Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2020

20200315. CORONA: PHÉP THỬ NHIỀU CĂN BỆNH ? !

ĐIỂM BÁO MẠNG
NHỮNG CON VIRUS ĐỎ

PHẠM ĐÌNH TRỌNG/TD/ BVN 14-3-2020

Image result for coronavirus

1.  Nhờ có con virus Vũ Hán tấn công thẳng vào đoàn quan chức cấp cao Việt Nam ngồi ghế hạng đắt tiền vi vu trên máy bay thăm thú nước Ấn, nước Anh, dân đen Việt Nam mới biết rằng đoàn quan chức đó là ban soạn thảo văn kiện về kinh tế xã hội của Đại hội 13 Đảng Cộng sản Việt Nam sẽ diễn ra vào đầu năm sau, 2021. Dẫn đầu ban soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội ĐH Đảng 13 đi Ấn, đi Anh là ông Ủy viên trung ương đảng mang hàm Bộ trưởng trong Chính phủ, ông Nguyễn Chí Dũng.
Cũng nhờ lần theo dấu vết con virus Vũ Hán đột nhập bằng đường hàng không vào Việt Nam, dân đen nước Việt mới được biết đoàn soạn thảo văn kiện kinh tế xã hội Đại hội Đảng 13 sau những ngày ở khách sạn bốn sao, năm sao New Delhi, London, sau những bữa tiệc ở Ấn, ở Anh, về đến Hà Nội lại tiếp tục mở tiệc, mời cả ca sĩ hạng đình đám đến ca hát mua vui. Và cô ca sĩ trẻ trung, xinh đẹp được ưu ái ngồi cạnh ông quan triều đình mặt sắt đen sì, Ủy viên trung ương đảng, trưởng tiểu ban văn kiện kinh tế xã hội của đảng, Nguyễn Chí Dũng. Như Thúy Kiều ngồi cạnh Hồ Tôn Hiến trong bữa tiệc Hồ Tôn Hiến mừng chiến công diệt Từ Hải. Câu Kiều của cụ Nguyễn Du viết về ông quan triều phong kiến Hồ Tôn Hiến mà như viết về ông quan mặt sắt triều cộng sản Nguyễn Chí Dũng vậy: Nghe càng đắm, ngắm càng say / Lạ cho mặt sắt cũng ngây vì tình (Nguyễn Du/Truyện Kiều).
Đảng cộng sản Việt Nam cắn rơm cắn cỏ đi theo chủ nghĩa Mác Lê, đi theo Chủ Nghĩa Xã Hội thì phải đến những nước cũng từng rập đầu thề thốt một lòng một dạ với Mác Lê, với CNXH là Trung Quốc, là Triều Tiên mà tham khảo, đối chiếu chứ sao lại vét ngân sách còm, mang cả bịch lớn tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân nghèo Việt Nam đến chi tiêu ở chốn ăn chơi xa hoa, đắt đỏ, mang đồng tiền xã hội chủ nghĩa của giai ấp công nhân Việt Nam đến nuôi chủ nghĩa tư bản đang giãy chết, tiếp thêm sức sống cho chủ nghĩa tư bản mà chủ nghĩa xã hội có sứ mệnh lịch sử phải đào mồ chôn nó.
Nói rằng ban Biên soạn văn kiện Đại hội Đảng 13 về kinh tế xã hội đến Ấn để mời gọi đầu tư, đến Anh để học hỏi chương trình khởi nghiệp là sự nhập nhằng, lẫn lộn. Mời gọi đầu tư, học hỏi khởi nghiệp là việc của Chính phủ, là việc đang triển khai, đang diễn ra của đời sống kinh tế xã hội. Ban biên soạn văn kiện đại hội đảng làm công việc tổng kết, đánh giá đời sống kinh tế xã hội đã diễn ra chứ không phải làm công việc triển khai đời sống kinh tế xã hội đang diễn ra. Đang gấp gáp làm công việc của đảng, Ban Biên soạn văn kiện Đại hội Đảng 13 không có tư cách và thời gian làm công việc của Chính phủ.

Cô Nhung con ông chủ lò nấu thép đi đây đi đó bằng tiền bán thép của bố cô ta thì cô Nhung có đi tàu vũ trụ cũng là chuyện riêng của bố con cô Nhung, không ai có quyền xía vào. Nhưng khi phải xài tiền thuế của dân đi công cán xa, đi làm việc ở nước ngoài thì Tổng thống, Thủ tướng nhiều nước giầu có cũng phải chắt chiu tiền dân, quí trọng đồng tiền của dân bằng cách đi máy bay hạng phổ thông cùng người dân thường.
Thể hiện bình dị nhưng rõ nhất và bằng chứng xác thực nhất của lòng yêu nước là thương dân. Số đông người dân Việt Nam còn nghèo đến mức nhiều vùng quê trên cả nước trẻ con phải nhịn đói đi học và bé gái 10 tuổi học lớp ba ở xã Đức Bồng huyện Vụ Quang, Hà Tĩnh buổi trưa đi học về đói lả đã rơi xuống sông chết đuối. Mấy ông, mấy bà cấp bộ, cấp vụ của đảng cộng sản Việt Nam vô tư vung tay ném đồng tiền chắt chiu của dân nghèo ra mua vé máy bay hạng sang đắt gấp hai, gấp ba lần vé bay phổ thông để quí ông bà quan chức đỏ vênh váo ngồi cùng khoang máy bay với những đại gia tư bản thì quí ông, quí bà quan cộng sản có còn chút xíu lòng yêu nước, có còn mảy may chút thương dân không nhỉ.
Đại hội 13 Đảng Cộng sản Việt Nam chưa diễn ra nhưng chỉ từ một ban soạn thảo văn kiện đại hội đảng đã cho thấy những người đang ráo riết, đôn đáo chuẩn bị đại hội của đảng lãnh đạo đất nước nhưng họ chẳng một chút vì dân, vì nước. Trong khi nước còn rất nghèo, dân còn đói khổ, thiếu thốn trăm bề. Ngân sách nghèo nên bệnh viện thiếu giường, vùng sâu vùng xa thiếu con đường, thiếu cây cầu. Ba, bốn người đau ốm rên rỉ chen chúc trên một giường bệnh. Trẻ con bản xa phải treo mạng sống trên sợi cáp mỏng manh trượt qua sông cuồn cuộn nước lũ, đi học.  Vậy mà mấy quan chức cộng sản trong ban biên tập kinh tế xã hội văn kiện đại hội đảng bình thản rút tiền của dân cho những chuyến dong chơi xuyên quốc gia, cho những bữa đại tiệc thừa mứa nối tiếp nhau, cho những thẻ chơi golf hàng trăm triệu, hàng tỉ đồng. Từ đó cho thấy đảng cộng sản Việt Nam, nhất là hàng ngũ lãnh đạo cấp cao của đảng đã quá cách xa với người dân Việt Nam, đã hoàn toàn đối lập với người công nhân, nông dân Việt Nam về lối sống, về khát vọng, về lí tưởng sống.
2.  Cũng nhờ con virus Vũ Hán mà đến nay tôi mới được biết tên, biết mặt ông giáo sư tiến sĩ Nguyễn Quang Thuấn, nguyên Chủ tịch viện Hàn lâm Khoa Học Xã hội Việt Nam, đương kim Phó Chủ tịch Hội đồng Lí luận trung ương. Ngoài hai ngai vàng khoa học đó, ông Thuấn còn chiếm rất nhiều chỗ trên các chiếu tiên chỉ làng khoa học Việt Nam.
Viện Hàn lâm là cung đình khoa học, nơi hội tụ những trí tuệ lớn của đất nước. Lí luận là tư tưởng, là triết học. Tên Hội đồng Lí luận trung ương nhắc cho tôi nhớ đến triết học Ánh sáng của Charles de Secondat Montesquieu, François-Marie Voltaire, Jean-Jacques Rousseau đã đưa cả châu Âu đang chìm đắm trong đêm dài trung cổ trì trệ vươn vai đứng dậy bước vào bình minh tư bản công nghiệp phát triển.
Tôi nhớ đến những gương mặt sáng bừng trí tuệ và những bài viết nếu không ăm ắp hàm lượng tri thức thì cũng lấp lánh những phát hiện mới mẻ, hoặc mang vẻ độc đáo cá tính sáng tạo của Phan Đình Diệu, Nguyễn Hồng Phong, Trần Quốc Vượng, Nguyễn Từ Chi, Phan Huy Lê, Nguyễn Khắc Viện, Tô Hoài, Nguyễn Khải, Nguyễn Đình Thi, Lương Kim Định, Nguyễn Hiến Lê, Lê Đăng Doanh... nhiều lắm không thể kể hết. Chỉ cái tên người viết đã làm tôi hứng thú, háo hức, mê mải đọc. Nhưng những gương mặt sáng bừng trí tuệ, viết ra những trang sách ròng ròng ánh sáng văn hóa đó đều chưa từng là viện sĩ hàn lâm, chưa từng mon men đến hội đồng lí luận quốc gia. Thế mà ông Nguyễn Quang Thuấn ở hàng chủ soái của những lâu đài khoa học đất nước, sao tôi lại chưa biết gì, chưa đọc gì nhỉ.
Nhìn ảnh ông Thuấn đang tràn ngập trên mạng xã hội, tôi thật sự kinh ngạc. Một người lao động trí tuệ sao lại có bản mặt đen đúa, tối tăm, mặt nậc lên từng múi cơ, múi thịt của người lao động cơ bắp, người phải tối mắt, tối mũi sấp mặt vào đất. Một khuôn mặt nông dân đồng bằng Bắc Bộ nhưng không phải khuôn mặt người nông dân hôm nay mà là người nông dân đầu thế kỉ trước. Khuôn mặt nông dân thời anh Pha, chị Dậu, thời Trạch Văn Đoành, những người chỉ thấy con người thể xác, con người sinh vật, không thấy con người văn hóa.
Loài người khác loài vật ở chỗ, loài vật chỉ có hình hài thể xác, không có hình hài văn hóa. Con người ngoài hình hài thể xác do cha mẹ sinh ra còn có hình hài con người văn hóa do mỗi người tiếp nhận nền văn hóa nhân loại rồi tự hình thành nên con người văn hóa của mình. Con người thể xác cũng chỉ như con vật, chỉ chăm chút cho bộ lông, chỉ cần thỏa mãn những nhu cầu sinh vật tầm thường. Con người sinh vật luôn muốn giành giật, sở hữu, chiếm đoạt, thu về giá trị vật chất và chỉ có nỗi thèm khát, hưởng thụ vật chất. Ngược lại, nỗi khát khao thường trực ở con người văn hóa là được thể hện mình, được làm việc, đóng góp hết mình cho phát triển, cho sự tốt đẹp của xã hội.
Những danh vị tiến sĩ giáo sư là tầm vóc, là thước đo con người văn hóa. Hỏi Google về con người văn hóa của ông giáo sư, tiến sĩ Nguyễn Quang Thuấn tôi càng kinh ngạc hơn. Ông Thuấn học đại học kinh tế chính trị ở Hà Nội rồi sang Liên Xô học cao học và làm tiến sĩ. Cả ở Việt Nam và Liên Xô ông Thuấn chỉ học kinh tế học Mác Lê nin.
Kinh tế học đích thực nghiên cứu những diễn biến của thực tế hoạt động sản xuất kinh doanh đang diễn ra để phát hiện những qui luật của đời sống kinh tế và tìm giải pháp vận dung, ứng phó với những qui luật đó. Còn kinh tế học Mác Lê nin là những mong muốn, những kì vọng của những ông tổ khai sinh ra chủ nghĩa cộng sản áp đặt đối với nền kinh tế. Những mong muốn, áp đặt là cái không có thật như chủ nghĩa xã hội là xã hội không có thật trong lịch sử phát triển của loài người. Học cái không có thật là học cái giả, học vẹt, giáo điều, không những không phải khoa học mà còn phản khoa học. Học vẹt, giáo điều kinh tế học Mac Lê nin thì không thể có kiến thức khoa học, chỉ học để lấy bằng cấp và ông Thuấn dù không có kiến thức khoa học nhưng đã có tất cả những bằng, những học vị khoa học sang trọng nhất.
Chỉ đọc tên ba cái gọi là “tác phẩm” của ông giáo sư, tiến sĩ Thuấn mà Google liệt kê cũng thấy sự sáo mòn, giáo điều, trống rống như “tác phẩm” của những nhà khoa bảng Mác Lê khác và “tác phẩm” của tất cả những nhà lãnh đạo cộng sản xuất thân công nông, hụt hẫng nền tảng văn hóa nhưng đứng tên người viết trong hàng loạt “tác phẩm” lí luận được nhà xuất bản Sự Thật của cung đình cộng sản ấn hành.
Học chính trị kinh tế Mác Lê chỉ để lấy bằng cấp thì viết sách chính trị kinh tế Mác Lê cũng chỉ để có đủ tiêu chuẩn cho những chức danh học hàm, học vị mà thôi. Những “tác phẩm” đó chỉ có trong lí lịch, trong bảng thành tích của người viết, hoàn toàn không có bóng dáng trong đời sống kinh tế, càng không thể có mặt trong sinh hoạt văn hóa đất nước. Vì vậy cả những người ham đọc, mọt sách, những chuyên gia kinh tế đích thực cũng không ai biết đến thứ sách giáo điều của ông giáo sư tiến sĩ kinh tế Mác Lê Nguyễn Quang Thuấn. Loại sách đó không có chút giá tri với đời sống kinh tế đất nước, càng không có mảy may giá trị trong đời sống văn hóa đất nước.
Dù có những học hàm, học vị cao ngất về trí tuệ, dù có những chức danh chót vót trong hệ thống quyền lực nhà nước về văn hóa khoa học nhưng trong cuộc sống thực hàng ngày, con người văn hóa Nguyễn Quang Thuấn hoàn toàn vắng bóng, chỉ thấy lồ lộ một Nguyễn Quang Thuấn ở con người sinh vật, hối hả hưởng thụ, mê mải chiếm đoạt, tham lam sở hữu.
Con người sinh vật Nguyễn Quang Thuấn chen chân trong đoàn dong chơi hưởng thụ xuyên quốc gia, hả hê trong tiệc tùng nối tiếp tiệc tùng. Con người sinh vật Nguyễn Quang Thuấn sung sướng sở hữu nhà lớn nhà nhỏ giữa trung tâm kinh kì đất vàng, đất kim cương, hãnh diện ném ra cả trăm triệu, cả tỉ tiền để chiều chiều thong dong đánh golf cùng những ông chủ giầu lên nhờ cướp đất của dân, giàu lên nhờ chiếm đoạt tài sản của nước trong cổ phần hóa. Con người bon chen giành những chuyến đi hưởng thụ, ham hố với những bữa tiệc, đua đòi với những trò chơi quí tộc không thể là con người của khoa học chân chính.
Chân tướng ông Ủy viên trung ương đảng Nguyễn Chí Dũng đã lộ ra từ vụ ông Dũng tổ chức đoàn doanh nhân đi theo đoàn Quốc hội sang Hàn Quốc rồi chín “doanh nhân” của ông Dũng trốn ở lại Hàn, bôi lên danh dự đất nước một vết nhơ. Lần này con virus Vũ Hán lại làm lộ ra con người phàm phu hối hả hưởng thụ của ông Ủy viên trung ương đảng Nguyễn Chí Dũng. Con virus Vũ Hán cũng phơi bày ra con người văn hóa còi cọc và con người sinh vật vâm váp, hùng hục ở ông giáo sư tiến sĩ kinh tế Mac Lê Nguyễn Quang Thuấn. Ghê tởm về sự giả dối, vô liêm sỉ của ông quan đảng Nguyễn Chí Dũng, người dân càng phẫn nộ khi đồng tiền thuế của người dân nghèo phải nuôi, phải chăm bẵm những giá trị giả quá đông đúc trong những lâu đài được coi là văn hóa, là khoa học của đất nước văn hiến. Những giá trị giả đó đang đánh phá đời sống kinh tế xã hội, làm kiệt quệ đất nước, làm lụn bại cả đạo đức xã hội.
3.  Chủ nghĩa Mác Lê nin, Chủ Nghĩa Xã hội cũng là những giá trị giả. Đảng cộng sản cầm quyền đang tôn thờ giá trị giả Mác Lê, Chủ Nghĩa Xã hội. Vì vậy những giá trị giả Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn là đồng dạng với đảng, phù hợp với đảng, còn cần thiết cho đảng, còn được đảng trọng dụng. Dù đảng không dùng giá trị giả Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn thì lại có những giá trị giả khác thay thế. Nhưng giá trị giả thì không thể bền vững.
Ba ngày sau khi chuyến bay của Vietnam Airlines chở con virus Vũ Hán quá giang trong cơ thể ngọc ngà của hot girls Hồng Nhung và núp trong thân xác đẫy đà nhà lí luận đỏ Nguyễn Quang Thuấn đáp xuống sân bay Nội Bài, cả hệ thống chính trị nhà nước Việt Nam mới hốt hoảng vào cuộc truy tìm con virus Vũ Hán đổ bộ xuống Nội Bài. Dù nguy hiểm đến đâu, con virus Vũ Hán tấn công con người Việt Nam, sức sống Việt Nam sẽ tiêu diệt nó như dận tộc Việt Nm đã tiêu diệt giặc Đông Hán, giặc Nam Hán, giặc Tống, giặc Nguyên, giặc Minh, giặc Mãn Thanh, giặc Tàu cộng Đặng Tiểu Bình.
Những loại đảng viên cộng sản như Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn cũng là một chủng virus Đỏ. Chỉ kể tên những con virus Đỏ đã hiện hình như Nguyễn Chí Dũng, Nguyễn Quang Thuấn, Đinh La Thăng. Trịnh Xuân Thanh. Hoàng Trung Hải. Triệu Tài Vinh. Nguyễn Văn Sơn. Vũ Văn Ninh. Vũ Huy Hoàng. Võ Kim Cự. Phương Minh Hòa. Nguyễn Văn Hiến. Nguyễn Văn Tình. Trần Việt Tân. Bùi Văn Thành. Trần Quốc Cường. Nguyễn Hồng Trường. Nguyễn Xuân Anh. Trần Văn Minh. Văn Hữu Chiến. Nguyễn Bắc Son. Trương Minh Tuấn. Lê Thanh Hải. Lê Hoàng Quân. Tất Thành Cang. Nguyễn Văn Đua. Nguyễn Hữu Tín. .  .  . cũng thấy đảng cộng sản đã là con bệnh nhiễm virus Đỏ quá nặng. Những con virus Đỏ lúc nhúc đã thâm nhập vào nội tạng cơ thể đảng. Làm sao đảng cộng sản có thể chống đỡ?.

P.Đ.T.

Tác giả gửi BVN 

LOÀI VIRUS KINH HOÀNG, CÓ TÊN 'VIRUS LÝ LUẬN'
VIỆT HƯƠNG / TD 14-3-2020

Từ năm 1953 đến 1956, Cộng sản Bắc Việt đã tiến hành Cải cách Ruộng đất, theo cách làm của Mao Trạch Đông ở Trung Quốc. Các cố vấn được Mao gởi sang giúp gồm: Lã Quý Ba, Vi Quốc Hân, Triều Hiểu Quang… đã dìm làng quê miền Bắc trong biển máu.
Khẩu hiệu “đào tận gốc, trốc tận rễ” và với ngón nghề lý luận tuyên truyền là: Phân chia lại ruộng đất nông thôn, xóa bỏ văn hóa phong kiến, tiêu diệt các thành phần phản quốc (theo Pháp, chống lại đất nước), phản động (chống lại chính quyền) như địa chủ phản cách mạng, Việt gian, cường hào cộng tác với Pháp…
Họ ngạo nghễ gọi đây là “Cuộc cách mạng long trời lở đất”, nhưng thật ra đó là công cuộc ăn cướp, tạo ra vụ án kinh thiên, động địa, tàn bạo chưa từng có trong lịch sử Việt Nam. Từ làng mạc nông thôn, đến phố phường thành thị, cảnh đầu rơi máu chảy, oan khiên thấu tận trời xanh. Những cuộc đấu tố điên loạn, man trá, kèm theo những pha hành hình man rợ, tàn khốc, đối với những người mà chính quyền cho rằng, họ là cộng tác với giặc, địa chủ, tư sản, phú nông…

Người dân miền Bắc đã kịp nhận ra chân dung bịp bợm của những kẻ nhân danh làm cách mạng, nhưng đã quay lại phản bội nhân dân, huỷ hoại những giá trị tốt đẹp và đạo lý xã hội đã tồn tại hàng ngàn năm, mà ông cha để lại.
Và rồi, sau đó các “nhà lý luận” của đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) lại sáng tạo ra ý tưởng… “sửa sai”. Giới lãnh đạo chóp bu nước mắt ngắn, dài “xin lỗi”, mong nhân dân “tha thứ” cho họ.
Những bài phát biểu đãi bôi, những văn kiện lọc lừa, những chính sách “sáng nắng chiều mưa” bắt nguồn từ những cái đầu đã ngấm cái gọi là “lý luận Mác-xít, Lê nin-nít”.
Hội đồng Lý luận Trung ương “thai nghén” từ đó:
– Năm 1965, lập Ban Nghiên cứu Lý luận.
– Năm 1974, Bộ Chính trị đã ra Nghị quyết số 233-NQ/TW về tổ chức và chương trình hoạt động của Ban Nghiên cứu lý luận.
– Năm 1980, đổi tên thành Viện Mác – Lê-nin.
– Năm 1992, đổi thành Viện Nghiên cứu Chủ nghĩa Mác – Lê-nin và Tư tưởng Hồ Chí Minh; sau đó đã sáp nhập Viện vào Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh.
– Năm 1996, tách ra, thành lập Hội đồng Lý luận Trung ương.
Quyết định 28-QĐ/TƯ, do Nguyễn Phú Trọng ký ngày 25/7/2016 nêu rõ:
1. Hội đồng Lý luận Trung ương là cơ quan tư vấn cho Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư về các vấn đề lý luận chính trị, cơ sở cho việc hoạch định, phát triển đường lối, chính sách…, phục vụ trực tiếp công tác lãnh đạo của Đảng.
2. Hội đồng có nhiệm vụ trực tiếp nghiên cứu một số đề tài do Bộ Chính trị, Ban Bí thư giao hoặc do Hội đồng đề xuất được Bộ Chính trị, Ban Bí thư chấp thuận.
3. Thẩm định những vấn đề mà các ngành, các cấp trình Ban Chấp hành Trung ương, Bộ Chính trị, Ban Bí thư, mà Hội đồng có chức năng.
4. Nghiên cứu, đề xuất những luận cứ về lý luận đấu tranh và trực tiếp tham gia đấu tranh bác bỏ những quan điểm sai trái với đường lối, quan điểm của Đảng.
5. Giữ mối quan hệ với các cơ quan nghiên cứu lý luận của các đảng cộng sản và đảng cầm quyền trên thế giới.
Nói dài dòng như vậy, thật ra nhiệm vụ chính của Hội đồng Lý luận, là nghiên cứu làm sao để ra được những quyết sách nhằm:
– Bảo vệ sự tồn vong của đảng CSVN, duy trì cái gọi là Kinh tế Thị trường định hướng XHCN.
– Chống chệch hướng XHCN, chống “diễn biến hoà bình”, “cách mạng màu”, “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá”…
– Hợp tác chặt chẽ với đảng Cộng sản Trung Quốc trong công tác tư tưởng, lý luận của Đảng; nghiên cứu, tiếp thu, học tập kinh nghiệm của Cộng sản TQ trong phân tầng chính trị; tổ chức bộ máy cai trị, hoàn thiện sức mạnh thể chế, để sẵn sàng đàn áp các thế lực chống đối, răn đe và “xỏ mũi” nhân dân.
“Sửa sai” không phải để hết sai, mà để biểu diễn những sai trái tinh vi. Họ tiếp tục tiến hành “cải tạo công nghiệp” ở miền Bắc những năm 1958-1960, để “cào bằng” tất cả.
Sau năm 1975, ĐCSVN lại tiến hành “Cải tạo công thương nghiệp miền Nam”, chiến dịch “đánh tư sản” và “Hợp tác xã nông nghiệp”.
Tất cả quốc hữu hoá, địa chủ, trung nông miền Nam bỗng chốc trắng tay, đi chăn trâu, mót lúa. Tư sản, nhà giàu bị cướp hết của cải, tán gia bại sản, đi “kinh tế mới” nơi rừng sâu, núi thẳm.
Lần này khác với hai mươi năm trước, ĐCSVN không cần “xin lỗi” nữa. Bởi vì họ đã là người chiến thắng.
ĐCSVN sử dụng cái gọi là “thanh bảo kiếm” Mác và Lê Nin để thanh trừng tất cả những ai có ý tường phản XHCN, muốn đa nguyên, đa đảng, tam quyền phân lập.
ĐCSVN cho rằng họ đã “dời non lấp bể”, lập nên những kỳ tích chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc. Trong tất cả những thành quả họ có được, đều cho là chiến công hiển hách của Đảng. Hàng triệu máu xương của nhân dân và binh sĩ, họ xem như là những giá trị vô hình.
Một học thuyết với những lý luận “hầm bà lằng”, mà Mác và Ăngghen đã cóp nhặt, từ tinh hoa trí tuệ từ cổ chí kim của nhân loại nói chung và châu Âu nói riêng. Trong đó, hàng đầu là các nhà triết học cổ điển Đức vĩ đại: Hegel, Kant và Feuerbach. Sau nữa là tư tưởng của các nhà kinh tế chính trị tư sản cổ điển Anh quốc: Adam Smith, David Ricardo.
Mác và Ăngghen cũng “đạo văn” của các nhà XHCN không tưởng Pháp, thiên về năng lực tư duy trừu tượng. Cái gọi là “phép biện chứng duy vật” trong học thuyết Mác – Lê Nin được cấy ghép từ biện chứng của Hegel, với quan điểm duy vật của Feurbach. Từ đó ĐCSVN lập luận rằng: Ai phỉ nhổ vào học thuyết Mác – Lênin, xem như người đó đã chà đạp lên cả văn minh phương Tây ngàn năm, chà đạp lên các danh nhân nêu trên!
Thực tế thì thế nào? Chủ nghĩa Mác soi rọi đến đâu thì lụi tàn đến đấy. Nó trở thành loại “virus” kinh hoàng của nhân loại.
Sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản trên thế giới là một minh chứng sống động, báo hiệu ngày cáo chung, lụi tàn của một học thuyết ma mị.
Thế nhưng, các “Lý luận gia” như Nguyễn Đức Bình, Nguyễn Phú Trọng, Tô Huy Rứa, Nhị Lê, Hoàng Chí Bảo, Phùng Hữu Phú, Tạ Ngọc Tấn, Nguyễn Viết Thông, Nguyễn Xuân Thắng, Nguyễn Văn Thuấn… thì đời nào chấp nhận. Họ dửng dưng, cố tình không nhìn thấy.
Bộ máy khổng lồ của các Học viên chính trị quốc gia, Học viện báo chí tuyên truyền, các Ban Tuyên giáo, Ban Dân vận của đảng, cứ ra rả suốt ngày đêm để “đầu độc” nhân dân. Đem “virus” lý luận ấy, nhân ra, lan truyền đến thôn cùng, ngõ hẻm.
Chủ nghĩa Mác – Lê Nin đã chết ở ngay quê hương của những người sáng lập ra nó. Những tượng đài bị giật sập, kéo đổ và bị phỉ báng trong cơn phẫn nộ, giận dữ của dân chúng. Những lý luận “hổ lốn”, điên rồ, đã bị nhân loại tiến bộ xem là rác rưởi.

Tại Việt Nam, một đất nước nghèo đói xa xôi, người ta cố thổi hồn vào nó, hà hơi tiếp sức, mong nó sống lại. Đó là một điều không tưởng. Những nhà lý luận “thiên tài”, của Hội đồng Lý luận Trung ương vẫn cho rằng, chủ nghĩa Mác – Lênin bất diệt, vinh quang và trường tồn. Thậm chí, Mác – Lênin sẽ “tái sinh”, thúc đẩy được phong trào cách mạng thế giới, là chìa khóa vạn năng để giải cứu thế giới tăm tối.
ĐCSVN lấy chủ nghĩa Mác Lê, tư tưởng Hồ Chí Minh, làm nền tảng tư tưởng và kim chỉ nam cho mọi hành động. Họ ghi điều đó vào hiến pháp.
ĐCSVN đã không thuận theo trào lưu của lịch sử như Liên Xô và các quốc gia Đông Âu. Họ không chịu rút lui khỏi vũ đài chính trị. Thay vào đó, ĐSCVN lại sử dụng những thủ đoạn lưu manh, đã được đúc kết, hình thành và phát triển trong nhiều thập niên, dùng những “ngón nghề” đó, để hồi phục và đấu tranh điên cuồng, hòng duy trì sự tồn tại hợp pháp, cố gắng hồi sinh cái quyền lực đang từng ngày tiến gần hơn đến cái chết.
Tại sao lại như thế? Rất dễ hiểu, những cái đầu bị nhiễm virus của Hội đồng Lý luận Trung ương thừa hiểu, bản thân họ, từ cán bộ cấp cao nhất, cho đến cấp thấp nhất, không còn ai tin vào một học thuyết lý luận đã lỗi thời. Nhưng do gần 90 năm đi cùng nó, tuyên truyền, cổ vũ cho nó, chẳng lẽ bây giờ lại đột nhiên từ bỏ?
Hơn nữa, bám vào nó, có “cao cấp lý luận” là có địa vị xã hội, có quyền lực và có tiền.
ĐCSVN giữ lấy nó để làm bình phong lừa bịp, mị dân, để kéo dài sự độc quyền thống trị. Họ không chấp nhận chia sẻ quyền lãnh đạo đất nước cho người khác. Cứ bưng bít, lọc lừa, “ngồi mát ăn bát vàng”, hưởng thụ điều mà họ cho là “thành quả cách mạng” của đảng, mặc cho đất nước vô định, chẳng biết sẽ đi về đâu, miễn sao họ vẫn được nắm quyền cai trị, càng lâu càng tốt.
Những đau thương, tang tóc của dân tộc này, của đất nước này, bắt nguồn từ ngày học thuyết đáng sợ này du nhập vào Việt Nam. Chưa đầy một năm nữa, nhân loại sắp bước sang thập niên thứ ba của thế kỷ 21, nhưng nhân dân trên dải đất hình chữ S này, vẫn còn phải chịu sự tấn công của loài “virus lý luận” ấy.
Từ đồng ruộng, công trường, nhà máy, bệnh viện, trường học… đến các cơ quan công quyền, từ giảng đường, viện nghiên cứu khoa học…, nếu người nào không có thứ chứng chỉ “virus lý luận” đó, thì đừng mơ làm lãnh đạo, đừng nghĩ tới chuyện tiến thân. Yếu thì sơ cấp, có chút tiền thì chạy vạy thì có trung cấp, còn bơm tiền nhiều vô, thì sẽ có… “cao cấp chính trị”!
Chứng nhận “virus” ấy, là giấy thông hành, là nấc thang quyền năng, để một kẻ du côn, cũng có thể cưỡi lên đầu người khác mà hò hét.
Để cũng cố thế và lực, hàng năm, các “lý luận gia” chóp bu tổ chức các hội thảo “trao đổi lý luận” với đảng Cộng sản Trung Quốc. Phải chăng để họ học hỏi, trao dồi kỹ năng cao siêu trong cai trị, đàn áp, hút máu nhân dân?

Mấy hôm nay, báo chí nói nhiều đến bệnh nhân số 21 bị nhiễm Covid-19, phó Chủ tịch Hội đồng lý luận Trung ương Nguyễn Quang Thuấn. Dư luận xã hội râm ran bàn tán chuyện ông Thuấn có bồ nhí và có một con chung. Virus corona vô tình “làm lộ” ra “Virus lý luận” này đã mua căn hộ cho tình nhân, có tiền đóng thẻ hội viên chơi golf trên 3 tỷ/năm, ăn uống ở khách sạn 5 sao và đi du hí với vé máy bay hạng thương gia. Tất cả đều từ những đồng tiền mà người dân còng lưng đóng thuế.
GSTS Nguyễn Quang Thuấn có 4 năm làm Viện trưởng Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội VN. Trong thời gian ấy, “lò ấp tiến sĩ” này đã cho “nở” ra 1.200 tiến sĩ và 4.850 thạc sĩ. Tất nhiên, phần đông trong số có bằng “tiến sĩ, phó bảng” đó, là các quan chức nhà nước.
Không học, nhưng muốn có bằng cấp, chỉ có cách chung tiền! Không “hậu duệ”, “đồ đệ”… nhưng muốn leo cao, chui sâu vào cơ quan quyền lực, chỉ cần chi tiền!
Năm 2015, cựu ĐBQH, bà Châu Thị Thu Nga khai với cơ quan điều tra rằng bà đã chi 1,5 triệu đô la Mỹ để trở thành đại biểu QH khoá XIII, đơn vị Hà Nội. Vậy thử hỏi, để được ngồi vào ghế Ủy viên Trung ương, ngồi ghế Bộ trưởng, bí thư các tỉnh thành, hoặc tương đương, cái giá phải trả sẽ là bao nhiêu?
Năm 2002, GSTS của Học viện Chính trị Quốc gia, phân viện miền Nam, tên là N.H.V, 60 tuổi, quê Vĩnh Phúc, ngụ phường 15, quận 10, cặp bồ với cô gái “chân dài” xinh đẹp, tên Hoa (sinh 1981), cũng ở cùng quận. Dù có gia đình đề huề, giáo sư “lý luận Mác xít” vẫn đưa cho Hoa số tiền 17,2 tỷ (tương đương 1,1 triệu đô la thời điểm đó) để mua 160.000 m2 ở xã Xuân Thới Thượng, Hóc Môn. (Tỉ giá đô la trong năm 2002 dao động từ 15.100 – 15.400 VNĐ/ USD)
Đến năm 2012, Hoa đi lấy chồng, ông N.H.V kiện cô ra toà để đòi tiền lại. Qua 4 phiên xét xử, vẫn chưa có hồi kết. Cô Hoa bị tạm giam 4 năm, được tại ngoại ngày 27/1/2018. Hoa phủ nhận hoàn toàn cáo buộc. Cô khai có 10 năm làm “phòng nhì” với giáo sư, có với nhau một con chung. Số tiền GSTS N.H.V cho cô chỉ khoảng 1 tỷ đồng, không phải 17,2 tỷ.
Quan chức cướp của dân để “vinh thân phì gia”, mua bằng cấp để tiến thân. Các nhà “lý luận Mác xít” dùng ảnh hưởng của mình để… làm tiền bọn quan chức. Tiền nhiều, các “giáo sư” cung phụng cho các chân dài, bồ nhí, hưởng thụ lạc thú, sống như quý tộc. Chủng “Virus lý luận” này, còn ghê gớm, độc hại hơn gấp trăm lần virus corona, bởi Covid-19, sẽ được dập tắt nay mai, còn loại virus kia thì không biết đến bao giờ… Nhưng dù có phải chờ đợi, nhân dân Việt Nam luôn mong sớm có ngày quét sạch loài “Virus lý luận” này ra khỏi quê hương mình.
VIRUS VŨ HÁN: PHÉP THỬ CỦA NHỮNG CĂN BỆNH
NGUYỄN NGỌC CHU/ TD 13-3-2020
I. KIỂM SOÁT BIÊN GIỚI: NHÂN TỐ SỐ 1 TRONG PHÒNG CHỐNG DỊCH VIRUS VŨ HÁN
1. Việt Nam đã làm tốt trong cách ly bệnh nhân nhiễm virus Vũ Hán. Cách ly đến F1 là đúng. Cách ly cả F2 thì đó là sự phòng ngừa rất tốt. Lập danh sách đến F3, F4, F5 là sự phòng ngừa an toàn.
2. Nhưng vấn đề số 1 hiện nay của Việt Nam là ngăn chặn nguồn lây từ nước ngoài về. Các bệnh nhân N17, N21, N34 là nguyên nhân của làn sóng dịch thứ 2 – đều do từ việc kiểm soát biên giới sơ hở. Kiểm soát biên giới là nhân tố quan trọng số 1 quyết định sự thắng lợi của chống dịch virus Vũ Hán ở Việt Nam.
3. Châu Âu đang bùng phát dịch virus Vũ Hán. Italia là trung tâm dịch thứ 2 sau Vũ Hán. Vào thời điểm 11:40 hôm nay 13/3/2020 cả thế giới đã có 134 768 ca nhiễm và 4 983 ca từ vong. Chẳng mấy chốc sẽ gấp đôi số liệu Trung Quốc (hiện thời 80 814 ca nhiễm và 3 177 ca từ vong). Italia đã có 15 113 ca nhiễm và 1016 ca tử vong. Châu Âu với Italia là tâm điểm sẽ trở thành trung tâm dịch thế giới sau Vũ Hán. Sau Italia là Tây Ban Nha và các nước khác.
4. Lý luận cho rằng châu Âu thả dịch tự do cho lây lan đạt ngưỡng số đông đến khi cơ thể người tự miễn dịch và dịch bệnh lui là tin không đúng. Đó là suy luận của một số người nhưng lại mạo danh tư tưởng của các Chính phủ châu Âu. Tư tưởng này dựa trên quá khứ, khi loài người chưa có các phương tiện chống dịch như hiện nay, bó tay phải chịu sự bùng phát của dịch, cho đến khi cơ thể người tự miễn dịch. Đây không phải là phương thức chống dịch hiện nay.
5. Chính phủ các nước châu Âu bắt đầu hành động mạnh. Italia đã đóng cửa. Một số nước khác như Áo cũng đóng cửa với Italia. Các nước châu Âu đã thắt chặt và dần tới đóng cửa. Thủ tướng Anh đã tuyên bố xem xét dừng tất cả các sự kiện thể thao. Các biện pháp mạnh hơn nữa đang ở phía trước.
6. TT Donald Trum hôm qua đã tuyên bố đóng cửa tạm thời 1 tháng với châu Âu. Các sự kiện đông người đã bị hạn chế. Chẳng hạn giải golf của PGA Tour có tiền thưởng cao nhất trong năm – The Player Championship với giải thưởng 15 triệu USD – đã bị huỷ bỏ sau ngày khai mạc. PGA Tour đã hoãn tất cả các giải đấu cho đến tháng Tư. Hoa Kỳ sẽ còn nhận những biện pháp mạnh khác nữa.
7. Quay trở lại vấn đề số 1 với Việt Nam trong chống dịch Vũ Hán là kiểm soát biên giới. Việt Nam cần tạm thời hủy bỏ chế độ miễn thị thực đối với tất cả các nước. Đồng thời cách ly tất cả mọi hành khách nhập cảnh. Những người muốn không bị cách ly phải trình chứng nhận không nhiễm dịch.
Một số nhà ngoại giao châu Âu phàn nàn đã không được báo trước từ phía Mỹ khi Mỹ đơn phương đóng cửa biên giới với châu Âu. Nhưng chống dịch là trường hợp đặc biệt như chiến tranh.
8. Việt Nam có cách ly đến cả F2, lập danh sách F3, F4, F5, F6… nhưng nếu không ngăn chặn tuyệt đối được nguồn dịch qua biên giới thì dịch bệnh vẫn không chấm dứt được ở Việt Nam. Mất mát không chỉ ngàn tỷ đồng chống dịch, mà toàn bộ quốc gia không hoạt động. Đó là sự tê liệt nền kinh tế nội địa mà giá trị tổn thất lên đến hàng triệu tỷ đồng. Ngăn chặn được dịch từ biên giới, nền kinh tế nội địa vẫn hoạt động, hạn chế được mức tổn thất ít nhất, đó mới là sáng suốt và thành công.
II. VIRUS VŨ HÁN: THUỐC THỬ CỦA NHỮNG CĂN BỆNH
9. Dịch bệnh là chiến tranh. Nghĩa là phải ban bố những điều luật đặc biệt tạm thời. Như đóng cửa biên giới. Như giới nghiêm. Như bỏ tù vì vi phạm… Trong tình trạng đặc biệt mới thấy vai trò Chủ tịch Nước quan trọng ở mức độ nào?
10. Thực tiễn của dịch virus Vũ Hán đặt ra câu hỏi: Liệu Việt Nam có nên đưa vai trò của Thủ Tướng thành Nguyên thủ như Đức và Nhật ?
Cấu hình “Tam trụ” ít nhất cũng tiết kiệm được một khoản kinh phí khổng lồ.
Virus Vũ Hán đã cho thấy các căn bệnh liên quan đến các bệnh nhân N17, N21, N32, N34 và cả các bệnh nhân F1, F2….
Virus Vũ Hán còn cho thấy tật bệnh trong Cổ Phần Hóa và trong Cấu Hình Quyền Lực của Nhà nước.
Con virus Vũ Hán sẽ còn chỉ ra rất nhiều căn bệnh khác nữa.
CORONA ĐÃ LẬT MẶT NHÀ LÝ LUẬN NHƯ THẾ NÀO ?
NGUYỄN HÙNG/ Blog VOA 12-3-2020
Đáng ra người mang corona thứ 21 sẽ chỉ là một người bệnh nữa như bao người bệnh khác. Nhưng đồng chí N.Q.T mà các văn bản đã chỉ ra là Phó chủ tịch Hội đồng lý luận Nguyễn Quang Thuấn đâu có phải người thường. Nhà lý luận đi từ Anh về lại Việt Nam bằng vé hạng thương gia và ngồi ghế 5A trong khi nữ bệnh nhân nổi tiếng mang số hiệu 17 ngồi ghế 5K trên cùng chuyến bay. Ông Thuấn đi cùng phái đoàn tới Ấn Độ rồi mới tới Anh và trong chuyến từ Anh về lại Việt Nam cũng có cả Bộ trưởng Kế hoạch và Đầu tư Nguyễn Chí Dũng. Ông Dũng được cho là có kết quả âm tính với corona.
Khi đọc lịch trình hoạt động của ông Thuấn khi trở về từ Anh sáng sớm 2/3, tôi rất ngạc nhiên khi thấy mới về đến nhà là ông đã đi tập gym ngay từ 6-7:30 sáng. Nhưng giờ mạng xã hội đang kháo rằng ông khai không đúng và giờ đó ông đi thăm người mà ông không tiện khai ra. Nhưng dù sao đây cũng mới chỉ là tin đồn. Nên bỏ qua.
Còn điều hoàn toàn rõ ràng là ông khai đã ăn trưa ở khách sạn năm sao và đi đánh golf ở sân mà người ta phải bỏ ra cả tỷ đồng để trở thành hội viên. Sân golf Vân Trì, một trong những sân đắt đỏ nhất miền bắc theo trang tin VTC, hiện đang tạm đóng cửa sau khi ông Thuấn nói đã tới đây hôm 6/3.
Dân tình đã gọi hội đồng của ông Thuấn là “hội đồng lú lẫn” ngay từ thời ông Nguyễn Phú Trọng còn là chủ tịch. Nhưng do hình ảnh được tô vẽ là liêm khiết và chống tham nhũng của ông Trọng nên hội đồng có lẽ được cho là lú thì có lú nhưng không có thói sang chảnh. Giờ corona cho thấy nó không hề là như thế.
Nhân dịp này người ta cũng kháo xem ông có bao nhiêu nhà, vị trí của những cơ ngơi đó ra sao.
Gạt bỏ tất cả những tin chưa được kiểm chứng, chân dung của cây lý luận là nhà ở Trúc Bạch, đi máy bay hạng thương gia, ăn sang, đánh golf có hạng và giờ nghỉ trưa có thể kéo dài hai tiếng. Có lẽ sau dịch corona nhiều bạn trẻ sẽ đổ xô tới nhờ Giáo sư Thuấn tư vấn để làm sao họ cũng có tiền đồ lý luận tương tự.
Trước vụ này người ta cũng đã được chứng kiến chuyện các bộ trưởng như Nguyễn Bắc Son và Trương Minh Tuấn có thể nhận hàng tỷ hay chục tỷ đô la tiền hối lộ. Những chiếc kim bọc trong giẻ lâu ngày dần lộ ra và hình ảnh quan chức tham nhũng, đạo đức giả và ác ôn với người dân.
Nạn dịch corona hiện nay cũng khiến người ta quên đi cuộc khủng hoảng ở Đồng Tâm mà nhà lý luận hàng đầu Nguyễn Phú Trọng đã góp phần gây ra. Báo chí cả trong nước và ngoài nước không còn nói tới số phận của những người bị tra tấn và giam giữ ở các trại giam hay trong bệnh viện. Corona chưa giết chết ai ở Việt Nam nhưng con vi rút cộng sản chỉ trong một đêm đã cướp bốn mạng người chưa kể những người bị thương.
Corona cũng chỉ là một loại cúm dù có nguy hiểm hơn cúm mùa. Điều đáng sợ là con vi rút bốn mùa búa liềm mà hiện chỉ còn ở có năm nước trên thế giới. Và người ta có quyền hy vọng corona sẽ sớm có ngày tàn nhưng búa và liềm có nhiều khả năng sau đại hội 13 sẽ lại còn ít nhất vài đại hội nữa.

Diễn viên Mỹ Linh lên tiếng về tin đồn “bị bế đi cách ly” vì là bồ nhí của bệnh nhân số 21

VietTimes – Diễn viên Mỹ Linh đã rất bất ngờ với những thông tin thất thiệt trên mạng xã hội rằng cô là bồ nhí và có con riêng với bệnh nhân số 21 nhiễm Covid-19.
Diễn viên Nguyễn Mỹ Linh
Diễn viên Nguyễn Mỹ Linh
Là một diễn viên tự do được giới trẻ yêu thích qua các sê ri phim ngắn trên kênh H.O (YouTube), Nguyễn Mỹ Linh cảm thấy rất bất ngờ và bất bình khi người ta cắt ảnh cô và bé Moon (diễn viên nhí trên kênh H.O) để tung tin rằng đó là mẹ con bồ nhí của bệnh nhân thứ 21 N.Q.T.
Từ tối 11 tháng 3, gần một chục tài khoản trên Facebook đã đăng tải thông tin rằng bệnh nhân số 21 N.Q.T sau khi đi công tác nước ngoài về đã đến nhà bồ nhí với con riêng ở tòa R4 Royal City khiến cho hai mẹ con cô này bị “bế đi cách ly”, khiến cả chung cư ầm ĩ. Hình ảnh mà các tài khoản Facebook này đưa lên là diễn viên Mỹ Linh và bé Moon.
Đã rất nhiều người tin rằng thông tin thất thiệt này là thật và đăng tải những lời bình luận tiêu cực về bệnh nhân số 21. Người ta cũng chia sẻ bài viết trên mạng xã hội với tốc độ chóng mặt.
Diễn viên Mỹ Linh lên tiếng về tin đồn “bị bế đi cách ly” vì là bồ nhí của bệnh nhân số 21 - ảnh 1
Diễn viên Mỹ Linh lên tiếng về tin đồn “bị bế đi cách ly” vì là bồ nhí của bệnh nhân số 21 - ảnh 2
Nhiều tài khoản Facebook đăng tải thông tin sai sự thực (ảnh: NVCC)
VietTimes đã liên hệ với diễn viên Nguyễn Mỹ Linh. Cô cho biết mình rất bất ngờ và bất bình với những thông tin sai lệch trên Facebook. Mỹ Linh nói rằng mình không có quan hệ gì với bệnh nhân số 21. Cô và bé Moon vẫn đang sinh hoạt bình thường và không hề bị cách ly.
Về những hình ảnh trên Facebook, Mỹ Linh nói rằng đó là ảnh cô chụp với bé Moon và hai người bạn diễn khác trong một bộ phim trên kênh H.O, nhưng họ cố tình cắt ảnh hai người bạn diễn đi. Thực tế thì bé Moon – 6 tuổi – không phải là con của Mỹ Linh mà là bạn diễn đã cùng nhau diễn xuất trong nhiều bộ phim ngắn.
  • Diễn viên Mỹ Linh lên tiếng về tin đồn “bị bế đi cách ly” vì là bồ nhí của bệnh nhân số 21 - ảnh 3
    Diễn viên Mỹ Linh chụp ảnh cùng bé Moon và thành viên đoàn phim
Mỹ Linh cho biết tin đồn thất thiệt đã ảnh hưởng khá nhiều đến cuộc sống riêng tư của cô. Một số bạn bè của cô cũng tưởng đó là sự thật, chưa kể một số họ hàng xa ở dưới quê không được xác thực thông tin. Không chỉ người dân bàn tán xôn xao ở các quán cafe mà thông tin sai lệch này còn truyền đến cả gia đình chồng sắp cưới của Mỹ Linh cũng như bạn bè công ty chồng.
Hôm nay, Mỹ Linh và mẹ bé Moon đã phản ánh sự việc với công an thành phố Hà Nội và đã được ghi nhận. Một số tài khoản đăng tin đồn thất thiệt sau khi bị cảnh báo đã xóa status đi, nhưng bạn bè của Mỹ Linh cũng đã kịp chụp lại màn hình.
Mỹ Linh cho biết đây không phải là lần đầu tiên cô bị người ta gán ghép vào những tin sai sự thực. Trước đây cô từng bị cắt ảnh và phao tin là một thành viên ban quản trị của trường Gateway – nơi có cháu bé tử vong vì bị để quên trên xe. Nhưng sự việc đó không lan truyền quá nhiều và không nghiêm trọng như sự việc lần này.
Khi phóng viên VietTimes hỏi rằng cô có muốn kiện và đòi tiền đền bù từ các tài khoản bôi nhọ danh dự trên mạng xã hội, Mỹ Linh nói rằng cô muốn những người tung tin thất thiệt phải lên công an để nộp phạt và số tiền đó sẽ được sử dụng cho quỹ phòng chống dịch Covid-19 của nhà nước. Cô cũng muốn mọi người đừng vội tin vào những bài viết từ các tài khoản không chính thống rồi chia sẻ tràn lan làm ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống của người khác.
Diễn viên Mỹ Linh lên tiếng về tin đồn “bị bế đi cách ly” vì là bồ nhí của bệnh nhân số 21 - ảnh 8
Các thành viên đoàn làm phim kênh H.O (ảnh NVCC)
Theo tìm hiểu thì tài khoản Facebook đầu tiên đăng tải thông tin sai sự thực về Mỹ Linh và bệnh nhân số 21 là tài khoản LS. N.K.N. Truy cập vào xem thì thấy đây là tài khoản thường xuyên đưa tin bôi nhọ nhà nước.
Đối với hành vi bôi nhọ, nói xấu người khác trên mạng xã hội, luật pháp Việt Nam đã có quy định phạt tiền từ 10 triệu đến 20 triệu đồng và có thể bị phạt tù 2 năm tùy theo mức độ vi phạm.
Như vậy, người dùng mạng xã hội cần tỉnh táo trước những thông tin từ các tài khoản không chính thống, tránh chia sẻ thông tin chưa được kiểm chứng, nếu không sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật.
Theo quy định pháp luật, hành vi nhục mạ, nói xấu người khác trên mạng xã hội thì tùy vào mức độ nghiêm trọng sẽ bị xử phạt hành chính hoặc xử lý hình sự.
Về xử phạt hành chính:
Theo quy định tại Điểm g Khoản 3 Điều 66 Nghị định 174/2013/NĐ-CP quy định xử phạt vi phạm hành chính trong lĩnh vực bưu chính, viễn thông, công nghệ thông tin và tần số vô tuyến điện, hành vi bôi nhọ, nói xấu người khác trên mạng xã hội sẽ bị phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng.
Về xử lý hình sự:
Hành vi nói xấu người khác có mức độ nghiêm trọng sẽ có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự vào tội “Làm nhục người khác” được quy định tại Điều 155 Bộ luật Hình sự 2015. Đối với trường hợp sử dụng mạng máy tính hoặc mạng viễn thông, phương tiện điện tử để nói xấu, bôi nhọ người khác sẽ phạm vào Điểm e Khoản 2 Điều 155 với mức hình phạt lên đến 2 năm tù.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét