Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

20170614. BÀN THÊM VỀ 'ĐỐI THOẠI'

ĐIỂM BÁO MẠNG
CẦN LÀM RÕ NHIỀU VẤN ĐỀ TRONG NHỮNG CUỘC ĐỐI THOẠI TƯƠNG LAI

VIỆT LONG/ TBVN TPHCM / BVB 12-6-2017

​Ông Võ Văn Thưởng trúng cử đại biểu Quốc hội tỉnh Đồng Nai
Ông Võ Văn Thưởng
Trong hai tuần vừa qua, từ nào được nhắc đến nhiều nhất trên các trang mạng xã hội, thậm chí cả các hãng tin, báo chí trong ngoài nước bàn về chính trị Việt Nam? Tôi khẳng định ngay, đó là từ “đối thoại”.
Ngày 18/5/2017, tại Hội nghị trực tuyến toàn quốc sơ kết một năm triển khai thực hiện Chỉ thị 05 của Bộ Chính trị về “Đẩy mạnh học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh”, ông Võ Văn Thưởng, Trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam, đã nói: “Chúng ta không sợ đối thoại, không sợ tranh luận, bởi vì sự phát triển của mỗi lý luận và của học thuyết cách mạng nào rồi cũng phải dựa trên sự cọ xát và tranh luận. Và cũng chính sự tranh luận đó tạo ra cơ sở để hình thành chân lý”. Ông Thưởng cho biết, Ban Tuyên giáo Trung ương đang chờ Ban Bí thư thông qua một văn bản hướng dẫn về việc tổ chức trao đổi và đối thoại với những cá nhân có ý kiến và quan điểm khác với đường lối, chủ trương, quan điểm của Đảng và pháp luật của Nhà nước.
Chỉ một ngày sau, trên google, đánh từ khóa “đối thoại” chỉ trong 0,44 giây đã có trên 8,3 triệu mục từ. Gần như tất cả các bản tin tiếng Việt của các hãng tin trên thế giới, các báo chí từ nghiêm túc đến lá cải, các trang mạng chính trị, các nick nổi tiếng đều lên tiếng bàn về ý kiến của ông Võ Văn Thưởng. Ngay lập tức, có rất nhiều người hoan nghênh chủ trương này của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhiều người xin được tham gia đối thoại. Bên cạnh đó cũng có hàng ngàn ý kiến tiêu cực, chửi bới chủ trương này. Hầu hết trong đó là những kẻ lưu manh về chính trị, những kẻ phản bội, vài người thuộc đối tượng thiếu hiểu biết thường được gọi là “trẻ trâu”, những kẻ có truyền thống thù địch với Việt Nam. Dĩ nhiên, những kẻ này cũng biết thừa, chẳng bao giờ chúng có thể bén chân tới các cuộc đối thoại bởi tư cách kém cỏi của chúng cũng như sự hạn hẹp về kiến thức, thậm chí gọi đúng chữ là sự ngu xuẩn của chúng.
Thật ra chủ trương đối thoại với tất cả những người có ý kiến và quan điểm khác với đường lối, chủ trương, quan điểm của Đảng và pháp luật của Nhà nước đã có từ lâu, thể hiện sự cầu thị vì sự phát triển Đất nước. Nhưng mong muốn đó đã không thành hiện thực bởi nhiều lý do, trong đó quan trọng nhất là do sự chống đối quyết liệt của những thế lực phản động đã ngăn cản nhiều người  có quan điểm khác biệt nhưng có lòng yêu nước, muốn tận hiến cho sự phát triển đất nước tham gia đối thoại. Tình hình hiện nay đã tốt hơn nhiều. Với chủ trương minh bạch chính sách và hoạt động của Đảng và Nhà nước, sự phân liệt giữa các tổ chức chống đối càng ngày càng quyết liệt, những người yêu nước đã có thể công khai thể hiện quan điểm chính trị của mình. Và việc tổ chức các cuộc đối thoại phản biện chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước đã có điều kiện để tổ chức. Tuy nhiên, cũng cần làm rõ những nội hàm của đối thoại sắp tới.
Điều kiện cần quan trọng nhất cho tất cả mọi người tham gia không chỉ cuộc đối thoại này mà mọi cuộc đối thoại là những người tham gia phải cùng chung mục đích. Vậy thì trước hết phải xác định được mục đích của cuộc đối thoại. Có mục đích rồi mới đến thành phần tham gia đối thoại. Không cùng mục đích thì đối thoại vô ích, các thành phần không liên quan đến lĩnh vực cần đối thoại mà có mặt thì chỉ tổ loạn, không đối thoại được. Bàn về mục đích của cuộc đối thoại tương lai là gì? Không ai điên bàn về chuyện đúng sai của chủ nghĩa cộng sản, hay Mác đúng hay sai, chuyện ấy các nhà triết học thế giới đã làm, còn làm. Cũng không ai điên để đối thoại với mục đích đưa ông Đào Minh Quân hay bất kỳ đám cờ vàng ba sọc về Việt Nam cầm quyền. Cũng không thể đối thoại để hủy bỏ hệ thống pháp luật hiện hành ở Việt Nam, chắc chắn vậy, cho nên cũng đừng hy vọng đối thoại để nhà nước thả các tù nhân được tòa án xác định phạm tội ra khỏi tù… Có những giá trị mà cả dân tộc đã trả bằng máu để giành lấy cũng không bao giờ được đem ra bàn thảo đối thoại. Đó là Độc lập, Thống nhất, Quyền tự chủ không phụ thuộc ngoại bang. Đó là nền kinh tế thị trường đầy đủ với mục tiêu xã hội mang tính xã hội chủ nghĩa. Đó cũng là hòa bình, ổn định xã hội, nền tảng cho mọi sự phát triển. Đó là một xã hội pháp quyền với một hệ thống các quy định pháp luật đảm bảo cho mọi người bình đẳng trước pháp luật.
Vậy mục đích của các cuộc đối thoại là gì? Là làm sao để Đất nước chúng ta phát triển cả về kinh tế, cả về xã hội, làm sao để con người Việt Nam phát triển cả về kiến thức, cả về kỹ năng, để giá trị người Việt tương bằng với mọi dân tộc văn minh trên thế giới. Hãy đối thoại để có những phương cách đạt được điều đó
Về thành phần tham gia đối thoại là tất cả công dân VN nói chung quan tâm tới hiện tình đất nước và dĩ nhiên có khả năng trong từng lĩnh vực đối thoại. Điều này không có nghĩa là nhà nước công nhận một tổ chức đối lập nào đó. Phải nói thẳng, cho đến nay chưa có một tổ chức, một phong trào, một hệ thống quan điểm xã hội nào có năng lực làm đối lập với Đảng Cộng sản. Để có một tổ chức đối lập, lực lượng chống, hay khác biệt, với Đảng Cộng sản còn phải cố gắng nhiều năm nữa. Trước hết những người đối lập cần làm ngay một việc để quần chúng có thể tin cậy, dù là tối thiểu vào họ: Đó là nói thật, nói đúng, đừng nói dối, đừng trá ngụy, lừa mỵ. Vậy thành phần tham gia đối thoại hãy hạn chế trong những công dân Việt có năng lực và có lòng với Đất nước (# - Chủ trang xin góp ý trực tiếp luôn: Đúng ra là 'không nên hạn chế' - sao lại 'cần hạn chế?', ... "có năng lực, có lòng với đất nước" thì hại gì? - tác giả ơi! - BVB). Và dĩ nhiên, họ cần phải có kiến thức trong lĩnh vực họ định đối thoại. Không thể bàn những vấn đề về khoa học hạt nhân, nền tảng của điện hạt nhân với một ông chuyên nghiên cứu dã sử. Đó là nguyên tắc.
Vậy cuối cùng, đối thoại cái gì? Theo tôi, cái có thể là đối thoại về chính sách. Từ chính sách phát triển kinh tế đến chính sách ổn định xã hội. Đó là lĩnh vực có thể đối thoại và sẽ mang lại lợi ích lớn bởi có sự đóng góp của nhiều trí thức đang ở nước ngoài, ở ngoài hệ thống chính quyền. Họ có nhiều trải nghiệm, nhiều kiến thức từ các nước phát triển. Hy vọng, họ sẽ mang lại hơi thở mới, những tư vấn tốt để chính sách tiệm cận được với cuộc sống, hỗ trợ thúc đẩy sự phát triển của kinh tế – xã hội Việt Nam. Và cũng cần nói thêm, để những cuộc đối thoại mang lại lợi ích thực sự cho Đất nước, còn cần thêm nhiều thời gian và những điều kiện để công tác tổ chức có thể hoàn chỉnh. Dĩ nhiên là không vội vàng.
Việt Long/(Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM số 452).
TRAO ĐỔI 'BÀN VỀ ĐỐI THOẠI' VỚI TÁC GIẢ VIỆT LONG
NGUYỄN ĐÌNH CỐNG/ BVB 13-6-2017
Ngày 12 tháng 6 trang Bùi Văn Bồng1 đăng bài của Việt Long, đầu đề : “Cần làm rõ nhiều vấn đề trong những cuộc đối thoại tương lai”. Qua bài viết thấy tác giả muốn hướng dẫn dư luận về đối thoại. Đọc xong bài, thấy không thể đồng ý vài điểm, tôi xin nêu để tác giả và bạn đọc tham khảo
Tác giả cho rằng : “mong muốn ( đối thoại ) đó đã không thành hiện thực bởi nhiều lý do, trong đó quan trọng nhất là do sự chống đối quyết liệt của những thế lực phản động đã ngăn cản nhiều người  có quan điểm khác biệt nhưng có lòng yêu nước, muốn tận hiến cho sự phát triển đất nước tham gia đối thoại”.
Việt Long viết như thế nhưng liệu có tin vào điều ấy không, có nêu được dẫn chứng nào không. Theo những nguồn thông tin khác đáng tin cậy thì việc không tổ chức được đối thoại chính là từ các cơ quan của Đảng . Chẳng có thế lực phản động nào ngăn cản đối thoại theo các đề nghị của Nguyễn Trung, Chu Hảo và nhiều người khác.
Tác giả lại viết : “Trước hết những người đối lập cần làm ngay một việc để quần chúng có thể tin cậy, dù là tối thiểu vào họ: Đó là nói thật, nói đúng, đừng nói dối, đừng trá ngụy, lừa mỵ.” Những người đối lập ở đây chắc là những người bất đồng chính kiến ở trong hoặc ngoài một số tổ chức dân sự. Câu trích dẫn vừa rồi ám chỉ những người bất đồng đó chưa nói thật. Phải chăng đây là lời vu vạ thiếu căn cứ. Ngược lại thì nhiều người đã thấy rõ  sự dối trá là biện pháp trong tuyên truyền của các tổ chức Đảng.
Tác giả cho rằng : “Điều kiện cần quan trọng nhất cho tất cả mọi người tham gia không chỉ cuộc đối thoại này mà mọi cuộc đối thoại là những người tham gia phải cùng chung mục đích”.
Đây là ý cần bàn. Đối thoại có nhiều loại. Có đối thoại sự vụ, nhằm giải quyết những bất đồng trong một việc cụ thể nào đó, ví dụ cuộc đối thoại ở Đồng Tâm vừa rồi. Lại có những cuộc đối thoại về quan điểm giữa các bên khi họ có ý kiến khác nhau, có chủ trương khác nhau trên cùng một vấn đề. Lúc này đối thoại nhằm giải thích quan điểm của mình, nghe và phản bác quan điểm của đối phương. Quan trọng hơn là đối thoại được công khai để cho mọi người chứng kiến, tự mình hiểu và đánh giá ý kiến của mỗi bên để có sự lựa chọn cần thiết. Ví dụ đối thoại loại này là giữa các ứng viên tổng thống . Trong đối thoại giữa 2 ứng viên thì mục đích của mỗi người là giành phần thắng về mình và đánh bại người kia. Liệu như vậy họ có chung một mục đích hay không. Trong trường hợp như vậy, có mục đích chung của cuộc đối thoại và mục đích riêng của từng bên.
Về mục đích, Việt Long viết : “Vậy mục đích của các cuộc đối thoại là gì? Là làm sao để Đất nước chúng ta phát triển cả về kinh tế, cả về xã hội, làm sao để con người Việt Nam phát triển cả về kiến thức, cả về kỹ năng, để giá trị người Việt tương bằng với mọi dân tộc văn minh trên thế giới. Hãy đối thoại để có những phương cách đạt được điều đó”. Quá hay, quá đúng. Nhưng đó là mục đích xa, là điều trừu tượng mà ta cần hướng tới chứ chưa phải là mục đích cụ thể của từng cuộc đối thoại. Trong từng cuộc đối thoại phải nhằm đến mục tiêu cụ thể hơn, thì dụ những cam kết của 2 bên trong sự việc Đồng Tâm, vấn đề nên hay không nên duy trì chế độ công hữu ruộng đất, nên hay không nên có cái đuôi trong kinh tế thị trường, nên hay không nên có đảng đối lập, nên hay không nên kiên trì Chủ nghĩa Mác Lê ( CNML) v.v…Việt Long không viết ra nhưng qua bài viết có thể đoán là : Muốn đối thoại gì thì cũng phải giữ nguyên sự độc quyền lãnh đạo của Đảng, giữ nguyên thể chế, kiên trì CNML Nếu thế thì trước mắt có thể sửa đổi một vài chính sách nào đó, xoa dịu một vài căng thẳng đâu đó chứ làm sao đạt được mục đích xa như mong muốn.
Trong lúc Đảng kiên trì CNML và hầu hết những người bất đồng chính kiến, những nhà hoạt đông dân chủ đều cho rằng cần từ bỏ nó, thì tác giả viết : “Không ai điên bàn về chuyện đúng sai của chủ nghĩa cộng sản, hay Mác đúng hay sai, chuyện ấy các nhà triết học thế giới đã làm, còn làm”. Vâng, người ta đã làm, còn làm, nhưng Đảng vẫn kiên trì vì cho nó là đúng. Người ta làm, thế tại sao ta làm thì lại là điên. Ta khẳng định rồi à. Ta không đủ trình độ để đối thoại à.
Vạch ra một vài điều như thế để chứng tỏ đó không phải chỉ là những hạt sạn mà là những chất độc hại được cố tình giấu kín trong bài viết. Nếu không cảnh giác, cứ tin vào thiện chí và trình độ của tác giả thì có khi bị ngộ độc mà không biết.
NĐC (Tác giả gửi BVB)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét