ĐIỂM BÁO MẠNG
- Tổng kiểm toán tìm nợ xấu thực? (VEF 31-11-14)
- ĐBQH: Nợ công tăng nhanh, Việt Nam đã tiêu hết tiền của 6 năm tới? (Infonet 31-10-14)
- Tiền nhân đã dạy: "Khôn thì sống, mống thì chết" (GD 31-10-14) -- Kinh tế lệ thuộc Trung Quốc khiến đại biểu bức xúc (VNEx 31-10-14)
- 'Dự án càng lớn, phần trăm chảy vào túi cá nhân càng nhiều' (CAND 31-10-14) --
- “Nợ xấu cũng là nguồn dự trữ tốt cho tương lai” (NLĐ 31-10-14) -- Đúng thế! Cho nên chúng ta phải cám ơn những người quỵt nợ, và Nhà nước cần phát động phong trào quỵt nợ. Ý kiến này xứng đáng được Nobel.(THD)
- Chủ tịch VietinBank “phản biện” người tiền nhiệm (VnE 30-10-14)
- Kinh tế tư nhân đang gặp khó khăn đặc biệt (ĐV 31-10-14) Chỉ có trên 30% doanh nghiệp kinh doanh có lãi (TBKTSG 31-10-14)
- Ông Nguyễn Thiện Nhân nêu 5 lý do vì sao Việt Nam vẫn nghèo (DT 31-10-14) -
- “Hối lộ tình dục”: Cựu cảnh sát điều tra nói gì? (infonet 31-10-14) -
- Cán bộ nghỉ hưu không trả nhà công vụ chưa thể gọi là tham nhũng (DT 31-10-14) --
- “Không nên đặt cho con những cái tên xấu xí, xa lạ” (DT 31-10-14)
- “Chỉ có 7% người Việt Nam sáng tạo” (KP 31-10-14) -
- Lương thấp thì vui vẻ nhận phong bì “bôi trơn”? (TT 31-10-14) - Lương cao chăc sẽ vui?
- Khi giới trẻ Việt chọn truyện ngôn tình... Trung Quốc (viet-studies 31-10-14) -- Bài Nguyễn Trọng Bình ◄
- Lo ngại bản sắc “pha tạp” trong mỹ thuật ứng dụng (DT 31-10-14)
- Nhà thơ Kiên Giang qua đời (VnEx 31-10-14) Nhà thơ - soạn giả Kiên Giang: Ra đi với tấm lòng nồng hậu! (PLTP 1-11-14)
- Hoa hậu Mỹ Xuân lần đầu xuất ngoại sau khi ra tù (MTG 31-10-14)
- Dọn "rác" trên facebook (ND 30-10-14)
- Môn bắt buộc tại trường có vốn đầu tư nước ngoài (VNN 30-10-14)
- Tác giả 'Hoa trắng thôi cài trên áo tím' đang nguy kịch (TN 30-10-14)
- Blogger Ba Sàm - Nguyễn Hữu Vinh sắp bị án tù (QC 31/10/2014)- TN/ Người Việt
- Đôi lời về sự tụt hậu của người Việt (QC 31/10/2014)- Còm sỹ TamHmong/ Blog Hiệu Minh
- Ai cũng có quyền tự do tư tưởng (QC 31/10/2014)-Thông cáo báo chí của ủy Ban Nhân quyền CHLB Đức về vụ án Ba Sàm và nhân quyền tại VN-Nghị sĩ Sabine Bätzing Lichtenthäler (UB Nhân quyền QH Đức)/Dân luận
- Tiền nhân đã dạy: "Khôn thì sống, mống thì chết" (QC 31/10/2014)- Ngọc Quang/ GDVN
- Không thể phớt lờ quyền tự ứng cử của công dân (QC 31/10/2014)- Thụy My/ RFI
- Giải trình dự án sân bay Long Thành mù mờ (QC 31/10/2014)- Nam Nguyên / RFA
- Dân năn nỉ, "quan" có nghe?...(QC 01/11/2014)- Hà Văn Thịnh/ Một Thế Giới
- Thêm 2 blogger Việt Nam bị đề nghị truy tố vì điều 258 (QC 01/11/2014)- Trà My/ VOA
- Sự quan trọng của “Quyền im lặng” (QC 01/11/2014)- Mặc Lâm/ RFA
- Dấu hiệu vi phạm Điều 258 ở Bộ Luật Hình sự của “Dư luận viên”(QC 01/11/2014)- Minh Tâm/ VNTB
- Về cáo buộc của Cơ quan An Ninh Điều Tra Việt Nam đối với ông Nguyễn Hữu Vinh và bà Nguyễn Thị Minh Thúy (QC 01/11/2014)- Lê Quốc Tuấn/ FB Con đường Việt Nam
- Bao giờ cho đến tháng ba…? (QC 01/11/2014)-Chuyện về đổi mới giao dục- Hạ Đình Nguyên/ GDVN
- Nợ công, phí xe máy và con đập bị vỡ (QC 01/11/2014)- Hiền Lương/ VNTB
- Nhà văn…không là ai? (QC 01/11/2014)- Nguyễn Hưng Quốc/ VOA
- Bắc Kinh 'mắng' Hà Nội chơi trò đu dây (QC 01/11/2014)- TN / Người Việt
DÂN TRÍ: CÁCH NÀO ĐO ? CÁCH NÀO NÂNG ?
Bài của NGUYỄN NGỌC LANH trên BVN/Quechoa 31/10/2014
***
***
NTB- Tôi rất thích những bài logic chặt chẽ như thế này!
Bước sang thế kỷ XXI, dân trí Việt Nam cao hay thấp?
Câu trả lời còn tùy hoàn cảnh. Khi cần nêu thành tựụ (ví dụ, trong Chiến Lược GD 2011-2020) thì dân trí ta rất cao. Nhưng khi cần giải thích về “những hạn chế quyền dân” thì dân trí còn thấp – chưa thể ban phát dân chủ rộng rãi.
Một bài viết trên tạp chí của Mặt trận Tổ quốc (nhan đề Vấn đề Dân trí và Dân chủ) tác giả mở đầu bằng câu: Chúng ta thường nói “dân trí đến đâu dân chủ đến đấy”. Tuy chủ ngữ của câu là “chúng ta”, nhưng nội dung bài cho thấy tác giả không nằm trong đó. Thật đáng kính nể.
Truy tìm, dường như danh ngôn trên được phát ra lần đầu tiên (2008) – với cả nước, cả thế giới – là từ cụ Lê Doãn Hợp – với tư cách UVTƯ đảng, Bộ trưởng TTTT – khi cụ trả lời trực tuyến trong một lần giao lưu với dân (2008). Lẽ ra, cụ chẳng cần nói “dân trí đến đâu, dân chủ đến đấy”, vì nó rất ít hoặc chẳng liên quan gì tới nội dung buổi giao lưu. Hơn nữa, đây là câu quá lộ liễu, về: a) não trạng khinh dân; b) lạm quyền ban phát dân chủ. Cụ Lê Doãn Hợp còn kiêm cả đại biểu Quốc hội (đại diện dân). Chẳng lẽ, một mình cụ đóng vai cả 3 chủ thể vận hành bộ máy chính trị nước ta (đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, dân làm chủ)? Kiểu này, tất nhiên tam quyền không phân lập.
Dân làm chủ… 70 năm lận đận
Kể từ năm 1945, từ dân chủ đã là thành tố trong quốc hiệu nước ta. Cụ Hồ đã cắt nghĩa: Dân chủ nghĩa là “dân là chủ”; vậy thì chính phủ là đầy tớ. Khi chính phủ làm hại dân, dân có quyên đuổi chính phủ. Nếu (chỉ là giả sử) có cơ chế thực thi để quyền “đuổi đầy tớ” trở thành thực quyền, lập tức dân trí sẽ tăng, dân chủ sẽ càng thực chất. Chúng sẽ hỗ trợ nhau cùng phát triển.
Khi đất nước thống nhất, cụ Lê Duẩn sáng tạo lý luận mới và ban cho dân quyền “làm chủ tập thể”, gồm làm chủ thiên nhiên, làm chủ xã hội, làm chủ bản thân… nhưng, nghe ra nó cứ mơ hồ thế nào ấy. Cụ Trường Chinh đã cụ thể hóa thành: Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra. Trên thực tế, chúng chỉ là những hư quyền, tuy quá đẹp. Thậm chí, ngay những vị kế tục chức vụ cụ Trường Chinh cũng không thèm nhắc lại ý cụ.
Trong dịp du học, tôi rơi vào hoàn cảnh phải dịch cái từ “làm chủ tập thể” (mà chính tôi không hiểu nội hàm) sang tiếng Pháp, Anh… khi mấy thằng tây tò mò tìm hiểu. Quả thật, “bố thằng tây” nào hiểu nổi être maitre collectifvà to be collectif boss là cái quái gì.
Năm 2014, nhiều bài viết vĩ mô, ít nhiều vẫn đề cập cần cụ thể hóa cơ chếđảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, dân làm chủ. Nghĩa là nó vẫn khó “vận dụng”. Chỉ xin đơn cử những bài ở vài tờ báo nặng cân nhất. Mời các quí bạn tham khảo:
Thật khó hình dung, ông chủ cứ tha hồ “làm chủ”, nhưng làm chủ dưới sự lãnh đạo và dưới sự quản lý. Thật thảm hại. Ông chủ nào cũng có đầy tớ. Tai họa là ở VN, đầy tớ lại “quản lý” ông chủ. Hễ cái gì chúng không quản nổi, chúng có quyền… cấm (!).
Chả lẽ đổi thành: Ông chủ lo kiếm sống cho cả nhà, nên giao cho đảng nhiệm vụ tham mưu và giao cho đầy tớ nhiệm vụ quản gia?… Quả thật, khó ai đủ hào hứng bàn tiếp những chuyện viển vông.
Dân trí đo bằng gì?
Nói đơn giản, dân trí là trình độ hiểu biết chung của một cộng đồng. Nhưng đo bằng gì, lại không đơn giản.
- Liệu có thể dựa vào số bằng cấp? Ví dụ, chỉ riêng bằng TS đã có tới 24 ngàn. Khốn, chưa nói về chất lượng, mà tỷ lệ quá cao (2/3) TS thời nay không làm nghiên cứu khoa học, nhiều người còn có mục đích làm quan (như TS thời Nho giáo) đã đủ thấy “hỏng”.
- Hay là soạn ra bộ câu hỏi khảo sát sự hiểu biết phổ cập về khoa học, văn nghệ, pháp luật, thể thao, tôn giáo…. Tuy nhiên – tùy hoàn cảnh cá nhân – có người trả lời dễ dàng các câu về internet, luật kinh doanh, nhưng lại lúng túng về nông nghiệp, dân ca…
- Vậy, cần hỏi những gì mà bất cứ ai cũng từng được dạy trước khi trưởng thành– để làm Người và làm Công Dân. Đó là:
1) quyền con người;
2) quyền và nghĩa vụ công dân; và
3) sự vận dụng (đúng và sai) trong các hoàn cảnh.
Nếu một tỷ lệ áp đảo (2/3 hoặc 3/4) những người trong diện khảo sát (18-23 tuổi – nghĩa là đã một lần đi bầu Quốc hội) – mà trả lời được mình có quyền gì, nghĩa vụ gì… đó là dân trí cao. Thành tích giáo dục là rất lớn. Dân sẽ biết ơn đảng và tín nhiệm nhà nước. Ngược lại, là dân trí chưa cao. Dân trí sẽ bị coi là cực thấp, nếu một vị cử nhân không phân biệt nổi quyền con người với quyền công dân. Đây là nói chuyện năm 2014, chứ năm 1992 thì ngay Hiến pháp (trí tuệ) nước ta cũng chưa phân biệt nổi 2 quyền này.:
Điều 50 (Hiến pháp 1992):Ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hoá và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp và luật
Nâng dân trí lên bằng gì?
Điều 50 (Hiến pháp 1992):Ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hoá và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp và luật
Ðiều 51: Quyền của công dân không tách rời nghĩa vụ của công dân.
Nhà nước bảo đảm các quyền của công dân; công dân phải làm tròn nghĩa vụ của mình đối với Nhà nước…
Nâng dân trí lên bằng gì?
Bằng giác ngộ mọi người về quyền mà họ phải được hưởng. Đừng đợi dân đấu tranh mới “nhả ra” các quyền đó, mà nên chủ động thực thi chúng.
- Thời nay, các thế lực thù địch không dễ sử dụng bạo lực để xâm chiếm nước ta. Một biện pháp hàng đầu của chúng là thực hiện ngu dân. Trước đây, tôi tin vào những mỹ từ hữu nghị; nay, tôi nghi ngờ thế lực thù địch đã tác động vào nhiều chính sách của ta (ví dụ Luật Chống Tham Nhũng đã coi đưa hối lộ và nhận hối lộ đều có tội ngang nhau – nghĩa là đánh đồng thủ phạm với nạn nhân). Bởi vậy, nâng cao dân trí phải được đặt lên hàng đầu.
- Cứ nhấn mạnh (cả trong Hiến pháp) “quyền đi đôi với nghĩa vụ” là cách nói hạ sách, thể hiện tâm thức không tin dân, và nói lên sự lo lắng nào đó. Điều 51 có một mệnh đề, đọc lên cứ như hai bên ký giao kèo với nhau; trong đó Chủ – Tớ cứ lộn tùng phèo. Ngược lại, nếu quan niệm rằng một chế độ thật tâm muốn người dân có mọi quyền (ông chủ), người dân sẽ hết lòng vun đắp và bảo vệ chế độ đó – nó sẽ vững như bàn thạch – vì đây là chế độ thật sự tiên tiến, vì dân, phù hợp với thời đại.
- Người dân hiểu rõ quyền và nghĩa vụ, nhà nước sẽ khỏi mất công “cải cách hành chính”, “cải cách tư pháp”… đang rối như mớ bòng bong. Tham nhũng sẽ giảm đến tối thiểu. Quốc hội sẽ “ra quốc hội”, Chính phủ cũng “ra chính phủ”… Quá trình 40 năm Việt Nam chống đỡ với áp lực quốc tế về nhân quyền cũng sẽ chấm dứt tức khắc. Hòa giải nội bộ dân tộc sẽ xong cái “rụp”… Nước mắt mừng rỡ sẽ tuôn gấp ngàn lần nước mắt đau khổ ngày xưa…
N.N.L
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét