Từ ngày 7 đến 12-10, Hội nghị Trung ương 11, Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII diễn ra tại Thủ đô Hà Nội. Hội nghị tập trung thảo luận, cho ý kiến một bước về các dự thảo văn kiện trình Đại hội XIII của Đảng; báo cáo tình hình kinh tế-xã hội, ngân sách Nhà nước năm 2019; dự kiến kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội, ngân sách Nhà nước năm 2020 và một số vấn đề quan trọng khác.
Lợi dụng thời điểm này, các phần tử cơ hội chính trị tiếp tục giở chiêu trò “thư ngỏ” gửi hội nghị và phát tán trên mạng xuyên tạc tình hình, vu cáo, bôi nhọ lãnh đạo Đảng, Nhà nước và nhiều vấn đề khác theo kiểu “lưỡi không xương nhiều đường lắt léo”. Trong “thư ngỏ” của một vị giáo sư vốn là người không còn đứng trong hàng ngũ của Đảng, cho rằng: Hội nghị Trung ương lần thứ 11 họp đúng vào lúc đất nước ta đang đối diện trong một bối cảnh vận nước “chao đảo với lớp lớp sóng triều Biển Đông, lòng dân sục sôi với thế nước trực diện với nạn xâm lăng”. 
Ông vu cáo: Chuyện “kiểm soát quyền lực (Quy định 205-QĐ/TW) chỉ là “trò chơi tranh giành quyền lực”… Từ đó, bài viết quy kết mang tính kích động: phải dứt khoát từ bỏ những kẻ đang ngoan cố duy trì chế độ toàn trị phản dân chủ nhằm vớt vát quyền uy mục ruỗng, quyết đẩy đất nước vào con đường lệ thuộc, bán nước cho Trung Quốc. Một số đối tượng khác thì không ngừng vu cáo Đảng, Nhà nước nhu nhược, không có biện pháp đối với vấn đề bãi Tư Chính, Biển Đông. Phần cuối trong “thư ngỏ”, họ cũng lòi ra cái đuôi khi kết luận: Nếu không thực hiện dân chủ hóa theo đa nguyên, đa đảng, “tam quyền phân lập”, “xã hội dân sự” thì không thể giữ được độc lập, chủ quyền cho đất nước, tự do cho nhân dân.
Ở một hướng khác, Đài Á châu tự do (RFA) chống phá, tuyên truyền xuyên tạc theo hướng dẫn dắt thông tin khi cho đăng tải bài viết, phát biểu của nhiều phần tử chống đối, phê phán Hội nghị Trung ương 11, công tác nhân sự của Đảng là lạc hậu, khép kín và trái khoáy; nói rằng, nếu Hội nghị Trung ương 10 vào tháng 5-2019 chủ yếu “sắp ghế” cho 200 ủy viên Trung ương thì Hội nghị Trung ương 11 có nhiệm vụ chốt danh sách sơ bộ các gương mặt Ủy viên Bộ Chính trị cho khóa 13. Từ đó, bài viết này xuyên tạc “Hội nghị 11 chỉ là cuộc đấu đá, sát phạt giữa các phe nhóm”.
Thủ đoạn sử dụng hình thức “thư ngỏ” là lợi dụng vào những thời điểm diễn ra các sự kiện chính trị lớn của đất nước. Bản chất của các “thư ngỏ” là xuyên tạc, bóp méo sự thật, kích động, chống phá Đảng và Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Trong “thư ngỏ”, mục đích của họ là “kiến nghị”, “yêu sách” đòi thực hiện chế độ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, đòi từ bỏ, hạ bệ chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh trong nền tảng tư tưởng của Đảng…
Qua hình thức gửi “thư ngỏ”, có thể thấy thủ đoạn của họ sau đây:
Một là, lợi dụng những thời điểm diễn ra những sự kiện chính trị trọng đại, họ gửi “thư ngỏ”, “kiến nghị” để tập trung sự quan tâm của dư luận, nhất là những thời điểm nhạy cảm, đánh vào tâm lý tò mò của một bộ phận người dân. Luận điệu trong các “thư ngỏ” được họ trình bày giả dạng dưới hình thức phân tích, diễn biến tình hình hết sức cấp bách, nguy hiểm, hỗn loạn, sục sôi theo kiểu “tung hoả mù”, sau đó là những kiến nghị hết sức “khẩn thiết”, “tâm huyết”, “trách nhiệm” trước vận mệnh đất nước, dân tộc. Qua đó, nếu không tỉnh táo, người đọc dễ hoài nghi, hoang mang, dao động.
Hai là, thủ đoạn tinh vi của họ thể hiện ở chỗ vu khống, đổ lỗi những vấn đề mà họ nêu ra là do thể chế chính trị gây ra, từ đó quy kết vai trò lãnh đạo của Đảng là độc đoán, chuyên quyền; xuyên tạc công tác cán bộ là tranh giành, đấu đá, thanh trừng phe nhóm. Mục đích của họ là khuấy động tình trạng hỗn loạn theo kiểu “đục nước béo cò”, nói xấu, xuyên tạc, vu cáo lãnh đạo cấp cao. Qua đó làm giảm niềm tin của nhân dân vào vai trò lãnh đạo Đảng.
Ba là, từ “thư ngỏ”, những kiến nghị, đòi hỏi họ đưa ra vẫn là những mục tiêu “diễn biến hoà bình” không bao giờ thay đổi là xoá bỏ thể chế chính trị xã hội XHCN, yêu cầu thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, thực hiện “nhà nước tam quyền phân lập”, “xã hội dân sự”, qua đó lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng, sự quản lý của Nhà nước, hướng lái cách mạng Việt Nam theo con đường tư bản chủ nghĩa.
Bốn là, phương thức của thủ đoạn tinh vi nói trên của họ là tung lên mạng xã hội, các trang của các tổ chức, hội đoàn phản động lưu vong, truyền thông hải ngoại để mở rộng đối tượng tuyên truyền xuyên tạc, đồng thời kích động, lôi kéo tụ tập xuống đường, biểu tình, gây rối làm mất ổn định chính trị và an ninh, trật tự.
Các đối tượng đề tên, ký tên “thư ngỏ” thường là những người từng là cán bộ, đảng viên, công chức trong hệ thống chính trị, đã có thời gian công tác, vị trí chức vụ lãnh đạo, có tiếng nói, uy tín nhất định. Lúc đương chức, đang công tác, họ không có ý kiến, góp ý, khi có tuổi hoặc về hưu mới bắt đầu lên tiếng phê phán, xét lại, trở cờ, “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá”, câu nối, móc ngoặc phần tử phản động bên ngoài để chống phá cách mạng Việt Nam.
Đối với vấn đề Biển Đông cũng là nội dung được đề cập trong các “thư ngỏ” gửi Hội nghị Trung ương 11. Các “thư ngỏ” nêu ra vấn đề phức tạp tại Biển Đông rồi đánh giá tính chất “cực kỳ hệ trọng”, nhân danh nhân sĩ, trí thức yêu nước đòi hỏi Đảng, Nhà nước phải có biện pháp cứng rắn, quyết liệt. Từ chỗ phê phán chính sách quốc phòng “3 không”, cho rằng “sai lầm về đường lối”, ứng phó hèn nhát, họ chuyển sang “tham mưu” với những đề xuất kiểu như phải theo phe này, nước kia để giữ chủ quyền biển đảo.
Quan điểm của Đảng, Nhà nước chỉ rõ: Biển, đảo là bộ phận lãnh thổ thiêng liêng của Tổ quốc, có vị trí đặc biệt quan trọng trong sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo vệ đất nước. Bảo vệ chủ quyền biển, đảo là nhiệm vụ trọng yếu của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân. Đối với vấn đề Biển Đông nói chung, bãi Tư Chính nói riêng, Người Phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam nhiều lần khẳng định “nhóm tàu khảo sát Hải Dương 8 của Trung Quốc hoạt động tại vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa Việt Nam, vi phạm nghiêm trọng quyền chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam được xác lập phù hợp với các quy định của Công ước của Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982 mà Việt Nam và Trung Quốc đều là thành viên. Việt Nam kiên quyết phản đối hành động này và yêu cầu Trung Quốc chấm dứt ngay vi phạm, rút toàn bộ nhóm tàu nói trên ra khỏi vùng biển Việt Nam và không để tái diễn hành động vi phạm tương tự. Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và các quyền lợi hợp pháp của Việt Nam tại Biển Ðông bằng các biện pháp luật pháp quốc tế cho phép”.
Tại Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN lần thứ 52 (AMM-52) tại Thái Lan, Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh phát biểu nhấn mạnh tình hình Biển Đông diễn biến phức tạp, trong đó có các hành động đơn phương như quân sự hoá, gia tăng tập trận quân sự, đặc biệt là tàu khảo sát HD-8 của Trung Quốc được các tàu hải cảnh và dân binh hộ tống xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, tiến hành các hoạt động khảo sát trái phép. 
Tại Liên hợp quốc, Phó Thủ tướng nêu rõ vấn đề Biển Đông và quan điểm của Việt Nam, kêu gọi các bên liên quan ở Biển Đông tôn trọng luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước Liên hợp quốc về Luật biển 1982. Hay trong chuyến thăm Trung Quốc vừa qua, trao đổi trực tiếp với Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Trung Quốc Tập Cận Bình, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân nhấn mạnh Việt Nam muốn cùng Trung Quốc kiểm soát tốt bất đồng, xử lý thỏa đáng vấn đề này để tạo cơ sở cho sự phát triển ổn định, bền vững của quan hệ hai nước.
Đặc biệt, trong phát biểu khai mạc Hội nghị 11, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đề nghị Trung ương “Phân tích, dự báo có căn cứ, cơ sở khoa học, tình hình thế giới và trong nước, nhất là tình hình Biển Đông; chỉ rõ các khả năng có thể xảy ra trong thời gian tới, lường trước những thời cơ, thuận lợi cần nắm bắt, những khó khăn, thách thức”.
Chủ quyền lãnh thổ, biển đảo là thiêng liêng, bất khả xâm phạm, chúng ta phải kiên quyết, kiên trì giữ vững. Những giải pháp mà Đảng, Nhà nước thực hiện đối với vấn đề Biển Đông vừa là vấn đề chiến lược, vừa là sách lược trong từng thời điểm cụ thể. Yêu nước, thể hiện quyết tâm giữ vững chủ quyền biển đảo, song chúng ta cần phải hết sức tỉnh táo, tránh bị kẻ xấu lợi dụng lòng yêu nước để tuyên truyền gây tâm lý hoang mang, kích động chống phá.
Lê Vĩnh Bình

LIỆU CÒN TIA SÁNG NÀO CUỐI ĐƯỜNG HẦM ?

CHIẾN SĨ/ BVN 15-10-2019

Ảnh minh họa: Hình ông Nguyễn Phú Trọng chụp hôm 14/5/2019.  AFP
Vậy là Hội nghị Trung ương lần thứ 11 đã không có bất cứ Nghị quyết nào về Biển Đông.
Giờ đây, những ai quan tâm đến các động thái của Việt Nam chống lại sự lộng hành của Trung Quốc tại khu vực Bãi Tư Chính, chỉ còn lại một niềm tin phập phù như ngọn nến trước gió. Lấy đâu ra “khí thế mới”, “xung lực mới” như lời hiệu triệu của Tổng chủ khi những khó khăn, thách thức từ nay chính ông cũng thừa nhận, sẽ khác xa so với trước đây, nhưng các biện pháp đối phó thì lại y hệt như cũ.
Lại vẫn “kiên quyết, kiên trì đấu tranh bảo vệ chủ quyền, quyền chủ quyền biển, đảo quốc gia trên cơ sở luật pháp quốc tế” như lời phát biểu của Tổng chủ khi kết thúc Hội nghị chiều 12/10/2019.
Theo ông Nguyễn Phú Trọng, cuộc đấu tranh ấy gắn với sự “chủ động, tích cực hội nhập quốc tế, mở rộng và nâng cao hiệu quả hoạt động đối ngoại, nâng cao vị thế và uy tín của Việt Nam trong khu vực và trên thế giới”. Nếu ông Trọng còn sống thêm được mươi, mười lăm năm nữa, ông ấy vẫn có thể cho đưa quyết sách này vào các văn kiện của Trung ương hay Đại hội, đố có sai! Tình hình khu vực và thế giới biến động từng ngày, thậm chí từng giờ, trong khi đường lối chủ trương của đảng ông hầu như lấy từ các bia đá đang “ngẩn ngơ” trước các dòng thác lịch sử chưa biết đổ về đâu.
Từ nhiều năm nay, ông Trọng hầu như không đề cập gì đến hai từ “Biển Đông”. Danh từ ấy như một huý kỵ đối với ông và các đồng chí tâm phúc trong bộ chính trị hoặc ban chấp hành trung ương.
Sau ba tháng trời tàu các loại của Trung Quốc “đan lưới” trong vùng EEZ của Việt Nam từ Bắc xuống Nam, từ Tây sang Đông, mà ông chỉ cho phép Bộ Ngoại giao duy trì mức phản ứng ở cấp độ tuyên bố của người phát ngôn. Cho nên hôm khai mạc Hội nghị trước đấy một tuần lễ, lần đầu tiên Nguyễn Phú Trọng “bật đèn xanh” cho việc “phân tích, dự báo bla… bla…, nhất là tình hình Biển Đông” thì dư luận xã hội Việt Nam “cựa quậy” được một chút từ giấc ngủ bao lâu nay, rằng “chuyện Biển Đông đã có đảng và nhà nước lo”.
Với các biện pháp ông Trọng vừa công bố như là kết quả 6 ngày làm việc khẩn trương của hơn 200 đồng chí trung ương, chẳng khác nào ông đã dội một gáo nước lạnh vào cái “bếp hồng” đang âm ỉ một thứ chủ nghĩa yêu nước luôn phải trốn tránh sự đàn áp vừa khốc liệt vừa hiểm độc của đảng ông đối với trí thức và người dân nào nào còn le lói niềm hy vọng đấu tranh chống lại chính sách Hán hoá dân tộc này.
Với đà hiện nay thì những kỹ sư tin học Trần Huỳnh Duy Thức sẽ còn bị đày ải chưa biết đến tận bao giờ, những kỹ sư nuôi tôm Nguyễn Ngọc Ánh sẽ còn bị đánh đến liệt cả hai chân, không còn lấy chân lành nào để lết ra gặp người thân như tuần qua nữa đâu. Tính mạng của hơn 200 tù nhân lương tâm trong ngục tối của chế độ “ưu việt gấp vạn lần nên nền chủ Tây phương” quả thực đang bị đe doạ từng ngày một.
Câu chuyện của các nhà đấu tranh dân chủ từ nhà tù nhỏ trở về với nhà tù lớn (sau khi kết thúc thi hành án) là những giấc mơ ám ảnh về các cuộc theo dõi, o ép kinh hoàng đến nỗi anh Huỳnh Anh Trí (nay đã qua đời) từng nói: Có lẽ sẽ phải đi tù trở lại thôi. Ở ngoài này khắc nghiệt quá. Trong tù chỉ phải chiến đấu với một đối tượng là quản giáo. Ở ngoài, vừa phải kiếm ăn lại vừa phải đối phó với không biết bao rình rập khác. Tội ác của ĐCSVN hiển hiện từng ngày từng giờ như thế, bất chấp luật pháp quốc nội cũng quốc tế. Từ sự toa rập của chính quyền Hà Nội đối với quan thầy Bắc Kinh, những người đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam chẳng khác nào “chim treo trên lửa, cá nằm dưới dao”.
Từ chủ trương của chế độ đối với các giải pháp trên biển đảo, có thể “đọc vị” những thoả hiệp, thậm chí là sự thần phục của ĐCSVN đối với ĐCSTQ.
Cuối tuần trước, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ, thông qua Đại sứ quán của họ tại Hà Nội đã đưa ra gợi ý, do sự quần thảo ở cường độ cao của các tàu Trung Quốc, đề nghị chính phủ Việt Nam có một Tuyên bố của Bộ Ngoại giao để cho khu vực và thế giới biết rõ hơn về tầm mức nguy cấp của tình hình xung quanh Bãi Tư Chính. Washington hứa sẽ ra tuyên bố hưởng ứng ngay lập tức! Nhưng lời đề nghị ấy đã bị Bộ Ngoại giao Hà Nội lịch sự khước từ, xin lùi lại một thời gian nữa (Chắc mấy ông tính chờ Tàu cắm xong giàn khoan HD-982 thì mới ra Tuyên bố). Chính phủ Mỹ tỏ ra lúng túng, vì Hoa Kỳ vẫn chưa hiểu được, cuối cùng thì chính phủ Việt Nam muốn gì ở Mỹ trong giai đoạn tới đây.
Tóm lại, đánh giá chung đối với cuộc họp trung ương vừa qua là thất vọng “toàn tập”.
Có nhà phân tích nói Trung ương Đảng (vừa họp xong) hay Quốc hội (sắp họp) sở dĩ đã và sẽ không ra Nghị quyết nào riêng về Biển Đông là vì sợ lộ bí mật các bước đi trong tương lai.
Điều này thật mỉa mai, bởi vì với chính sách đối nội và đối ngoại như Tổng chủ vừa trình bày trong phát biểu hôm qua hay trong Nghị quyết sẽ công bố nay mai thì chẳng có gì là bí mật cả.
Về nội trị, Nguyễn Phú Trọng vẫn chủ trương tìm kiếm cái mới trong những thứ đã bị thế giới loại bỏ, đó là tìm kiếm những giá trị của thời kỳ quá độ – khái niệm cũ rích và không tồn tại trên thực tế.
Về ngoại giao vẫn kiểu đi hàng hai, đu dây như bao năm nay. Trung Quốc chẳng bao giờ tin tưởng vào Việt Nam đã đành mà Hoa Kỳ cũng chẳng biết sẽ phải hợp tác với Việt Nam theo phương hướng nào.
Con thuyền thúng Hà Nội xoay tròn giữa các dòng xoáy của bao sự kiện đến bao giờ? Điều này thì đến Tổng chủ Nguyễn Phú Trọng và cả 200 uỷ viên trung ương đảng theo ông và đang chống lại ông cũng chẳng có câu trả lời rành mạch.
C.S.
Nhìn vào bài phát biểu kết thúc của ông Trọng, thấy rõ là họ coi như trên Biển Đông không có gì xảy ra. Bất luận với cách giải thích gì, thì cũng cho thấy rằng người dân và đảng viên tiếp tục phải đứng ngoài "cuộc chơi bí hiểm-nguy hiểm" này. Mối quan hệ hai đảng CSVN-CSTQ đã được định vị – lập trình sẵn trong suốt hơn nửa thế kỷ qua.
"Chỉ có chút ít thay đổi khi mà ban lãnh đạo CSVN có những nhân vật ít nhiều bản lĩnh. Còn hiện tại, là thời điểm nó yếu kém hơn nhiều so với khi tái lập ngoại giao thân thiện cuối thế kỷ trước. Từ đó có thể luận ra có hay không một "sách lược" hay hớm gì. Như tôi từng bình luận, chỉ trong một chữ "đu dây, cơ hội".
Đáng lo là trong cuộc gọi là "chống tham nhũng", nhân dân vẫn bị cho đứng ngoài một cách nghiệt ngã. Một khi như vậy, đừng mơ kết quả gì tử tế, và cũng dễ lý giải đó là cuộc gì
Nhà báo, blogger Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh