Thứ Sáu, 22 tháng 4, 2016

20160422. ĐẢNG KHÔNG NÓI NƯỚC NÀO LÀ KẺ THÙ ?

ĐIỂM BÁO MẠNG
SỢ TRUNG QUỐC
PV LÊ THỌ BÌNH, PHẠM ĐỨC BẢO/ VietTimes/ BVN 21-4/2016
Tướng Lê Văn Cương 
Tướng Lê Văn Cương
Bauxite Việt Nam-Tướng Lê Văn Cương đã thẳng thắn. Nhưng xin ông thẳng thắn cho trót: ông thừa nhận “một số quan chức các cấp vẫn lo sợ Trung Quốc” nhưng không vạch rõ lý do vì sao họ lo sợ.
Tại sao mãi đến năm 2008 Việt Nam mới có chiến lược về biển? Tại sao giấy trắng mực đen thì nghị quyết đảng không xác định nước nào là bạn, nước nào là thù, nhưng nhiều cán bộ, kể cả “cán bộ có trọng trách”, vẫn thường xuyên nói nguy cơ chính là “diễn biến hòa bình”, vẫn ra rả Trung Quốc là bạn? Tại sao Trung Quốc đã 7 lần thất hứa, mà lãnh đạo Việt Nam vẫn đắm đuối vào chén thuốc độc “4 tốt 16 chữ vàng”? Tại sao họ không những không bị kỷ luật mà lại leo tót ngày càng cao, thậm chí cao nhất, trên nấc thang quyền lực? Tại sao không có một cấp có thẩm quyền nào cung cấp đầy đủ thông tin cụ thể những việc mà Trung Quốc đang làm trên Biển Đông? Và nói cho cùng, một chính sách đúng đắn, cứ cho là như thế, nhưng trên tồn tại trên giấy, còn trên thực tế, toàn bộ “hệ thống chính trị” hành xử theo một cách khác, thì nên căn cứ vào thực tế để phán xét, hay căn cứ trên giấy để biện minh?
Mơ “thoát Trung” mà bám một tấc không đi một li không rời cái đuôi “định hướng xã hội chủ nghĩa” thì về mặt logic, đấy chỉ là giấc mơ ban ngày. Nhất định bắt cả dân tộc đi theo con đường cộng sản, thì dù bị hất hủi cũng phải cố sống cố chết đeo cứng người anh Trung Quốc cùng ý thức hệ chứ sao? Và cũng vì thế, làm sao không luôn luôn trong tâm thế đề phòng Mỹ, “đầu sỏ của khối tư bản chủ nghĩa”?
Nhưng mặt khác, còn có lý do khác để “bám Trung” – không “sang trọng” như những gì vừa nói. Đó là, một khi nhóm lợi ích, hay “chủ nghĩa tư bản thân hữu” (crony capitalism), nắm quyền chi phối, thì ngày nào còn giương được cái mặt nạ xã hội chủ nghĩa, ngày ấy còn có khả năng sử dụng quyền lực để vắt sữa cạn kiệt đám quần chúng khốn cùng! Nói trắng ra, đằng sau tất cả những vờ vịt xã hội chủ nghĩa và nhân danh ý thức hệ để bám riết Trung Quốc, là mùi tiền. Đơn giản chỉ có thế!
***
Không có nước nào kìm hãm Việt Nam như Trung Quốc VietTimes – “Vẫn còn một bộ phận không nhỏ, kể cả một số quan chức các cấp vẫn lo sợ Trung Quốc. Khi nào mà vẫn còn tư tưởng sợ Trung Quốc thì không thể bảo vệ được đất nước và đất nước cũng không thể phát triển được”, Tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện nghiên cứu Chiến lược Bộ Công an nói.
Thưa ông, việc Trung Quốc đang từng bước khống chế biển Đông, xâm phạm một cách trắng trợn lãnh thổ Việt Nam. Nếu xét về mức độ “nghiêm trọng”, “rất nghiêm trọng” và “đặc biệt nghiêm trọng” thì hành động của Trung Quốc hiện đang ở cấp độ nào?
- Trước hết chúng ta phải nói về nhận thức về tầm quan trọng của biển Đông đối với an ninh và phát triển của Việt Nam, rồi sau đó sẽ thấy việc Trung Quốc đang làm ở biển Đông thuộc cấp độ nguy hiểm nào.
Có thể nói, suốt thời kỳ thực hiện cuộc cách mạng dân tộc dân chủ và giải phóng đất nước năm 1945-1975 chúng ta tập trung vào giành độc lập dân tộc. Các trận chiến chủ yếu trên đất liền, trên biển cũng có, nhưng không lớn. Nhưng sau khi giải phóng miền Nam rồi, biển Đông, Trường Sa, Hoàng Sa trở thành vấn đề đặc biệt quan trong đối với an ninh và phát triển của Việt Nam. Từ trước đến nay phần lớn chúng ta nhìn biển Đông dưới góc độ kinh tế.
Như vậy là chưa trúng và chưa đúng. Biển Đông là hội tụ hai vấn đề quan trọng bậc nhất của Việt Nam là an ninh và kinh tế. Đúng hơn là an ninh và phát triển. Nó có vai trò đặc biệt quan trọng ở chỗ: Thứ nhất, đó là lối ra của Việt Nam. Năm 1956, Bác Hồ đã nói: “Đất liền là nhà, biển là cửa”. Nếu cái cửa này mà bị bên ngoài người ta chặn lại không ra được thì làm sao mà phát triển được. Tuy nhiên, tôi có cảm giác rằng có không ít người trong chúng ta chưa nhận thức được đầy đủ, đúng đắn vấn đề này.
Đáng ra, sau khi giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975) chúng ta phải định rõ chuyện này. Muộn nhất nữa thì đến khi Trung Quốc đánh chiếm Trường Sa 14/3/ 1988 chúng ta cũng phải có một chiến lược về biển. Tuy vậy phải 20 năm sau, năm 2008, chúng ta mới có chiến lược về biển. Điều mà tôi muốn nhấn mạnh là những người có trách nhiệm với đất nước, với dân tộc phải có một nhận thức đầy đủ, đúng đắn hơn về vai trò và vị trí của biển Đông đối với an ninh và phát triển của Việt Nam.
Đấy là về nhận thức, còn việc làm của Trung Quốc về cấp độ nguy hiểm thì đang ở mức nào, thưa ông?
- Việc làm của Trung Quốc trên biển Đông hiện nay là vấn đề hệ trọng bậc nhất đối với an ninh của Việt Nam. Xét cho cùng thì không có gì hệ trọng hơn thế. Có không ít người thường xuyên nói nguy cơ chính là “diễn biến hòa bình”. Thì đúng rồi, bản chất của Mỹ là “dị ứng” với cộng sản. Nhưng chỉ nói như vậy là không đầy đủ. Mỹ không chỉ tìm cách lật đổ cộng sản, mà tất cả những chế độ mà Mỹ cho là độc tài, không minh bạch, không rõ ràng, không dân chủ Mỹ đều ghét.
Tuy nhiên, nguy cơ này chưa nguy hại trực tiếp bằng việc Trung Quốc đe dọa trên biển Đông. Mỹ chưa làm gì để kìm hãm sự phát triển của Việt Nam cả. Còn Trung Quốc, từ nhiều hướng, bằng mọi cách, bằng mọi thủ đoạn, trên nhiều phương diện, đều tìm mọi cách kìm hãm sự phát triển của Việt Nam, kìm hãm cả về chính trị, cả về kinh tế, cả về ngoại giao và cả về an ninh, quốc phòng.
Tôi đố các anh thấy trên thế giới này có nước nào lại cố tình kìm hãm sự phát triển của Việt Nam như Trung Quốc không? Không có nước nào cả! Không có một nước nào kìm hãm Việt Nam như Trung Quốc. Mà chặn biển Đông chính là chặn con đường phát triển của Việt Nam. Người Việt Nam phải nhận thức ra điều này.
Gạt bỏ tâm lý sợ Trung Quốc
Trên thực tế thì Trung Quốc là một nước lớn trong khu vực, vì vậy tâm lý lo sợ Trung Quốc cũng là một thực tế dễ hiểu. Ông suy nghĩ như thế nào về vấn đề này?
-Trung Quốc lớn, nhiều người, nhiều của, nhiều súng đạn… Nhưng không có nghĩa là nước mạnh. Hơn nữa, trên biển Đông Trung Quốc đang thể hiện họ yếu thế nhất. Họ không có cơ sở pháp lý nào cả. Hội nghị G8, tháng 8/2015 ở Đức, trong tuyên bố chung lần đầu tiên có một phần, tuy không nhắc đích danh Trung Quốc, yêu cầu phải có trách nhiệm xử lý các vấn đề biển Đông bằng biện pháp hòa bình, tuân thủ luật pháp quốc tế, không được gấy hấn, không được thay đổi hiện trạng.
Nhưng đến ngày 11/4/2016 mới đây, Hội nghị Bộ trưởng Ngoại giao 7 nước công nghiệp phát triển, có đại diện Liên minh châu Âu tham dự, đã ra một tuyên bố về an ninh hàng hải, nêu rõ: “Chúng tôi cực lực phản đối mọi hành động gây hấn, cưỡng bức, đe dọa, thay đổi hiện trạng trên biển Đông. Chúng tôi yêu cầu các bên tranh chấp có trách nhiệm giải quyết các tranh chấp bằng biện pháp hòa bình theo luật pháp quốc tế”. Mặc dù tuyên bố này cũng không có một từ nào nói về Trung Quốc cả, nhưng ai theo dõi tình hình chả biết là Trung Quốc. Cộng đồng quốc tế đã nhận thức rất rõ về mối đe dọa của Trung Quốc ở biển Đông.
Tôi nghĩ người Việt Nam đừng sợ Trung Quốc. Tồn tại trên đất nước Việt Nam này vẫn có một bộ phận không nhỏ, kể cả một bộ phận quan chức các cấp, vẫn sợ Trung Quốc. Khi nào mà vẫn còn tư tưởng sợ Trung Quốc thì không thể bảo vệ được đất nước. Đất nước không thể phát triển được. Họ mạnh hơn Việt Nam, nhưng trên biển Đông họ thua Việt Nam về cơ sở pháp lý, thua về đạo lý. Hành động vũ phu, chèn ép, cưỡng bức bằng vũ lực, như vậy là không thể chấp nhận được. Cái thua của Trung Quốc nữa là cộng đồng quốc tế luôn đứng về phía Việt Nam.
Thưa ông, có một thực tế là, lâu nay báo chí Việt Nam, người dân Việt Nam phần lớn biết được những việc cụ thể mà Trung Quốc đang làm trên biển Đông lại là từ… báo chí nước ngoài. Tại sao không có một cấp có thẩm quyền nào của chúng ta cung cấp đầy đủ thông tin cho người dân như quy định? Do chúng ta không nắm bắt được hay còn vì một lý do nào khác nữa?
- Một mặt là chúng ta không có thông tin kịp thời, nhưng chủ yếu là chúng ta biết nhưng dường như không dám nói ra. Nói ra, nhiều khi cứ sợ mấy thứ luẩn quẩn đại loại như: vướng vào chuyện kích động “chủ nghĩa dân tộc” bài Trung Quốc; ám ảnh bởi 16 chữ vàng như cái “vòng kim cô”, trong khi phía Trung Quốc chả coi chuyện này là gì cả. Vẫn là thế. Thực chất là thế. Điều 70 của Hiến pháp nói rằng công dân có quyền được thông tin. Nhà nước có trách nhiệm thông báo kịp thời: Tại giờ ấy, ngày ấy, tháng ấy, tại tọa độ ấy, Trung Quốc đã hành động thế này thế kia. Người dân phải được biết, hệ thống truyền thông phải thông báo kịp thời để người dân được biết. Điều này hoàn toàn khác, không phải là kích động chủ nghĩa dân tộc chống Trung Quốc. Người dân cần phải được biết an nguy của dân tộc ở đâu. Nếu không làm chuyện này thì trách nhiệm thuộc về các cấp có thẩm quyền.
Không ai làm thay được chúng ta
Nhiều người chúng ta đang có tâm lý mong chờ Mỹ, Nhật Bản, Ấn Độ… tham gia sâu hơn, mạnh hơn vào việc ngăn chặn Trung Quốc bành trướng trên biển Đông. Tại sao chúng ta không ra hẳn một nghị quyết về biển Đông thay vì ra “nghị quyết” hoan nghênh Quốc hội Mỹ ra nghị quyết về tình hình biển Đông?
- Không ai làm thay được chúng ta cả. Nếu mà chọn một dân tộc lớn tốt với Việt Nam thì không ai bằng Liên Xô trước đây và Ấn Độ cả. Gần 70 năm, từ khi cách mạng thành công, Ấn Độ thực hiện chế độ đa đảng, đa nguyên, lúc thì đảng này cầm quyền, lúc đảng kia cầm quyền, nhưng tình cảm với Việt Nam thì luôn sâu đậm. Nhưng mà họ ở xa và tiềm lực của họ cũng có hạn, nên không thể giúp đỡ chúng ta như mong muốn. Người Nga cũng vậy. Rất tốt. Nhưng khi Trung Quốc đánh chiếm 7 đảo chìm ở Trường Sa ngày 14/3/1988 thì Hạm đội của Nga ở Cam Ranh có hành động gì đâu.
Một ông Thủ tướng Anh cuối thế kỷ 19 nói rằng, không có bạn bè vĩnh viễn, không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn. Điều này đúng với 5.000 năm trước và sẽ còn đúng với 5.000 năm tới. Nga không hành động gì cả vì lợi ích. Đừng có mơ hồ. Trung Quốc có làm gì đi chăng nữa thì các nước mạnh lắm cũng chỉ tuyên bố bằng mồm thôi. Tuy nhiên, điều quan trọng mà tôi muốn nói ở đây là, các nước họ ủng hộ Việt Nam đến đâu là do mình có làm được gì mà trong đó có lợi ích của họ không. Việc của mình mà mình còn không làm thì ai làm.
Tại sao khi ta chống Pháp, cả thế giới người ta ủng hộ chúng ta? Xin thưa là vì chúng ta “nai lưng”, đổ xương máu ra chiến đấu chống thưc dân để giành tự do và độc lập. Bao nhiêu năm chống Mỹ cả thế giới đứng quanh Việt Nam là vì mình chống xâm lược. Còn bây giờ mình mà không chống sự bành trướng của Trung Quốc trên biển Đông thì ai ủng hộ. Bây giờ tôi chỉ nói đơn giản chuyện thế này thôi. “Thằng hàng xóm” đẩy cửa vào đập phá nhà “anh”, người dân xung quanh đến giúp, “anh” lại bảo: “Không có chuyện gì đâu. Bạn bè chưa hiểu nhau ấy mà”. Thế thì ai còn có thể giúp “anh” được nữa. “Anh” phải lên tiếng phản đối với tổ trưởng dân phố thì bạn bè, bà con hàng xóm người ta mới đến giúp “anh” chứ. Nó đến nó đập nhà phá phách thế mà “anh” lại bảo không có chuyện gì cả thì thôi chứ còn gì nữa.
Vừa qua cộng đồng quốc tế cũng phản ứng khá mạnh mẽ về hành động ngang ngược của nhà cầm quyền Trung Quốc trên biển Đông, nhưng Trung Quốc vẫn ngang nhiên thực hiện ý đồ khống chế biển Đông. Đâu là nguyên nhân, thưa ông?
- Có hai nguyên nhân. Thứ nhất là, chính sách khống chế biển Đông của Trung Quốc là nhất quán và không bao giờ thay đổi. Hai là, phản ứng của Việt Nam và cộng đồng quốc tế chưa đủ sức răn đe Trung Quốc. Họ thấy như vậy nên họ càng lấn tới. Chứ nếu Việt Nam và cộng đổng quốc tế phản ứng mạnh mẽ hơn, tẩy chay Trung Quốc thì chắc chắn một năm sau mưu đồ của Trung Quốc sẽ sụp đổ. Như vậy, muốn hay không muốn họ cũng phải dừng lại. Phản ứng của Việt Nam chưa đủ mạnh, phản ứng của cộng đồng quốc tế chưa đủ mạnh, chưa buộc Trung Quốc phải trả giá.
clip_image002
Trung Quốc đang ráo riết quân sự hóa các đảo nhân tạo xây dựng trái phép ở Trường Sa
clip_image003
Ngoài tên lửa phòng không và tên lửa chống hạm, Trung Quốc đã triển khai tiêm kích J-11B ra đảo Phú Lâm ở Hoàng Sa
Tôi nhắc lại một câu nói nổi tiếng của Napoleon đại ý rằng, thế giới phải chịu sự tàn phá khủng khiếp chính là do những người tốt không chịu hành động, chứ không phải do kẻ xấu gây ra. Trong trường hợp biển Đông hoàn toàn đúng. Nếu 90 triệu người Việt Nam, 8 tỷ người trên hành tinh nhất tề phản đối thì Trung Quốc không dám làm càn.
Thưa ông, có ý cho rằng, muốn bảo vệ đất nước, muốn đất nước phát triển thì đã đến lúc phải nhận thức được ai là bạn, ai là thù. Ông có ý kiến gì về vấn đề này?
- Tư duy nước này là bạn, nước kia là kẻ thù là sai với Nghị quyết của Đảng. Chính một số cán bộ, thậm chí cán bộ có trọng trách, đã diễn giải sai Nghị quyết, làm mất phương hướng đấu tranh. Tôi là một trong những người tham gia viết Nghị quyết về chiến lược bảo vệ tổ quốc trong tình hình mới năm 2003. 10 năm sau, năm 2013, chúng ta có Nghị quyết bảo vệ tổ quốc trong tình hình mới. Nhưng có một luận điểm mà Nghị quyết năm 2013 không thay đổi so với năm 2003. Đó là ta không xác định ai là kẻ thù cả. Nghị quyết của Đảng nói thế này: Những ai ủng hộ sự độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, ủng hộ đường lối đổi mới của Việt nam thì đó là đối tác của chúng ta.
Bất cứ những ai xâm phạm đường lối đổi mới, phát triển theo định hướng XHCN; bất kể những ai mà xâm phạm độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam thì đấy đều là đối tượng đấu tranh. Vì thế nghị quyết mới nói trong đối tượng có đối tác. Trong đối tác có đối tượng. Ví dụ Mỹ là đối tác kinh tế, văn hóa, khoa học công nghệ quan trọng nhất, nhưng nếu họ lại tìm mọi cách để xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng thì về mặt này họ lại là đối tượng để đấu tranh. Ngược lại, Trung Quốc là nước láng giềng, họ là đối tác về kinh tế, nhưng họ lại xâm phạm chủ quyền của ta ở biển Đông nên họ là đối tượng đấu tranh trong lĩnh vực này. Nghị quyết nói rõ ràng mạch lạc thế cơ mà. Chứ còn ai nói rằng Mỹ là kẻ thù vĩnh viễn, Trung Quốc là bạn vĩnh viễn thì đấy là ngụy biện, xuyên tạc Nghị quyết của Đảng và phản bội lại lợi ích dân tộc.
Trung Quốc sắp khống chế toàn bộ Biển Đông
Trung Quốc cứ ngày càng lấn tới, nếu chúng ta cũng cứng rắn chống lại thì điều tồi tệ nhất là sẽ dẫn tới chiến tranh. Liệu điều xấu nhất ấy có xảy ra không, theo ông?
- Theo tôi thì Trung Quốc chưa sẵn sàng cho một cuộc chiến tranh. Mà họ cũng chẳng dại gì lại đi phát động chiến tranh cả. Họ đang áp dụng chiến lược của Quản Trọng (một chiến lược gia tài ba thời Xuân Thu, 685 TCN- NV) “Không đánh mà vẫn thắng”.
Vậy, theo ông thì Trung Quốc sẽ hành động như thế nào trong thời gian tới?
- Nếu chúng ta không có những hành động mạnh, quyết liệt thì chỉ trong vòng 15 tháng nữa (đến nửa đầu năm 2017) Trung Quốc sẽ khống chế toàn bộ biển Đông. 15 tháng còn lại kể từ tháng 4 năm 2016 này, Trung Quốc sẽ hoàn thiện tất cả các căn cứ quân sự ở biển Đông, đưa máy bay ném bom chiến lược H-6, H-6K xuống sân bay đá Chữ Thập, đưa máy bay tiêm kích J-10, J-11 xuống sân bay Gạc Ma, lắp thêm hàng chục ra đa tần số cao phục vụ quân sự ở các đảo ở Hoàng Sa và Trường Sa; đưa thêm các tên lửa hành trình YJ-62 chống hạm, đưa một loại tên lửa đạn đạo tầm bắn 1.400km đến Phú Lâm và các đảo khác nữa. Coi như họ hoàn thiện hệ thống quân sự trên biển Đông và khống chế hoàn toàn biển Đông.
Chẳng lẽ chúng ta chấp nhận điều ấy?
-Nếu ta cứ ngồi yên như hiện nay thì họ sẽ làm như vậy.
Trước tình thế như vậy, là người có nhiều năm nghiên cứu về tình hình biển Đông, theo ông Việt Nam cần phải làm gì?
- Trung Quốc trắng trợn thay đổi hiện trạng như vậy trên biển Đông mà ta phản ứng của chúng ta mới chỉ ở mức Người phát ngôn Bộ Ngoại giao thì không được. Phải là ở cấp cao nhất. Phải là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao gửi công hàm cho Bộ trưởng Ngoại giao Trung Quốc. Phải là Thủ tướng Chính phủ gửi công hàm cho Thủ tướng Trung Quốc. Phải là Chủ tịch nước, Tổng Bí thư gửi cho Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Trung Quốc công hàm phản đối chuyện này, nhắc lại với họ rằng, Việt Nam rất quý trọng quan hệ Việt - Trung, nhưng những việc làm của Trung Quốc trên biển Đông đã đi ngược lại hệ thống luật pháp quốc tế, đi ngược lại 7 lần Lãnh đạo Trung Quốc cam kết với Việt Nam. Ông Hồ Cẩm Đào, ông Ôn Gia Bảo: 3 lần hứa với Việt Nam. Ông Tập Cận Bình: 3 lần hứa với Việt Nam. Ông Lý Khắc Cường một lần hứa với Việt Nam. 7 lần hứa, nhưng không thực hiện. Sau đó thông báo kịp thời thực trạng biển Đông cho người dân biết.
Còn người dân có được quyền phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc bằng các hình thức như biểu tình chẳng hạn?
- Quan điểm của tôi là cho phép người dân biểu tình trong trật tự luật pháp. Ở nông thôn, ở thành phố người dân được biểu tình. Hàng ngàn người xuống đường không ảnh hưởng đến các hoạt động của xã hội, chỉ hô vang các khẩu hiệu: “Trường Sa, Hoàng Sa là của Việt Nam!”, “Phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc xâm chiếm trái phép lãnh thổ Việt nam!”. Hô khẩu hiệu rền vang từ núi rừng, nông thôn đến thành phố phản đối Trung Quốc quân sự hóa biển Đông, xâm phạm chủ quyền của Việt Nam.
Tuy nhiên không cho phép ai kích động người dân chống Trung Quốc một cách cực đoan. Chúng ta phải phân biệt 1 tỷ 300 triệu người Trung Quốc với nhà cầm quyền Bắc Kinh. Người dân Trung Quốc họ cũng nhân hậu lắm, hòa hiếu như người Việt Nam thôi, chứ đừng có “vơ đũa cả nắm”. Tại sao chúng ta lại không hoan nghênh những người dân Trung Quốc ủng hộ Việt Nam? Đi biểu tình một cách văn minh, không ảnh hưởng đến trật tự giao thông, không đụng chạm đến sứ quán và các cơ quan đại diện, văn phòng, doanh nghiệp của Trung Quốc.
Xin cám ơn ông!
Nguồn: http://viettimes.vn/viet-nam/thoi-su-chinh-tri/tuong-le-van-cuong-khong-nuoc-nao-kim-ham-viet-nam-nhu-trung-quoc-51222.html

NGHĨ VỀ 'NHÓM Y'
NGUYỄN THANH GIANG/ BVB 22/4/2016
Bắt chước ông Trương Tấn Sang gọi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là “đồng chí X”, trong bài này người viết gọi bè lũ trên là “bọn Y”.
Buổi họp Quốc hội sáng 1/4/2016 bất ngờ bật sáng lên bởi ý kiến của ba vị đại biểu Quốc hôi: bà Võ Thị Dung, ông Lê Văn Lai, luật sư Trương Trọng Nghĩa.
Ba vị đề cập đến nhiều lĩnh vực kinh tế, xã hội nhưng tất cả đều tập trung vào vấn đề biển đảo, chủ quyền quốc gia.
Bà Võ Thị Dung nêu lên ba điều lo lớn, Trong đó khi nói về “điều lo thứ ba là sự suy thoái về đạo đức xã hội” bà đã không nói như ông Nguyễn Phú Trọng mà theo bà là “đạo đức giả càng ngày càng lấn át đạo đức thật; chủ nghĩa thực dụng càng ngày càng lan tràn; ở đâu cũng bắt gặp sự tham lam, ích kỷ, dối trá, lừa đảo, cướp giật; an toàn thực phẩm bị đe doạ nghiêm trọng”.
Kèm theo đó bà nêu “điều lo Thứ sáu là văn hoá càng lúc càng suy đồi, các giá trị truyền thống bị mai một hoặc xuống cấp”.
Tuy nhiên, hơn tất cả, điều lo Thứ nhất của bà là “nạn ngoại xâm từ Trung Quốc, kẻ trước đây đã chiếm Hoàng Sa và Trường Sa, nay lại bồi đắp các đảo nhân tạo ở Trường Sa để mưu toan lấn chiếm cả Biển Đông của Việt Nam”.
Ông Lê Văn Lai (Quảng Nam), thì nói như trút nỗi ấm ức dồn nén trong lòng lâu nay:“Tôi ngạc nhiên khi trong tất cả báo cáo của Chính phủ và các cơ quan hữu quan đánh giá về Biển Đông đều cho rằng “đảm bảo chủ quyền, lợi ích quốc gia”. Đánh giá “đảm bảo chủ quyền quốc gia” trong khi người ta xây sân bay, kéo pháo hạm, đưa máy bay tiêm kích, o ép dân, cướp bóc dân, thậm chí là giết dân… Người ta sắp tuyên bố những điều xâm phạm tới chủ quyền như là dùng các chuyến bay cắt ngang các chuyến bay truyền thống được quốc tế công nhận”. “Trung Quốc xâm phạm chủ quyền của chúng ta tần suất 20 năm một lần. Năm 1956 chiếm Đông Hoàng Sa. Năm 1974 lấy tây Hoàng Sa. Năm 1988 lấy đảo Gạc Ma. Năm 2014 kéo giàn khoan vào biển Đông và sau đó tần suất dài hơn, dày hơn để xâm lấn chủ quyền. Trong khi đó chúng ta ngồi đây và yên bình đánh giá là đảm bảo chủ quyền quốc gia. Liệu điều đó có công bằng? Đánh giá như thế thì chúng ta đưa ra quyết sách, sự phản đối, đối kháng đã đủ chưa, phù hợp không?” .
Bài phát biểu dài 7 phút của luật sư Trương Trọng Nghĩa tại phiên họp Quốc hội sáng ngày 1 tháng 4 càng thu hút được sự hoan nghênh nhiệt liệt của công luận.
Cũng giống bà Võ Thị Dung, ông Nghĩa cho rằng Việt Nam hiện đang phải đối đầu với cả ngoại xâm lẫn nội xâm. Không nêu đích danh kẻ ngoại xâm là Trung Quốc, ông Nghĩa chỉ đặt vấn đề: “Cần phải xác định lại các khái niệm “ta”, “bạn” và “thù”. Trước đây, dựa trên ý thức hệ Mác xít, người ta xem “bạn” là tất cả các quốc gia cùng theo chủ nghĩa xã hội và “thù” là các quốc gia tư bản – thường được gọi là “đế quốc”. Tình hình chính trị hiện nay khác hẳn, hiện nay, bạn là những ai ủng hộ nước Việt Nam độc lập chủ quyền, giàu mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Còn thù là những thế lực thù địch cản trở đổi mới, cản trở phát triển, xâm hại lợi ích quốc gia dân tộc, lợi ích của nhân dân, làm cho nước ta suy yếu, lệ thuộc nước ngoài, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, phá hoại an toàn và an ninh đất nước”. Ông Nghĩa nhấn mạnh: “việc xác định không đúng ta và bạn – thù có thể xảy ra tình hình là thay vì thêm bạn bớt thù thì lại thêm thù, bớt bạn hoặc coi bạn là thù và coi thù là bạn. “Thay vì đánh vào địch thì lại đánh vào ta, thay vì tăng cường đoàn kết thì lại làm suy yếu khối đại đoàn kết dân tộc”. Cuối bài phát biểu, ông Trương Trọng Nghĩa lẩy thơ Tố Hữu “Nỏ thần nỡ để sa tay giặc/ Mất cả đất liền, cả biển sâu”. 
Cả ba vị đại biểu Quốc hội đều khẳng dịnh là ta đã để mắt biển, đảo và Trung Quốc chính là giặc xâm lăng, là kẻ thù của dân tộc ta. Mượn câu lẩy thơ Tố Hữu, luật sư Trương Trọng Nghĩa còn chỉ rõ nội bộ ta có “Trọng Thủy – hiện đại” đã trao nỏ thần vào tay giặc.
Thật vậy, trong nội bộ ta, ở khắp mọi cấp, mọi ngành nhan nhản gián điệp Trung Quốc mà trên thượng đỉnh là lũ Lê Chiêu Thống, Trần Ích Tắc, Trọng Thủy!
Lịch sử chắc chắn rồi sẽ vạch mặt chỉ tên và sẽ xử tội bọn chúng đích đáng.
Trước thực trạng dã tâm và cuồng vọng xâm lăng của ngoại bang đã biểu hiện bằng những hành động cụ thể rất trâng tráo, rất tàn bạo, trong cương vị lãnh đạo đất nước chẳng những chúng không có biện pháp ngăn chặn âm mưu và khả năng lấn tới của kẻ thù mà còn tiếp tay “nối giáo cho giặc”, đồng thời mở toang cửa đón giặc vào nhà.
Những biểu lộ sau đây chứng tỏ chúng đã và đang tiếp tay “nối giáo cho giặc”, đồng thời mở toang cửa đón giặc vào nhà:
      - Chúng bao che, khỏa lấp tội ác cho giặc. Khi Trung Quốc đã tuyên bố thành lập thành phố Tam Sa ôm trọn Biển Đông và Hoàng Sa, Trường Sa của ta, ngang nhiên vào cướp thủy hải sản của ta, bắt bớ giết hại hàng trăm ngư phủ của ta, Quốc hội sôi sục căm phẫn đòi nghe Chính phủ báo cáo để được thảo luận tình hình Biển Đông thì Nguyễn Phú Trọng nhân danh chủ tịch Quốc hội gạt đi, nói “Tình hình Biển Đông không có gì mới”. Khi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã phải giận dữ thét lên: “Chủ quyền lãnh thổ, biển đảo là thiệng liêng, nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông lệ thuộc nào đó” thì chúng vẫn hò nhau tung hô khẩu hiệu lừa bịp của Trung Quốc “Bốn tốt”, “Mười sáu chữ vàng”.
      -  Chúng đè nén áp bức tinh thần yêu nước của nhân dân ta. Thẳng tay đàn áp các cuộc biểu tình đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa. Không cho nhắc đến tội ác đã giết hại hàng vạn đồng bào ta ở biên giới phía bắc và 88 chiến sỹ ở đảo Gạc Ma. Lễ đặt vòng hoa tưởng niệm chiến sỹ hy sinh trong trận chiến biên giới năm 1979 bị chúng quấy phá xua đuổi.
      -   Ai cũng hiểu muốn đương đầu với bọn giặc lớn mạnh hơn ta nhiều lần thì không thể không dựa vào sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế nhưng chúng tích cực thực hiện âm mưu cô lập hóa Việt Nam của Bắc Kinh, gạt bỏ quốc tế, song phương hóa vấn đề Biển Đông. Tuyên bố chung Nguyễn Phú Trọng – Hồ Cẩm Đào thậm chí không nhắc đến DOC, COC.
      -   Lẽ ra phải tập trung theo giõi âm mưu và mỗi bước xâm lấn của kẻ thù bên ngoài và phát động tinh thần cảnh giác sẵn sàng chiến đấu chống ngoại xâm, bảo vệ giang sơn Tổ quốc trong toàn Đảng, toàn dân thì, dưới sự chỉ đạo của quan thầy Phương Bắc, để đánh lạc hướng, chúng dựng lên kẻ thù bên trong và phát động cuộc chiến nội bộ rất gay gắt với “đồng chí X” .
Tôi rất tâm đắc với luật sư Trương Trọng Nghĩa khi nghe ông nói:”cần phải xác định lại các khái niệm “ta”, “bạn” và “thù”. Trước đây, dựa trên ý thức hệ Mác xít, người ta xem “bạn” là tất cả các quốc gia cùng theo chủ nghĩa xã hội và “thù” là các quốc gia tư bản – thường được gọi là “đế quốc”. Tình hình chính trị hiện nay khác hẳn, hiện nay, bạn là những ai ủng hộ nước Việt Nam độc lập chủ quyền, giàu mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh. Còn thù là những thế lực thù địch cản trở đổi mới, cản trở phát triển, xâm hại lợi ích quốc gia dân tộc, lợi ích của nhân dân, làm cho nước ta suy yếu, lệ thuộc nước ngoài, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, phá hoại an toàn và an ninh đất nước”.
Trước mắt, ai là những thế lực thù địch cản trở đổi mới, cản trở phát triển, xâm hại lợi ích quốc gia dân tộc, lợi ích của nhân dân, làm cho nước ta suy yếu, lệ thuộc nước ngoài, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân, phá hoại an toàn và an ninh đất nước”?.Đó là Trung Quốc. Vậy Trung Quốc là thù, dẫu ngày xưa là bạn. Ai “ủng hộ nước Việt Nam độc lập chủ quyền, giàu mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”.Đó là Hoa Kỳ. Vậy Hoa Kỳ là bạn, dẫu ngày xưa là thù.
Vẫn âm mưu chối bỏ người đang sẵn sàng nắm tay liên minh với ta cùng bảo vệ Biển Đông để chịu bó tay nằm gọn trong gông xiềng Đại Hán, chúng đang gióng giả kêu gọi “bán anh em xa, mua láng giềng gần”.
Để “bán anh em xa”, chúng huy động tận lực bộ máy tuyền truyền không ngừng khoét sâu mối thù đã trôi xa gần nửa thế kỷ mà nhẽ ra phải thực sự quên đi để tìm mọi phương sách biến thù thành bạn, ngõ hầu tận dụng được sức mạnh của siêu cường hàng đầu thế giới cho những quyền lợi của dân tộc.
Sau sự tàn phá hủy diệt hai thành phố Nagasaki và Hiroshima cực kỳ tàn bạo do những trái bom nguyên tử gây ra, những người lãnh đạo Nhật Bản vẫn lãnh đạo nhân dân quên hận thù, chủ động xiết chặt tay Hoa Kỳ. Nhờ tận dụng được mối liên minh thân hữu với Hoa Kỳ, Nhật Bản đã không những nhanh chóng hàn gắn được vết thương chiến tranh mà vươn lên mạnh mẽ thành cường quốc đem giầu sang phú quý dân chủ, tự do hạnh phúc cho nhân dân.
Để “mua láng giềng gần” chúng rước giặc vào nhà. Dưa giặc vào đóng chốt ở Tây Nguyên, ở Hà Tĩnh chưa đủ, ngày 6 tháng 4 vừa rồi chúng lại dẫn bộ trưởng quốc phòng Trung Quốc,  Thường Vạn Toàn vào Cam Ranh.     
Quân cảng có diện tích 60km2, nước sâu 16 – 25m, có nơi sâu 32m, cửa nước sâu hơn 30m, cửa vịnh rộng 4.000m. Cảng Cam Ranh nằm lọt thỏm dưới những ngọn núi cao 400 m nên kín gió, vũ khí đặt ở những điểm cao trên núi có thể khống chế được tất cả khu vực xung quanh quân cảng. Nước sâu, vịnh rộng nơi lý tưởng có thể tập trung 100 chiến hạm cỡ lớn (10.000 tấn). Hệ thống radar và giám sát điện tử nơi đây có thể kiểm soát được khu vực Bắc Ấn Độ Dương, vịnh Persia, biển Hoa Đông và Biển Đông (gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa). Nơi đây cũng gần đường vận tải biển quốc tế nên dễ trở thành trung tâm dịch vụ hậu cần quan trọng. Từ Cam Ranh, có thể kiểm soát tuyến đường vận tải biển quan trọng bậc nhất thế giới, kết nối giữa Ấn Độ Dương và Thái Bình Dương.
Năm 1966 cựu Tổng thống Mỹ Lyndon Johnson ghé thăm cảng Cam Ranh, Trong chuyến thăm đó, báo chí Mỹ đã ca ngợi Cam Ranh rằng: “Ai chiếm được Cam Ranh, kẻ đó sẽ chiếm được một nửa Trung Quốc, có thể kiểm soát được tuyến đường vận tải biển huyết mạch Á – Âu”.
Chuyên gia bình luận chính trị Hiroyuki Noguchi của Nhật Bản thì cho rằng Cam Ranh là khắc tinh của “đường lưỡi bò”. với địa thế độc đáo trên “bàn cờ” toàn khu vực Đông Nam Á, vịnh Cam Ranh của Việt Nam có thể là “thanh kiếm sắc” chặn đứng mưu đồ “thò” ra Biển Đông của “đường lưỡi bò” Trung Quốc.
Không chỉ đưa Trung Quốc vào uy hiếp về mặt quân sự, lập sẵn những căn cứ địa hết sức lợi hại một khi quân Trung Quốc tràn sang, chúng còn tạo điều kiện thuận lợi cho Trung Quốc đổ bộ vào tàn phá nền kinh tế của ta
Từ 1995 đến năm 2000, việc đưa Trung Quốc vào cấp tập xây dựng 44 nhà máy đường ở 29 tỉnh, thành phố, đã để lại số nợ khó đòi không có khả năng thanh toán là 7.158.863 triệu đồng.
Những năm 90 cuối thế kỷ trước, 40 nhà máy xi măng lò đứng của Trung Quốc ngốn của ta 160 triệu USD để rồi nay dấu vết chỉ còn lại bốn mươi nấm mồ chôn tiền vì chúng không những chỉ sản xuất ra được những loại xi măng chất lượng quá kém mà còn gây ô nhiễm môi trường nặng nề.
Để ghép tội Nguyễn Tấn Dũng, những con số thất thoát, thua lỗ được coi là khổng lồ của Vinashin, Vinalines đã được tô đậm, nhưng những thất thoát, lãng phí gây ra do dính dáng đến Trung Quốc lên đến nhiều chục ngàn tỷ đồng thì được dấu nhẹm.
Lấy lý do mở rộng thêm 500 ngàn tấn thép và phôi, nhà máy gang thép Thái Nguyên đã ứng cho nhà thầu Trung Quốc hơn 5.800 tỷ đồng (tương đương 320 triệu USD) cho việc mua sắm thiết bị nhưng Trung Quốc đã không đưa sang phần điện và phần điều khiển nên chúng chỉ là những đống sắt rời rạc phơi mưa nắng hàng năm bảy năm trời. Để cứu vãn tình thế, Chính phủ ta đã phải đồng ý cho điều chỉnh lên 8.109 tỷ đồng, nhưng theo các chuyên gia thì cần thêm đến hơn 4.500 tỷ đồng nữa mới mong hoàn thành. Sự chậm trễ quá lâu đã biến khoản đầu tư này không còn có ý nghĩa khi thị truờng nước ta đã có nhiều ông lớn ngành thép nhảy vào như Formosa (Hà Tĩnh), Pomina, Kyoie, Hoà Phát... Thép Pomina III đầu tư tổng vốn chỉ hơn 300 triệu USD để có được 1 nhà máy luyện thép (phôi) 1 triệu tấn/năm; 1 nhà máy cán thép công suất 500 ngàn tấn/năm; một cảng biển bốc dỡ 3 triệu tấn/năm, mà công nghệ của Pomina III là công nghệ tiên tiến của Ý, Đức, Mỹ.
Nhà máy liên hợp gang thép Vạn Lợi Hà Tĩnh, đầu tư hơn 1.700 tỷ đồng chưa ra một sản phẩm nào thì đến nay UBND tỉnh Hà Tỉnh phải chính thức chấm dứt, xoá bỏ dự án, thu hồi đất.
Nhà máy xơ sợi Đình Vũ Hải Phòng đã đầu tư hơn 7.000 tỷ đồng, chỉ giữa năm 2015 đã lỗ đến 1.732 tỷ đồng và từ tháng 9.2015 đến nay, nhà máy đã dừng sản xuất mà theo Tổng giám đốc nhà máy thì đó là cách tiết kiệm nhất để chống thua lỗ kéo dài!
Có những dự án gây phản ứng dư luận ngay từ bước bắt đầu nghiên cứu là các dự án Bauxite ở Tây Nguyên. Dự án Tân Rai, vốn ban đầu dự kiến trên dưới 8.000 tỷ thì khi hoàn thành lên đến 687 triệu USD (hơn 14000 tỷ đồng) và đã được dự kiến lỗ trong 3 năm là 460 tỷ đồng; còn Nhân Cơ lỗ hơn 3.000 tỷ trong 5 năm.
Không thể đỗ lỗi cho các chủ dự án đã vì quyền lợi cá nhân hay lợi ích nhóm rồi bị các nhà thầu Trung Quốc mua chuộc mà hiện tượng đã trở thành phổ biến trên đây chỉ có thể giải thích là do sự chỉ đạo chung từ trên thượng tầng. Hồi xây sân vận động Mỹ Đình, rất nhiều ý kiến phản bác việc chọn nhà thầu Trung Quốc. Thủ tướng Phan Văn Khải điên đầu vì không giải thích nổi đã phải thú thực mình không thể làm khác được vì đây là ý kiến của Bộ Chính trị.
Để rộng đường rảnh tay làm tay sai cho Bắc Kinh, một mặt chúng triệt hạ các thế lực không nằm trong tay chúng, một mặt chúng khẩn trương tăng cường vây cánh. Sau Đại hội XII, tận dụng thế thượng phong do thâu tóm được toàn bộ quyền lực, chúng gấp gáp xây dựng quân quyền, bất chấp Hiến pháp (nhân dân chưa bầu Quốc hội khóa XIV chúng đã dựng nên đầy đủ Chủ tịch Nước, Thủ tướng, nội các…), bất kể lẽ phải. (Lẽ ra đại tướng Đỗ Bá Tỵ phải được giữ chức Bộ trưởng Quốc phòng vì ông đã vừa là Thứ trưởng Quốc phòng, vừa là Tổng tham mưu trưởng nhưng vì ông đã có công lớn đánh tan giặc Phương Bắc trong trận chiến Biên giới 1979 và thường lên án Trung Quốc nên ông bị đẩy sang làm phó cho bà Nguyễn Thị Kim Ngân để bỉ mặt ông và răn đe những ai chúng muốn răn đe).
Rất may, có lẽ tân Chủ tịch Nước Trần Đại Quang không thuộc vây cánh “bọn Y”.        
Trong lời phát biểu và những chia sẻ ngay sau nhậm chức ông nói nhiều đến độc lập, đến bảo vệ vững chắc chủ quyền, thống nhất toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, đến chủ động và tích cực hội nhập quốc tế ...   
Ông nói: “Trong tâm khảm, tôi luôn khắc ghi tâm nguyện của Bác Hồ kính yêu: “Tôi chỉ có một sự ham muốn, ham muốn tột bậc, là làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. Ông khẳng định sẽ tập trung một số công việc trọng tâm sau: Xây dựng, hoàn thiện hệ thống pháp luật nhằm thể chế hóa Nghị quyết Đại hội XII của Đảng và Hiến pháp năm 2013; tiếp tục hoàn thiện thể chế, chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn, phương thức và cơ chế vận hành, nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý của Nhà nước, đáp ứng đòi hỏi của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân trong điều kiện phát triển kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và hội nhập quốc tế; Chỉ đạo xây dựng lực lượng vũ trang nhân dân cách mạng, chính quy, tinh nhuệ, từng bước hiện đại, đáp ứng yêu cầu bảo vệ vững chắc độc lập, chủ quyền, thống nhất toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải thiêng liêng của Tổ quốc, giữ vững ổn định chính trị, tạo môi trường hòa bình để phát triển đất nước. Nghiên cứu, đề xuất Bộ Chính trị, Quốc hội cụ thể hóa nhiệm vụ Thống lĩnh lực lượng vũ trang nhân dân và cơ chế tổ chức, hoạt động của Hội đồng Quốc phòng và An ninh như nguyên Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã phát biểu tại Kỳ họp thứ 11, Quốc hội khóa XIII; Thực hiện nhất quán đường lối đối ngoại độc lập, tự chủ, hòa bình, hợp tác và phát triển; chủ động và tích cực hội nhập quốc tế, phục vụ mục tiêu bảo đảm lợi ích tối cao của quốc gia - dân tộc; Cải cách tư pháp, xây dựng nền tư pháp trong sạch, vững mạnh, dân chủ, nghiêm minh, bảo vệ Hiến pháp, pháp luật, quyềncon người, quyền công dân, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa;
Ngay trong những chia sẻ đầu tiên trên ông cũng đã khẳng định sẽ phải  “Chăm lo cho các tầng lớp nhân dân và bảo vệ quyền, lợi ích hợp pháp của cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài; phát huy dân chủ, tăng cường khối đại đoàn kết toàn dân”.
Quả nhiên, chỉ sang ngày thứ hai, tại nhiệm sở mới, tân chủ tịch nước Trần Đai Quang đã ký lệnh gia hạn thị thực nhập cảnh của khách đến từ Hoa kỳ lên tới một năm. 
Chuyến đi Mỹ từ ngày 15 đến 20 tháng 3 năm 2015 của Trần Đại Quang có thể xem là hiện tuợng bất thường khi một bộ trưởng an ninh của CSVN qua Mỹ lại gặp nhiều cơ quan và giới chức chính quyền Hoa Kỳ như Bộ Nội An (Homeland Security), FBI, Bộ Ngoại Giao, Bộ Quốc Phòng, Hội Đồng An Ninh Quốc Gia, Bộ Công Lý, CIA, cũng như nhiều giới chức cao cấp trong Quốc Hội Hoa Kỳ.
Hẳn là không đồng lõa với “nhóm Y” nên phát biểu tại Quốc hội khóa 13, trong tờ trình đề nghị miễn nhiệm Thủ tướng, đánh giá thành tích của ông Nguyễn Tấn Dũng qua hai nhiệm kỳ lãnh đạo nội các, tân Chủ tịch nước Việt Nam, ông Trần Đại Quang, đã nói: "Thời gian đảm nhiệm chức vụ Thủ tướng, ông Nguyễn Tấn Dũng luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao".
***
Để sớm loại bỏ kẻ cầm đầu “nhóm Y” đã và đang tiếp tục tích cực đem thêm nhiều hiểm họa lớn cho đất nước, cho dân tộc, cần nhanh chóng hợp nhất chức vụ Tổng Bí thư vào cho Chủ tịch nước.
Hà Nội ngày 24 tháng 4 năm 2016  
Nguyễn Thanh Giang 
/Số nhà 5 ngõ 341 đường Trung Văn, quận Nam Từ Liêm – HàNội; Mobi: 0984 724 165 /
(Tác giả gửi BVB)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét