặc tiến hành các hoạt động kinh doanh thành công.
Tổng thống Zelensky có gốc Do Thái. Thống đốc tỉnh Mykolaiv Vitaly Kim là người gốc Hàn Quốc. Lãnh đạo đảng chính trị lớn nhất ở Verkhovna Rada - David Arahamiya, đến từ Gruzia. Emine Japarova, thứ trưởng ngoại giao thứ nhất là người Crimea Tatar.
Liệu điều này có khả thi ở một quốc gia ủng hộ chủ nghĩa quốc xã hay chủ nghĩa bài ngoại?
Vậy thi có thể nói về chủ nghĩa quốc xã nào? Do Thái-Hàn Quốc? Hay Tatar-Georgia?
Các nhà chức trách Ukraine kiên quyết lên án bất kỳ biểu hiện nào của chủ nghĩa quốc xã, chủ nghĩa phát xít hoặc chủ nghĩa bài ngoại.
Tôi muốn nhấn mạnh rằng nhiệm vụ của chúng tôi với tư cách là Đại sứ quán Ukraine và nhiệm vụ của cá nhân tôi với tư cách là Đại sứ tại đất nước hữu nghị Việt Nam là làm sâu sắc hơn quan hệ hợp tác ở mọi cấp và mọi lĩnh vực hợp tác, dựa trên nguyên tắc tôn trọng lẫn nhau và chung sống hòa bình. Hợp tác kinh tế, văn hóa, giáo dục, khoa học và kỹ thuật hoàn toàn không phải là một danh sách đầy đủ các lĩnh vực mà Ukraine và Việt Nam có thể hợp tác mà không cạnh tranh, mà bổ sung cho nhau trên cơ sở đôi bên cùng có lợi.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói rất đúng về công tác đối ngoại nhân dân: Làm cho nước mình ít kẻ thù hơn hết và nhiều bạn đồng minh hơn hết. Và tôi hoàn toàn ủng hộ ý tưởng của ông ấy rằng “thêm bạn bớt thù, đoàn kết nhân dân trong nước gắn liền với đoàn kết nhân dân thế giới vì lợi ích chân chính của nhân dân ta và nhân dân thế giới”.
Tôi cho rằng sự đối thoại văn hóa, cái gọi là sức mạnh mềm của ngoại giao, tạo cơ hội để biết nhau và hiểu nhau hơn.
Và tôi vui mừng vì công việc như vậy đang được tiến hành. Ngay trước khi chiến tranh bắt đầu, một cuộc triển lãm tranh “Việt Nam – Ukraine” nhân kỷ niệm 30 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa hai nước đã khai mạc tại Kyiv với sự hỗ trợ của người bạn đáng kính của tôi, Đại sứ Việt Nam tại Ukraine Nguyễn Hồng Thạch. Đây là 130 tác phẩm của các nghệ sĩ từ khắp Ukraine. Sau ngày 27 tháng 2, cuộc triển lãm đó đã phải đến Kharkiv, Odessa, Lviv, Chernihiv. Nhưng điều này đã bị cản trở bởi văn hóa Nga - bom đạn, tra tấn và giết chóc.
Trong một vài ngày tới, người Việt Nam sẽ có cơ hội tuyệt vời để làm quen với Ukraine như một phần của văn hóa thế giới. Cùng với những người bạn Séc của chúng tôi tại khu vực Đại sứ quán Séc vào ngày 23 tháng 4, chúng tôi sẽ tổ chức một hội chợ từ thiện, để mỗi khách trong không khí thân mật và tốt đẹp dưới lá cờ của Việt Nam, Cộng hòa Séc và Ukraine sẽ có thể giao lưu với người dân Ukraine, làm quen với văn hóa của chúng tôi và hương vị ẩm thực Ukraine.
Một loạt các sự kiện cũng sẽ được tổ chức tại Hà Nội và các thành phố khác của Việt Nam vào tháng 5 để kỷ niệm tình hữu nghị Ukraine-Việt Nam.
Tiếp xúc thông thường giữa các cá nhân là vô cùng quan trọng trong quan hệ song phương của chúng ta. Hàng nghìn người Việt Nam đã tìm thấy quê hương thứ hai của họ ở Ukraine và cho đến khi bắt đầu cuộc chiến tranh quy mô lớn của Nga chống lại Ukraine, họ đã làm việc, điều hành doanh nghiệp và giáo dục con cái. Các cuộc ném bom tàn nhẫn và pháo kích liên tục vào Kharkiv, Mariupol và các thành phố yên bình khác của Ukraine đã buộc họ phải ngồi trong hầm trú bom cùng với các công dân Ukraine khác trong nhiều tuần, chờ được giải cứu. Tôi tin rằng chẳng bao lâu nữa tất cả cư dân các thành phố sẽ có thể quay trở lại các thành phố đã được giải phóng khỏi quân chiếm đóng của Nga và tiếp tục xây dựng cuộc sống sung túc của họ.
Sau chiến thắng của chúng tôi, những triển vọng to lớn sẽ mở ra cho hợp tác Việt Nam - Ukraine, và đặc biệt chúng tôi sẽ cần kinh nghiệm của Việt Nam đối với công việc chung nhằm khôi phục và xây dựng lại đất nước của chúng tôi.
Chúng ta cần nhìn về tương lai – còn rất nhiều việc ở phía trước!

Ý KIẾN CỦA NGƯỜI DÂN CẦN ĐƯỢC TÔN TRỌNG
NGÔ HUY CƯƠNG/ TD 19-4-2022


Nhiều người, thậm chí có cả những cán bộ, Đảng viên ngại đối thoại với dân hoặc đối thoại với dân không thành công do trình độ quá kém, nên thường buông một câu: “Dân cứ lo mà làm ăn yên ổn. Những vấn đề lớn của đất nước hay quan hệ quốc tế đã có Đảng và Nhà nước lo”.
Câu nói đó rất có vẻ bảo vệ Đảng và Nhà nước, nhưng thực chất làm xói mòn nền tảng tư tưởng của Đảng.
Hiến pháp năm 2013 tuyên bố: “Đảng Cộng sản Việt Nam gắn bó mật thiết với Nhân dân, phục vụ Nhân dân, chịu sự giám sát của Nhân dân, chịu trách nhiệm trước Nhân dân về những quyết định của mình.” (Khoản 2, Điều 4).
Điều này cho thấy trước hết Đảng viên phải có trách nhiệm giải trình trước nhân dân về những quyết định quan trọng của đất nước và lắng nghe ý kiến phản hồi từ nhân dân để tiếp tục ra các quyết sách hoặc chỉnh sửa, hủy bỏ các quyết sách quan trọng của đất nước, kể cả những quyết sách về quan hệ quốc tế.
Có những người, thậm chí là Đảng viên quân hàm cao đã phát ngôn khinh dân bằng cách qui kết những ai ủng hộ và giúp đỡ Ucraina chống lại cuộc chiến xâm lược của Nga là phản động, trong khi Việt Nam và Ucraina đang là đối tác hợp tác toàn diện của nhau.
Nhẽ ra những người có trách nhiệm đại diện cho Việt Nam tại Liên Hiệp Quốc (một tổ chức quốc tế lớn nhất hành tinh được lập ra vì sự chung sống hòa bình của “nhân dân” các dân tộc trên thế giới như nói tại lời nói đầu của Hiến chương) phải giải trình trước nhân dân về “phiếu trắng” và “phiếu chống” vừa qua của Việt Nam đối với các nghị quyết của Liên Hiệp Quốc về cuộc xâm lược của Nga đối với Ucraina. Nhưng thiếu sự giải trình đầy đủ cho dân hiểu rõ, thì không thể có sự đồng thuận. Đó là lẽ thường!
Vấn đề Nga xâm lược Ucraina không đơn thuần chỉ là vấn đề chính trị và quan hệ quốc tế, mà còn làm vấn đề tài chính và quốc phòng của Việt Nam.
Nhân dân luôn ủng hộ nhiệt thành mua vũ khí để bảo vệ đất nước. Nhưng hiệu quả chiến tranh của vũ khí mà Việt Nam mua và sự chi tiêu chính đáng tiền đóng góp của dân là điều mà nhân dân quan tâm.
Tiền mua vũ khí gì đi chăng nữa đều là tiền của nhân dân đóng góp. Nền tài chính non trẻ của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ngay sau Cách mạng 8/1945 do chính nhân dân quyên góp tạo dựng nên. Do đó nói tiền bạc của Nhà nước bây giờ do khai thác công sản mà có là những lập luận không có nền tảng. Đất đai, tài nguyên, khoáng sản là tài sản chung của cả dân tộc Việt Nam mà xương máu của hàng nghìn thế hệ người Việt gìn giữ, tôn tạo. Vay tiền để chi tiêu công thực chất là ứng trước một khoản thuế. Vậy nhân dân có quyền được nghe giải trình về hiệu quả của việc chi tiêu đó trừ những gì thuộc về bí mật không thể tiết lộ.
Nga đánh Ucraina bộc lộ những yếu kém của vũ khí Nga (có thể là do tham nhũng ăn bớt về mặt kỹ thuật, công nghệ). Vậy có nên mua vũ khí Nga nữa không là câu hỏi không thể không có câu trả lời?
Đảng Cộng sản Việt Nam luôn được sự che chở và ủng hộ của dân ngay từ trong phôi thai để trở thành một lực lượng lãnh đạo đất nước như ngày nay. Vì vậy cán bộ, Đảng viên ngại đối thoại với dân, qui kết dân là phản động mà không chứng minh được là chống lại nền tảng tư tưởng của Đảng.
Lưu ý: Phản động luôn được hiểu là hành động ngược lại với mục tiêu phát triển của loài người. Vậy sự phát triển chung của loài người là hướng tới hòa bình, đối thoại, hợp tác và cùng phát triển, cho nên phải cùng nhau chống lại xâm lược, bắt nạt dân tộc?
Cái lẽ ra đời đầu tiên của Đảng Cộng sản Việt Nam là chống xâm lược và bắt nạt dân tộc. Điều đó có thay đổi?
Cần xử lý nghiêm khắc những Đảng viên chống lại nền tảng tư tưởng của Đảng và đẩy nhân dân về một phía.
Qui luật luôn cho thấy sự lựa chọn của nhân dân là sự lựa chọn cuối cùng, dù sớm hay muộn điều đó cũng xảy ra. Vậy phải hòa cùng dân nếu không thể làm cho dân thay đổi?

GHI CHÉP NHỮNG NGÀY UKRAINE
NGUYỄN THÔNG/ TD 19-4-2022

Ngày 18.3
Putin lên tivi mậu dịch Nga giải thích việc nước Nga xâm lược Ukraine mà y uyển ngữ gọi thành "Chiến dịch quân sự đặc biệt", là để giúp người dân Ukraine thoát khỏi sự đau khổ và diệt chủng, thoát bộ máy cai trị phát xít mới. Ôi giời, giọng lưỡi nghe quen quen. Đúng là mặt dày, không biết ngượng.
Ngày 20.3
Ông bạn tôi thắc mắc, sao ở Nga có đảng cộng sản, hiện do Ziuganov cầm đầu, mà nó không hé môi lên tiếng bất cứ câu nào về cuộc chiến tranh phi nghĩa của Putin. Cộng sản trên thế giới, ở bất kỳ nước nào, luôn luôn đề cao ý thức, chủ trương yêu hòa bình, ghét chiến tranh, chuộng chính nghĩa, căm thù bọn phát xít độc tài, vậy nhưng trong sự kiện Nga xâm lược Ukraine, tàn phá một đất nước có chủ quyền, giết những người dân lương thiện, chúng, cái đám cộng sản Ziuganov ấy đều mất hút con mẹ hàng lươn. Không chỉ cha con thằng Ziuganov, mà ở cả An Nam, Lào, Triều Tiên, Cuba, những nơi cộng sản cai trị đều vậy. Lại nhớ, sau khi nắm quyền ở Nga, chính tay cộng sản gộc Boris Eltsin đã ký ngay sắc lệnh đầu tiên đặt đảng cộng sản, cái đảng giữ quyền cai trị ở Liên Xô suốt 72 năm, ra ngoài vòng pháp luật. Eltsin hiểu quá rõ sự mục ruỗng tệ hại xấu xa của nó. Lại nhớ câu của ông Nguyễn Văn Thiệu tổng thống Việt Nam cộng hòa “Đừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy coi việc cộng sản làm”, đã hơn nửa thế kỷ càng thấy chính xác.
Ngày 22.3
Lại ồn ào vụ ngày 30.4.1975, dinh Độc Lập, ai là người thảo tuyên bố đầu hàng cho đại tướng tổng thống Dương Văn Minh đọc... Trung tá Bùi Văn Tùng hay đại úy Phạm Xuân Thệ.
Chả là hôm 14.3 vừa rồi, ông đại tướng Lương Cường ký quyết định của Quân ủy trung ương kết luận về vấn đề lâu nay (đã ròng rã mấy chục năm, gần nửa thế kỷ chứ ít gì) gây tranh cãi: Ai, trong hai ông lính bên thắng cuộc kia, là người soạn thảo lời tuyên bố ấy.
Tưởng tôn trọng lịch sử, tôn trọng sự thật, thái độ khách quan thế nào, kết luận cuối cùng vẫn là kiểu nói nước đôi, dĩ hòa vi quý, không muốn mất lòng cấp trên, không muốn mất lòng ai. Nói thẳng ra rằng, kết luận ấy, dù quân ủy quân iếc họp, dù đại tướng đại tiếc ký, thì vẫn là không muốn trả sự thực về cho lịch sử. Cũng chả hẳn chỉ có quân ủy và Lương đại tướng, mà chắc chắn phải được quyết định, gật đầu từ cấp cao hơn. Những người sống lâu năm ở cái xứ này còn lạ gì.
Trên FB hôm nay, nhà báo Trương Huy San (Huy Đức, Osin Huy Đức, tác giả bộ sách 2 tập “Bên thắng cuộc” lừng danh) viết về cái kết luận ấy: “Đừng để danh tiếng của quân đội bị hoen ố. Quyết định này chỉ như bỏ thêm hạt sạn vào giá trị chiến thắng của quân đội nhân dân Việt Nam”.
Xin nói thêm với bác Osin, không phải hạt sạn đâu, mà là những cục đá khổng lồ đã làm gãy răng biết bao người suốt mấy chục năm, khi ăn món lịch sử quốc doanh giả dối của họ. Ông hàng xóm nhà tôi bảo không giả dối thì không phải cộng sản.
Ngày 23.3
Chỉ trong thời gian tương đối ngắn, hơn nửa tháng chứ bao nhiêu, lần lượt ra đi 3 người trong giới nhạc sĩ, là Văn Dung, Ngọc Châu, Hồng Đăng. Khi có người chết, nhất là những người có danh vọng, người của công chúng, thì tiếc thương là lẽ đương nhiên. Tràn ngập trên mặt báo mậu dịch là những bài bày tỏ sự tiếc thương, đau buồn, kể lại những kỷ niệm với người đã khuất, tình người lai láng.
Nhưng cũng chính những tờ mậu dịch quốc doanh, đài, tivi có định hướng ấy, hầu như không có lấy một dòng một lời nào thể hiện sự đau xót trước cái chết của hàng nghìn hàng vạn người dân Ukraine, phụ nữ và trẻ em, người lương thiện vô tội ở Ukraine bị cuộc xâm lược của Putin tàn sát bằng tên lửa hành trình, bom điều khiển từ xa, đạn pháo, xích xe tăng, súng phun lửa, tàn phá bệnh viện, trường học, nhà hát, chung cư. Tình thương, sự đau buồn chia sẻ mà ta cứ tưởng dồi dào lắm, tự dưng biến đâu mất sạch. Báo chí cách mạng cũng chả thèm đếm xỉa tới ngày nảo ngày nào người dân Ukraine từng chia bùi sẻ ngọt với xứ ta trong cuộc nội chiến, chiến tranh ý thức hệ 2 miền Nam Bắc.
Không có tờ nào nhân danh tình thương yêu con người để vạch trần bản chất tàn bạo của tên phát xít mới Putin, những gian trá đểu giả lừa đảo táng tận lương tâm của nó. Không báo nào dám vạch trần bản chất một kẻ xâm lược, kéo quân xâm lược nước người ta, giết chóc người ta lại còn nhơn nhơn tự khen mình cho phép mở hành lang nhân đạo, đề nghị LHQ tổ chức cứu trợ nhân đạo cho dân chúng Ukraine.


Ngày 24.3
Lực lượng đang cầm quyền cai trị xứ ta đã chỉ đạo cho đại diện ở Liên Hợp Quốc bỏ phiếu trắng trong cuộc bỏ phiếu lần thứ 2 của đại hội đồng, liên quan tới cuộc xâm lược Ukraine của Putin (lần trước vào ngày 2.3). Dư luận nhận xét: Nhục.
Thực vậy, ai cũng biết đó là kiểu cách của mấy đứa khôn lỏi, ranh vặt, cứ tưởng ta đây như thế là khôn, hơn người. Hồi xưa, ít nhiều thứ phiếu trắng ấy đã giúp cho đám lãnh đạo xứ này thoát được những khó xử, thậm chí còn có lợi. Hồi ấy, các chính thể, các quốc gia đàng hoàng rộng lượng nên họ bỏ qua, không thèm chấp. Giờ thì thời thế đã đổi thay, khác nhiều rồi, khôn lỏi lộ bản chất ngay, đồng nghĩa với xảo trá, hèn hạ. Thiên hạ đều hiểu rõ bỏ phiếu trắng thì coi như vắng mặt, không có, không tồn tại. Làm gì có chuyện giữa đúng-sai, trắng-đen, tốt-xấu lại tồn tại thứ màu cháo lòng, nhờ nhờ nước hến.
Ừ thì cứ việc bỏ phiếu trắng, phiếu hồng phiếu xanh phiếu vớ phiếu vẩn gì cũng được, vấn đề là, từ nay nhân loại càng biết rõ hơn tư cách của kẻ bỏ phiếu, bởi bỏ cũng như không bỏ, tồn tại cũng như không tồn tại. Kẻ bỏ phiếu ấy, có nó cũng được, không có nó cũng chả sao, chẳng chết ai. Đó là thứ vô tích sự, không cần đến nó. Tất nhiên, rồi khi nó gặp chuyện gì, nhà nó cháy, người nó chết, nước nó bị xâm chiếm, dân tộc nó bị dồn vào nguy cơ diệt vong, v.v.. thì thiên hạ sẽ chẳng thèm quan tâm, cứ ngoảnh mặt đi, thây kệ. Nó chả thể trách ai. Gieo gì gặt nấy, luật nhân quả ứng nghiệm. Nó có bị thảm họa thì thảm họa ấy do nó tự gieo, nó phải gặt. Hay lúc đó lại lu lu loa loa lên ối làng nước ôi, đừng bỏ phiếu trắng cho tôi. Ông hàng xóm nhà tôi bảo: Mặt dày.
Ngày 24.3
Nếu ai tỉ mẩn đọc kỹ báo chí mậu dịch xứ này khi nó thông tin về cuộc chiến tranh xâm lược của Nga ở Ukraine và cuộc chiến đấu anh dũng của người Ukraine bảo vệ tổ quốc, sẽ thấy ngay đám ấy chủ yếu lấy tin từ báo chí truyền thông Nga. Nối lưỡi cho kẻ xâm lược thì chả cần nói ra cũng đủ biết thế nào rồi. Tinh những nguồn Pravda, RT, TASS, RIA Novosti, Izvestia… Báo VNN rút tít “Pháo bắn từ Ukraine phá hủy nhà cửa ở Nga” (buồn cười, đọc cả bài thì thấy chỉ có một quả đạn lạc sang đất Nga, cũng không biết bên nào bắn, trong khi cả nghìn cả vạn quả tên lửa, bom đạn quân Nga trút xuống Ukraine thì không nói).
Báo TP đưa tin trang trọng việc Nga tổ chức tang lễ cho phó chỉ huy hạm đội Biển Đen bị chết, giống như bài ca ngợi một anh hùng hy sinh vì chính nghĩa. Có tờ báo còn gọi tên lính Nga đi xâm lược chết trận là đồng chí, hy sinh, tấm gương. TTXVN rút tít: “Những thiệt hại ban đầu của nền kinh tế Ukraine do xung đột với Nga”. Rút vậy, khác gì cố ý đổ tội cho Ukraine, kiểu như mày gây xung đột với Nga thì mày phải chịu, đáng đời. Nhan nhản những tít như “Tổng thống Putin lên án phương Tây cấm vận Nga là hành vi vô nhân đạo”, “Ông Putin nói việc Nga bắn tên lửa vào bệnh viện là do Ukraine đóng quân trong bệnh viện”… Không biết phía Nga trả bao nhiêu rúp cho những bài báo nịnh Nga bênh Putin như vậy?
Báo VietTimes hôm trước đăng bài nêu ý kiến, quan điểm của đại tá Lê Thế Mẫu về cuộc chiến tranh ở Ukraine, BBC đăng lại, rút một câu nói của quan 5 Mẫu thành tít “Nga đang cứu thế giới khỏi thảm họa chiến tranh”. Tôi đem khoe ông hàng xóm, ông lại văng tục “ịt mẹ thằng Mẫu”.
24.3
Hôm nay, công an TP.HCM khởi tố bắt giam bà Nguyễn Phương Hằng chủ công ty Đại Nam ở Bình Dương. Bà này nổi tiếng thời gian qua, người yêu kẻ ghét đều nhiều. Ông bạn tôi bảo, đúng là nhà giàu cũng khóc.
Nhà văn nhà giáo Thái Hạo ở xứ Thanh, người vừa bị đám “côn đồ” đánh đập tàn nhẫn vô cớ, thực ra là ngăn cản không cho vào Sài Gòn nhận giải thưởng Văn Việt, đã có ý kiến rất xác đáng trên Facebook về vụ Nguyễn Phương Hằng: “Nhiều người đang hồ hởi trước thông tin này. Chớ quên rằng không ít người thẳng thắn, trung thực, dám nói ra suy nghĩ của mình đã bị cái điều luật ấy tống vào tù. Bà Hằng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật nếu bà ta gây tội, ví dụ “bôi nhọ”, “vu khống” người khác. Nhưng không thể nào hình dung rằng lại có cái tội “lợi dụng tình yêu đi xâm hại” nọ kia (ý Thái Hạo muốn nói về tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ”- N.T), cả với “tự do dân chủ” thì cũng thế. Đừng vì thỏa mãn cảm xúc nhất thời mà quên đi cái họa lâu dài trên đầu chính mình”.
25.3
Đại sứ Nguyễn Trường Giang (từng làm đại sứ Việt Nam tại Brunei…) trong cuộc nói chuyện tại câu lạc bộ Cafe (Hà Nội) khi đánh giá về việc chính quyền Việt Nam 2 lần bỏ phiếu trắng (ngày 2 và 24.3) tại Liên Hợp Quốc, đã thẳng thắn: “Thái độ đối với cuộc chiến tranh ở Ukraine thể hiện lương tri và phẩm giá mỗi người. Cuộc chiến này là tấm gương soi vào phẩm giá con người. Ai nói về sự kiện này như thế nào thì tự thể hiện mình là người thế nào, thể hiện bản chất của mình”.
26.3
Trên mạng xã hội Facebook luôn có những ý kiến trái chiều. Cũng là chuyện thường tình. Bách nhân bách tính. Nhưng có những thứ rất chối, nhất là phát ra từ những ông bà tỏ vẻ ta đây hiểu biết hơn người, làng Vũ Đại này không thằng nào bằng ta.
Chả là sau khi tiến sĩ Nguyễn Ngọc Chu đăng bài chỉ ra thực chất cuộc chiến tranh xâm lược tàn bạo của Putin, nhân tiện trong đó nói thêm về Lênin, về thứ học thuyết đã tàn lụi của ông ta, thì một ông (tên trên mạng là Giang) nhảy phắt ra phản biện. Sau khi kể lể hãnh diện mình từng học ở Liên Xô, gắn bó với đất nước này, đi Nga như đi chợ, hiểu cặn kẽ về con người Nga tới chân tơ kẽ tóc v.v... ông Giang tự nhận mình là kho hiểu biết, khách quan, tôn trọng sự thật, không áp đặt cái nhìn thiên lệch, méo mó, hời hợt.
Ảnh: Một tác phẩm của Putin, thầy của tướng Cương, tá Mẫu. Nguồn: AFP
Ông chê tiến sĩ Chu ăn xổi ở thì, chỉ nhìn đời bằng cái nhìn nông cạn, chỉ biết lấy nguồn tin từ phương Tây mà bọn Tây xưa nay quen bóp méo mọi thứ theo lợi ích của chúng, lừa đảo, đổi trắng thay đen. Ông ta dạy tiến sĩ Chu và những người phản đối Putin rằng, biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe.
Theo ông Giang, muốn nói, muốn bàn về “chiến dịch quân sự đặc biệt” của Nga, của Putin thì phải lấy trực tiếp từ nguồn tiếng Nga bởi đó là thông tin thời sự nhất, nóng nhất. Ổng trích dẫn vanh vách nào là từ Pravda, RIA Novosti, Izvestia…, coi như thông tin chính thống, chân thực, hệt như ngày xưa ở ta cứ phải “nghe đài đọc báo của ta, đừng nghe đài địch bàn ra tán vào”.
Ông ta còn bảo tiến sĩ Chu nói tượng Lênin bị đập không chỉ ở nước Nga mà còn nhiều nơi trên thế giới là nói bậy, bởi chính mắt ông thấy Nga cũng như nhiều nước thuộc Liên Xô trước kia còn rất nhiều tượng Lênin, người Nga rất tôn thờ Lênin, ngay chính ông có lần phải xếp hàng hơn 4 tiếng đồng hồ mới vào được lăng để viếng “Người”, bởi theo ông ta “Lênin mãi mãi là vị lãnh tụ của giai cấp vô sản toàn thế giới”…
Đọc xong phản biện của ông cú đỉn ấy, lão hàng xóm nhà tôi cười bảo nếu cái tay Giang đó là trí thức như y tự nhận thì trí thức xứ này không khác gì nhận xét của Mao Trạch Đông.
(Còn tiếp)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét