ĐIỂM BÁO MẠNG
- Quốc tế: Hàn Quốc kiên trì chiến lược chống đảo ngược tình thế trên bán đảo Triều Tiên (GD 2/6/2019)-Biển Đông và căng thẳng thương mại Mỹ-Trung bao trùm Đối thoại Shangri-la 2019 (GD 1/6/2019)-Tổng thống Donald Trump mở mặt trận thuế mới với Mexico (KTSG 1/6/2019)-Trung Quốc dè dặt công kích Tổng thống Donald Trump (KTSG 31/5/2019)-Cường quốc kinh tế mới nổi Brazil đang... lặn (KTSG 31/5/2019)-Thế giới không còn phẳng (KTSG 31/5/2019)-Nguy cơ lửa chiến tranh thương mại bén sang Phố Wall (KTSG 31/5/2019)-Ông Trump có nhiều cơ hội tái đắc cử Tổng thống Mỹ (VNN 30/5/2019)-
- Trong nước: Tiến sĩ Lê Bá Chí Nhân: “Sáp nhập bộ ngành, dân được hưởng lợi” (GD 3/5/2019)-Ngày mai, Quốc hội tiến hành chất vấn các tư lệnh ngành (GD 3/6/2019)-Nhờ dư luận mà lãnh đạo Sơn La không phạm sai lầm (TVN 3/6/2019)-Cụ Nguyễn Văn Tố, cả cuộc đời cống hiến trọn vẹn Đức - Trí - Dũng cho cách mạng (GD 2/6/2019)- Kỷ nệm 130 ngày sinh-Thủ tướng yêu cầu địa phương chịu trách nhiệm về chất lượng kỳ thi quốc gia 2019 (GD 1/5/2019)-Hôm nay, gần 86.000 thí sinh Hà Nội làm thủ tục dự thi vào lớp 10 (GD 1/5/2019)-Vướng mắc lớn nhất là dôi dư nhiều cán bộ lãnh đạo khi sắp xếp lại huyện, xã (GD 1/6/2019)-Lúc khám xét Nhật Cường, chưa có lệnh bắt Bùi Quang Huy (GD 1/6/2019)
- Kinh tế: Ngay từ nhận thức đã phải bình đẳng đối với kinh tế tư nhân (GD 3/6/2019)-Giám đốc Công ty Nhất Nam thách thức luật pháp: "Thế chúng nó định giết anh à"? (GD 3/6/2019)-Khi An Phát "chung thuyền" với VinFast (KTSG 3/6/2019)-Liên tiếp phát hiện khách Trung Quốc trộm tiền trên máy bay (TTVN 3-6-19)-Núp bóng người Việt, người Trung Quốc thâu tóm “đất đẹp” tại Việt Nam (NĐT 2-6-19)-Vì sao lao động Trung Quốc “không được chào đón” tại Đông Nam Á? (KTSG 2/6/2019)-Làm du lịch cộng đồng cho hiệu quả không phải dễ (KTSG 2/6/2019)-Thực lực cổ phiếu dầu khí (KTSG 2/6/2019)-Cần những doanh nghiệp tư nhân dẫn dắt nền kinh tế (GD 2/6/2019)-Khủng hoảng phi công ở châu Á (KTSG 2/5/2019)-Đem chuông đi đánh xứ người (KTSG 2/5/2019)-Giá cà phê nhảy múa, chạm cả đáy và đỉnh trong tháng 5 (KTSG 2/5/2019)
- Giáo dục: Ảnh: Thí sinh vừa gặm bánh mì, vừa phi đến trường vừa hô quyết tâm thi đỗ (GD 3/6/2019)-Trường học biến thành cửa hàng bán sách, hoa hồng bao nhiêu? (GD 3/6/2019)-Nếu tôi còn trẻ mà đi kiếm việc làm thì thích ký hợp đồng hơn biên chế (GD 3/6/2019)- yk Phạm Tất Dong-Ngày mai...em thi, thầy tin các em! (GD 3/6/2019)-Giám đốc Sở chỉ nhờ xem mà cấp phó lại nâng điểm, lạ thật! (GD 3/6/2019)-Chấm thi vào lớp 10, không để tuỳ tiện và sai sót (GD 3/6/2019)-Của bề bề không bằng có nghề trong tay (GD 3/6/2019)-Các thí sinh ở An Giang bắt đầu kỳ thi tuyển sinh 10 (GD 3/6/2019)-Giáo viên không đảm nhận chức vụ rất khó đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cơ sở (GD 3/6/2019)-Bao giờ học sinh huyện đảo Phú Quý mới được thi tại chỗ? (GD 3/9/2019)-Bố ung thư, mẹ tai biến, thương 3 đứa trẻ nghèo, học giỏi phải bỏ học (GD 3/6/2019)-Hiệp hội đề nghị tạo mọi điều kiện để Đại học Tôn Đức Thắng thực hiện tự chủ (GD 3/6/2019)-Thầy đã dạy tôi như thế! (GD 3/6/2019)-Đề thi tiếng Anh tuyển sinh vào lớp 10 ở Sài Gòn sai chính tả (GD 3/6/2019)-Một thí sinh ở Đà Nẵng không được dự thi lớp 10 vì đi thi muộn (GD 3/6/2019)-Hà Nội có hai thí sinh bị đình chỉ, hơn 500 em không đến thi môn Toán (GD 3/6/2019)-Hướng dẫn giải, gợi ý đáp áp đề thi Toán vào lớp 10 Hà Nội (GD 2/6/2019)-Nhiều thí sinh không làm hết toán vì hình học khó (GD 2/6/2019)-Gần 500 thí sinh vắng mặt buổi thi môn Ngữ văn (GD 2/6/2019)-Môn thi Ngữ Văn được đánh giá dễ thở, nhiều thí sinh tự tin trúng tủ (GD 2/6/2019)-Đề thi Văn có nhiều điểm mới, phân loại được học sinh (GD 2/6/2019)-Gợi ý Đáp án đề thi tuyển sinh vào lớp 10 môn Ngữ Văn năm 2019 (GD 2/6/2019)-
- Phản biện: Kiến nghị về Đại hội XIII (viet-studies 3-6-19)- Nguyễn Trung-Xuân tóc đỏ thời nay, trong một xã hội chuộng hư danh (NĐT 3-6-19)-Đoàn Khắc Xuyên-Nhận diện để tháo gỡ các rào cản cho đất nước thịnh vượng - Phần 2 (TVN 3/6/2019)-Nguyễn Quang Thái-Trang “Bauxite Việt Nam” 10 tuổi: một chặng đường, một lát cắt tươi tắn của xã hội dân sự Việt Nam (BVN 3/6/2019)-Nguyễn Quang A-“Bauxite Việt Nam” phải tiếp tục bền vững để nâng cao quan trí từ ngọn, dân trí từ gốc (BVN 3/6/2019)-Phùng Liên Đoàn-Hãy mở cửa ra, vừng ơi! (BVN 3/6/2019)-Hạ Đình Nguyên-Phan Châu Trinh: từ “thuyết tự trị” đến “chế độ tự trị” (BVN 3/6/2019)-Mai Thái Lĩnh- Bàn về chống lật sử (BVN 3/6/2019)- Nguyễn Đình Cống-Bauxite Việt Nam 10 năm, một chặng đường đầy sóng gió trong vai trò phản biện tri thức (BVN 3/6/2019)-Nguyễn Đăng Hưng-“Bauxite Việt Nam”: Để xã hội không chết lâm sàng (BVN 3/6/2019)-Chu Hảo-Các bài viết ngắn của Phạm Toàn trong những ngày sóng gió (BVN 2/6/2019)-Mười năm “Bauxite Việt Nam” – nhớ thuở “nằm gai nếm mật” (BVN 2/6/2019)-Cù Huy Hà Vũ-Bản điều trần cứu nước (BVN 2/6/2019)-Tống Văn Công-Thanh tra đất Đồng Tâm (BVN 2/6/2019)-Nguyễn Đăng Quang-Không khí để thở, thông tin để hiểu ( BVN 2/6/2019)-Tương Lai-Đừng nhân danh những điều tốt đẹp để bần cùng hoá nông dân (BVN 2/6/2019)-Hoàng Kim-Dấu ấn suy tư và kỷ niệm với trang web “Bauxite Việt Nam” (BVN 1/6/2019)-Tiêu Dao Bảo Cự- Tại sao không được “tự diễn biến, tự chuyển hóa”? Vì bị Bạn Vàng nắm chóp? (BVN 1/6/2019)-Trần Minh Thảo-Không thể không nói & Câu chuyện về chữ thời (BVN 1/6/2019)-Trần Thanh Vân-Nhân 10 năm trang “Bauxite Việt Nam” (BVN 1/6/2019)-Phạm Đình Trọng-Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh… (BVN 31/5/2019)-Lê Hiếu Đằng-Vài điều tóm lại cho gọn (BVN 31/5/2019)-Hà Sĩ Phu-“Nhà báo Quốc tế” đã học theo gương ai? (BLog RFA 31-5-19)-Gió Bấc-Những tác động đầu tiên tới kinh tế Việt Nam (NTD 31-5-19)-Bảo Linh- Cãi với ông thủ tướng người xứ cãi (viet-studies 30-5-19)- Nguyễn Văn Chiến-Cuộc chiến tranh lai của Trung Cộng (BVN 30/5/2019)-Vũ Cao Đàm-Nâng cao chất lượng, hiệu quả hoạt động của đội ngũ cán bộ nghiên cứu lý luận ở Việt Nam: Thực trạng và giải pháp (TCCS 29-5-19)-Nguyễn Thành Chung-
- Thư giãn: Ảnh: Thí sinh vừa gặm bánh mì, vừa phi đến trường vừa hô quyết tâm thi đỗ (GD 3/6/2019)-Giáo sư Nguyễn Lân Dũng đọc giùm bạn (68) - Gập ghềnh tuổi hai mươi (GD 3/6/2019)-Trồng rau lớn vù vù bằng bỉm trẻ em: Khó tin nhưng có thật (VNN 1/6/2019)-Giấc mơ hình “cục gạch” (KTSG 30/5/2019)-Ly kỳ chuyện săn loài chuột chuyên ăn cơm dừa, uống nước dừa (VNN 30-5-19)-
TẠI SAO KHÔNG ĐƯỢC 'TỰ DIỄN BIẾN', 'TỰ CHUYỂN HÓA' ?
TRẦN MINH THẢO / BVN 1-5-2019
Thịt dê '16 chữ vàng/ 4 tôt' (ảnh minh họa trên internet)
Cấm tự diễn biến, tự chuyển hóa hiểu nôm na là không được thay đổi. Nhưng nhìn toàn cảnh, đất nước, bộ máy cai trị thì mọi thứ đều có thể thay đổi chỉ có một thứ luôn kiên trì: Bạn vàng. Tại sao? Có thời nhiều người Việt cứ nghĩ là Việt Nam XHCN đã dần “diễn biến, chuyển hóa”, thoát khỏi gọng kềm bạn vàng lưu manh, man rợ, hạ đẳng, nhưng rồi “lối cũ đường xưa” ta lại cứ đi. Có mấy giải thích nghe qua có lý nhưng không thỏa đáng. Chẳng hạn ‘chơi với Tàu’ vì 30% đến 50% tiền tươi lại quả (Chuyên gia Lê Đăng Doanh, chuyên gia Phạm Chi Lan); chơi với Tàu vì đám ‘tay trong, nội gián’ trăm này cộng trăm nọ (Thiếu tướng công an Trương Giang Long).
Hiện tượng nắm chóp của bạn vàng:
Thế giới ai cũng ngại TQ XHCN, chỉ có đảng nhà nước Việt nam không ngại. Tại sao? Dân hỏi, chỉ có đảng mới trả lời được.
Thử liệt kê mấy việc không ngại trước, sau chiến tranh xâm lược biên giới Việt Nam 1979. Kể về thời gian thì lùi về năm 1930 (năm thành lập đảng) vẫn không sai.
Bình thường hóa quan hệ ngoại giao, không đợi đến Thành Đô, khi TBT Lê Duẩn còn sống (2, 3 năm sau 1979) trong đảng đã loan truyền tin trung ương chủ trương “chơi lại” với Trung Quốc (phe XHCN chưa sụp). Do đó đã có lệnh không nổ súng ở Gạc Ma năm 1988?
Sau “vòng tròn Gạc Ma” thì dồn đập các sự việc:
Hội nghị Thành Đô: hai ngày 3-4 tháng 9 năm 1990, tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc, với nhiều tin “bán nước, sát nhập” chưa có nguồn kiểm chứng. Người Hoa XHCN tràn sang thuê đất, thuê rừng, lập làng Tàu, phố Tàu. Trung Quốc đưa tiền cho tay chân hạ lệnh khai thác tài nguyên cả nước: Bauxite Tây Nguyên, Formosa Hà Tĩnh, xây các nhà máy, với máy móc công nghệ lạc hậu, gây ô nhiễm môi trường: nhiệt điện, thủy điện, giấy, áo quần, thực phẩm… Trúng thầu giá rẻ mà hóa ra đắt: các đường giao thông huyết mạch (cao tốc Bắc Nam…), thuê - mua đứt biển đảo, núi rừng, nhà, đất trong cả nước. Các nơi đó cũng là “đất cắm dùi” của người Hoa chính quốc tràn sang định cư mà dư luận nói phần lớn là quân giải phóng, tù hình sự hóa trang. Liệu một đảng quả thực kiên định lập trường độc lập dân tộc có để cho đất nước trở thành hỗn loạn mà nhìn đâu cũng thấy “chất xúc tác Tàu” tràn ngập như vậy hay không?
Đảng, Nhà nước rao giảng, khuyến dụ dân Việt tin theo tôn giáo, tín ngưỡng kiểu Trung Quốc, biến nơi thờ phụng, kể cả nơi thờ phụng, vinh danh anh hùng chống Bắc thuộc thành nơi móc túi dân, nơi ô uế (vụ bỏ lư hương trước tượng đức Thánh Trần ở TP HCM là điển hình).
Các tôn giáo, nhà tu hành chân chính phản đối tôn giáo, tín ngưỡng kiểu Tàu thì bị trừng phạt nặng tay: GH PGVNTN, Làng Mai (Bát Nhã) của Thầy Thích Nhất Hạnh, Thiên Chúa giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo… Đảng, nhà nước công khai giao đất, giao dân cho Đại Hán XHCN trong các đặc khu (Cuối cùng Việt Nam sẽ là một đặc khu của Tàu?). Cho lưu hành nhân dân tệ trong cả nước dù biết là vi phạm chủ quyền. Tham gia sáng kiến “Vành đai Con đường” dù thừa sức biết mưu đồ của Tập trong cái “sáng kiến” nhằm thống trị thế giới một ngày không xa, và nhiều nước trên thế giới quay mặt với nó. Ra Luật an ninh mạng kiểu Trung Quốc, cấm dân Việt phản đối chủ trương, đường lối bán dân, hại nước trên mạng xã hội. Những gì xấu xa liên quan đến bạn vàng bị dân Việt phản đối thì người dân yêu nước bị đảng, nhà nước ngược đãi, đàn áp dã man. v.v… Có phải vì lòng tham của cả một ê kíp cán bộ có quyền chức từ tối cao xuống đến cấp tỉnh lâu dần tạo nên một “lực tự động” đẩy chệch mục tiêu độc lập tự chủ của một đảng vốn ban đầu lấy được lòng tin trong dân bằng khẩu hiện độc lập tự chủ, và một thời không ít người cũng nghĩ đó là nội lực của CS Việt Nam? Hay chính cái ung nhọt lệ thuộc bạn vàng đã có mầm ngay từ lúc đảng mới hoài thai và cái mầm ấy như căn bệnh ung thư đến ngày phát tác?
Câu hỏi trên đưa tới điều suy ngẫm khác: Cũng có ý kiến nói đảng nhà nước “không ngại Tàu” dù biết có ngàn năm Bắc thuộc kể từ khi thành lập đảng 1930. Nhận viện trợ, cố vấn trong kháng chiến chống Pháp, là tình thế hay cũng chính là “ngưu tầm ngưu”? Rồi làm nghĩa vụ quốc tế trong chiến tranh Mỹ-Việt thì càng rõ.
Các thành viên trong đảng nhà nước có biết bị Trung Quốc nắm chóp và sợ điều ấy không?
Phải chăng biết rõ và đương nhiên là sợ, nên cứ có chút quyền hành là lo kiếm tiền phòng thân, chủ yếu là chạy ra nước ngoài (mua nhà đất, cho con cháu du học gọi là tị nạn giáo dục)? Đảng viên, cán bộ từ cao xuống thấp tính kế chạy ra nước ngoài là để “tị nạn bành trướng Tàu”, phải thế không? Biết rõ đang là chư hầu TQ hay biết sẽ sụp đổ vì bị buộc trở thành chư hầu, Bắc thuộc? Không nhận 30% thì cũng chết, nhận để có phương tiện chạy nạn Tàu XHCN?
Cái chóp của đảng bị bạn vàng nắm có thể là:
1/ Nhân thân của một vị, của nhiều vị kế tục từ khi thành lập đảng cho đến nay. Nếu TQ XHCN bạch hóa các bí mật ấy thì một vị hay nhiều vị, dù đã qua đời, giấu mặt vào đâu?
2/ Lịch sử, quá trình thành lập đảng. Lịch sử đảng nói Liên Xô ủng hộ thành lập vì các sáng lập viên du học Liên Xô nhưng nếu đảng Tàu XHCN, khi thấy tay trong không hữu dụng, nói huỵch toẹt đó là đảng bộ nước ngoài do Trung Quốc ra lệnh thành lập với đủ bằng chứng thì sao?
3/ Thế lực chủ xướng, tổ chức, lãnh đạo, điều hành chiến tranh chống Pháp. Cứ đến ngày kỷ niệm chiến thắng Điện Biên Phủ thì Trung Quốc lại kể lể đại công, quyền lãnh đạo chiến tranh chống Pháp của TQ thông qua các đặc phái viên bên cạnh đảng, chính quyền, quân đội nhân dân Việt Nam. Vậy mà chưa thấy có phản đối mạnh mẻ, dứt khoát của đảng, nhà nước Việt Nam cả khi có chiến tranh biên giới 1979. Tàu cũng biết kích động lòng yêu nước của người Việt và kể công giải phóng?
4/ Thế lực chủ xướng tổ chức lãnh đạo điều hành chiến tranh chống Mỹ. Chiến tranh chống Mỹ là chiến tranh giải phóng của người Việt hay chiến tranh “trao đổi bánh ít bánh dày” của Mỹ và Trung Quốc? Mấy tiết lộ trên báo chí chính thống cho thấy trong chiến tranh Mỹ-Việt quân đội nước ngoài (phe XHCN) trấn đóng trên nhiều nơi ở miền Bắc để đảng rảnh tay đưa quân đội (thanh niên Việt) vào miền Nam chiến đấu. Chỉ riêng Trung Quốc đã có gần 400.000 quân lính [?], chưa kể Liên Xô, Bắc Triều Tiên, Cuba và mấy nước Đông Âu XHCN. Có vị cao tuổi ở miền Nam cho biết trong chiến tranh Việt-Mỹ, lính Mỹ ở chiến trường nói với báo chí có xác chết lính Trung Quốc trong các trận chiến [?].
5/ Bí mật đời tư của lãnh đạo Việt Nam từ trên xuống bị tay trong của Tàu nắm chắc, dọa sẽ tố giác nếu không chịu làm theo mệnh lệnh Tàu. Lãnh đạo có tì vết mới được Tàu bố trí làm lãnh đạo.
T.M.T.
Tác giả gửi BVN
BÀN VỀ CHỐNG LẬT SỬ
NGUYỄN ĐÌNH CỐNG/ BVN 3-5-2019
Cùng với việc chống diễn biến hòa bình, chống tự chuyển hóa, thì “chống lật sử” (chống lật lại lịch sử) đang là một việc được các tuyên truyền viên và dư luận viên của Đảng quan tâm.
Sử nào? Đó là sử cận đại gắn với phong trào cộng sản. Tại sao có sự lật và chống lật? Tại vì sử này ngoài nguồn do các sử gia lề Đảng công bố trong các tài liệu chính thống, còn có nguồn từ các sử gia và những người nghiên cứu thuộc lề Dân. Hai nguồn này có chỗ giống và khác nhau. Lật sử liên quan đến những chỗ khác nhau đó.
Ai lật? Gọi lề Đảng là bên A, lề Dân là bên B, Bên A quy kết, chụp mũ cho bên lề Dân là thế lực thù địch, là bọn lật sử. Bên B lại cho rằng họ mới là người trình bày sự thật, còn bên A làm việc bịa đặt, xuyên tạc lịch sử để tuyên truyền, để phục vụ mục đích chính tri của ĐCS. Sự thật chỉ có một. Vậy ai đúng ai sai ở chỗ nào, dựa vào đâu để phân xử?
Thử xem một số sự kiện. Bên A cho rằng Lê Văn Tám, Võ Thị Sáu là những anh hùng trong kháng chiến chống Pháp. Bên B cho là bịa đặt. Mỗi bên đều đưa ra những chứng cứ rất khó đánh giá mức độ tin cậy.
Sau khi kết thúc chiến tranh ngày 30 tháng 4 năm 1975, có chuyện về xe tăng nào đầu tiên vào Dinh Độc lập. Trong nhiều năm bên A cho là xe số 843 với Bùi Quang Thận, còn những chiến sĩ xe số 390 do Đặng Văn Toàn chỉ huy và con em họ đã bị đối xử bất công vì dám tự nhận chính họ là xe đầu tiên húc mở cánh cổng vào Dinh. May nhờ nhà báo Pháp (De Mulder) công bố phim đã quay mới gỡ được nỗi oan cho xe 390. Xe 390 vào trước, không có cờ, xe 843 vào sau, có cờ và người cắm cờ là Bùi Quang Thận.
Còn chuyên ai đã đọc cho Dương Văn Minh thảo văn kiện đầu hàng. Trong nhiều năm có sự tranh chấp giữa Phạm Xuân Thệ, lúc đó là Đại úy, sau này là Trung tướng và Bùi Văn Tùng, lúc đó là Trung tá, về hưu với hàm Đại tá. Hai bên đều đưa ra những “chứng cứ không ai chối cãi được” để giành phần thắng. Khổ thay mỗi bên đều dựa vào một phần sự thật. Không ai phân xử được. Người biết rõ nhất là Dương Văn Minh đã chết và không viết hồi ký về chuyện này. May mà rồi có tường thuật của nhà báo người Đức (Borries Gallasch) mới rõ đầu đuôi câu chuyện. Thì ra ông Thệ tiếp cận Dương Văn Minh trước và ra lệnh viết tuyên bố đầu hàng, nhưng khi ông Minh hỏi cần viết như thế nào thì ông Thệ không trả lời được. Lúc này mới xuất hiện ông Tùng và chính ông Tùng đã thảo lời tuyên bố đầu hàng cho ông Minh. Phóng viên người Đức theo dõi từ đầu và cho mượn máy ghi âm để ghi lời tuyên bố của ông Minh, đem phát lên Đài Sài Gòn. Từ Dinh ĐL đến Đài phát thanh ông Thệ áp giải ông Minh, đi trên cùng 1 xe, ông Tùng đi trên xe khác.
Rồi chuyện Gạc Ma tháng 3 năm 1988. Có hay không lệnh cấm nổ súng vào bọn giặc cướp Trung cộng (hoặc cấm nổ súng trước). Ông Lê Đăng Doanh nói rằng đã tự mình nghe ông Lê Đức Anh công nhận đã ra lệnh, nhưng nhiều tướng tá khẳng định là không có, vì trong lịch sử Hải quân không ghi.
Chuyện về Hồ Chí Minh, ông có được Liên hiệp quốc tôn vinh là “Danh nhân văn hóa thế giới” hay không. Trong rất nhiều năm sách báo bên A đều ghi rõ ràng với các bằng chứng cụ thể, nhưng rồi bỗng nhiên có người bên B phát hiện ra không phải. Quả là nhân kỷ niêm 100 năm ngày sinh của Hồ Chí Minh, ông Võ Đông Giang có gửi thư cho UNESCO đề nghị, đã có sự thảo luận, nhưng chưa có công nhận danh hiệu “Danh nhân văn hóa thế giới”.
Những chuyện như trên nhiều vô kể, nhưng chỉ liên quan tới vài người. Những chuyện lớn hơn liên quan tới hàng ngàn, hàng vạn người như vụ đàn áp ở Quỳnh Lưu năm 1956, vụ đầu độc ở nhà tù Phú Lợi năm 1958, vụ thảm sát ở Huế năm 1968, vụ nông dân Thái Bình năm 1997, vụ 74 binh sĩ của Sài Gòn hy sinh ở Hoàng Sa năm 1975 là có công bảo vệ đất của Tổ quốc hay không (vì là “quân ngụy”), v.v… thì A và B đều có kết luận khác nhau.
Chuyện tương đối lớn như phá hoại Hiệp định Geneve và Paris. Cả ta và đối phương đều phá, nhưng bên nào chủ động phá và phá nhiều hơn. Rồi cuộc chiến tranh 20 năm (1955- 1975), là nội chiến hay chống xâm lược; ngày 30/4/1975 là ngày giải phóng hay ngày kết thúc chiến tranh; gọi chính quyền và quân đội của Miền Nam trước 30/4 là ngụy quyền, ngụy quân hay là chính quyền và quân đội Việt Nam cộng hòa v.v… Quan điểm của A và B là trái ngược.
Chuyện khá lớn liên quan tới Cách mạng tháng 8 (CM T8). Sử chính thống ghi rằng CM T8 đã đánh Pháp, đuổi Nhật, giành độc lập, đem chính quyền về cho nhân dân. Điều này đã được phần đông dân Việt Nam và nhiều người trên thế giới công nhận là đúng, là sự thật hiển nhiên. Đó là kết quả của tuyên truyền lặp lại nhiều lần và bưng bít một số sự kiện lịch sử. Bên B cho rằng cả 4 điều trên đếu là bịa đặt, đều là dối trá. Bên lề Đảng khẳng định rằng bọn B là thù địch, chúng lật sử để phủ nhận thành quả CM T8. Bên B cho rằng A là bọn bút nô, xuyên tạc lịch sử nhằm phục vụ cho đường lối chính trị của Đảng.
Lập luận của lề Đảng tương đối rõ và nhiều, mọi người đều biết, tôi không viết ra đây (sẽ làm cho bài quá dài). Chỉ xin nêu vài lập luận của B.
Bên B cho rằng khi thành lập Mặt trận Việt Minh vào năm 1941 thì VM có đề ra 4 nhiệm vụ trên, nhưng quá trình làm CM T8 thì không làm việc nào trong 4 việc ấy cả. Không đánh Pháp vì toàn bộ quân Pháp đã bị Nhật loại bỏ vào ngày 9/3/1945. Không đuổi Nhật vì Nhật đã đầu hàng, bị quân Đồng minh tước vũ khí, sau đó thì rút về nước. Không giành độc lập vì ngày 11 /3/1945 vua Bảo Đại đã tuyên bố Việt Nam độc lập, xóa bỏ mọi hiệp ước ký với Pháp. CM T8 chỉ làm một việc là cướp chính quyền từ Chính phủ Trần Trọng Kim. Đó là cướp chính quyền cho Đảng chứ không phải cho nhân dân. Từ 1945 đên nay thực chất chính quyền là của ĐCS, quyền của nhân dân đã bị Đảng tước đoạt. Về Chính phủ Trần Trọng Kim, bên B cho là chính phủ hợp pháp, bên A quy kết là bù nhìn, tay sai của Nhật.
Bên B thách bên A chỉ ra CM T8 đánh Pháp thì đánh trận nào, ở đâu, lúc nào, ai đánh. Không thể kể trận đánh đồn Phai Khắt, Nà Ngần vào CM T8 là đánh Pháp. Nói CM T8 đuổi Nhật thì hãy chứng minh đuổi như thế nào. Không thể dẫn chứng hoặc chứng minh được vì thực tế có diễn ra đâu.
Việc dựa vào khẩu hiệu năm 1941 rồi gán cho việc không làm trong CM T8 phải chăng là dối trá, bịa đặt. Việc vạch ra sự thật này là lật sử hay bảo vệ sự thật lịch sử. Nếu có lật thì đó là lật tẩy sự tuyên truyền dối trá của bên A chứ không phải lật sử.
Tôi đã đọc nhiều bài về chống lật sử với những bút danh như Hoàng Trọng Đức, Chế Trung Hiếu, Anh Phương Nguyễn, Phạm Quang Núi, Phạm Thông, Lốc Liếc, Đặng Nguyệt, Hoàng Ngân Thương, Lê Hương Lan, Khuất Biên Hòa, đặc biệt là các ông tướng Hoàng Kiền, Nguyễn Thanh Tuấn, Nguyễn Quốc Thước.
Trong các bài về chống lật sử, đáng chú ý là một số bài đả kích bộ sử 15 tập, có dẫn ra vài chi tiết, vài cái tên để phê phán. Họ to tiếng chửi rủa Phan Huy Lê, Trần Quốc Cường và các tác giả vì chuyện không gọi ngụy quân, ngụy quyền mà gọi là quân đội và chính quyền của Việt Nam Cộng hòa. Người ta dựa vào câu thơ chúc tết của Hồ Chí Minh “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào” để khăng khăng bắt mọi người gọi ngụy quân, ngụy quyền. Họ bịa đặt rằng không gọi ngụy quân là đã phản bội sự hy sinh xương máu của hàng triệu chiến sĩ quân Giải phóng. Ôi! Nếu cứ cố tình đề cao hận thù như thế thì làm sao, khi nào mới hòa giải, hòa hợp được dân tộc.
Không những nhóm của Phan Huy Lê bị chửi rủa, họ còn lên án Võ Văn Kiệt chống lưng cho bọn lật sử, lên án tướng Lê Mã Lương, nhà văn Nguyên Ngọc, Nguyễn Văn Phước rất nặng nề, chửi rủa cả nhà sử học Trần Quốc Vượng, sử gia Trần Huy Liệu
Ngoài phê phán việc không gọi ngụy quân ngụy quyền, các bài viết khác về lật sử đều mang tính cách “thùng rỗng kêu to”. Họ thi nhau hô khẩu hiệu : Đả đảo bọn lật sử. Lật sử là chống lại sự lãnh đạo của Đảng. Lật sử là phản bội sự hy sinh của ông cha. Lật sử là thực hiện diễn biến hòa bình. Chống lật sử là thể hiện lòng yêu nước và trung thành với Đảng, là bảo vệ thành quả cách mạng, v.v… Ngoài các ý chung chung như vậy, họ không nêu ra được những trường hợp cụ thể và phân tích rõ bên B đã lật sử như thế nào. Riêng trường hợp Lê Văn Tám, Võ Thị Sáu bên A cũng chỉ dựa vào các thông tin từ lề Đảng mà không phản bác được các chứng cứ của bên B.
Việc tìm ra sự thật xem người ta đã xuyên tạc hoặc lật sử như thế nào cần có thời gian và tự do ngôn luận, cần có những nhà nghiên cứu có tài năng và thực sự khách quan, không bị ý thức hệ chi phối, không sợ bị khủng bố Người ta thường nói: “Việc này để lịch sử sau này làm sáng tỏ”.
Ừ thì để dần dần. Nhưng thế hệ chúng ta có trách nhiệm gì và có thể làm được gì để đóng góp vào việc tìm sự thật lịch sử đương đại. Có lẽ cách bình thường và hay nhất là đối thoại công khai giữa A và B trên nền tảng tự do ngôn luận, tự do báo chí. Đối thoại công khai nhằm 2 mục đích chính:
1- Để mỗi bên trình bày hết các quan điểm, các lập luận của mình và tiếp nhận từ bên kia các quan điềm, lập luận của họ. Qua việc này, với thiện tâm, mỗi bên biết được chỗ thiếu sót của mính, chỗ hợp lý của bên kia, để điều chỉnh nhận thức và dần dần giải quyết mâu thuẩn, xóa bỏ bất đồng (nếu không có thiện tâm không làm được việc này).
2- Để cho bên thứ 3 là đại bộ phận quần chúng nhân dân biết rõ được quan điểm và chứng cứ, lập luận mỗi bên. Từ đó quần chúng nhân dân tự đánh giá để quyết định ủng hộ bên nào.
Việc tranh thủ bên thứ ba là vô cùng quan trọng. Chẳng thế mà ĐCS đề cao công tác Dân vận. Nhưng hình như càng tăng cường dân vận thì dân càng mất lòng tin, càng xa rời. Phải chăng vì thế mà ngoài các đoàn thể trong Mặt trận Tổ quốc, ở Nghệ An còn lập thêm Hội Cờ đỏ, trong quân đội còn lập “Lực lượng AK 47”.
Bên thứ ba có thể phân thành 3 nhóm. Nhóm 3A ủng hộ lề Đảng, nhóm 3B ủng hộ lề Dân, nhóm 3C không quan tâm gì đến chính trị và lịch sử, nhóm này đông nhất.
Sự đánh giá của bên thứ ba là quan trọng, nhưng ý kiến quan trọng không phải do số lượng người đông. Khi đông người tập trung lại một chỗ, dễ gây tâm lý đám đông. Còn khi người đông mà phân tán, có điều kiện cho trí tuệ được huy động, có điều kiện cho những trí thức, những tinh hoa trong dân phát huy tác dụng. Sự đánh giá đáng tin cậy là của đội ngũ trí thức thực sự của dân tộc.
Hiện nay ở VN chưa có tự do ngôn luận và chưa có được những đối thoại công khai, mặc dầu ông Võ Văn Thưởng, Trưởng ban Tuyên giáo của ĐCS có hứa hẹn. Báo chi chính thống chỉ đăng những bài về chống lật sử của bên A và thường chỉ được nhóm 3A hưởng ứng, ca ngợi. Các bài của bên B thường chỉ được đăng trên các trang mạng lề Dân và nhiều lúc bị ngăn chặn bởi tường lửa.
Trên kia tôi điểm qua một số nội dung các bài chống lật sử của bên A, lập luận của họ chủ yếu dựa vào những điều đã được phe Đảng tuyên truyền, lưu hành. Về phương pháp luận nghiên cứu khoa học cách làm đó phạm lỗi suy luận vòng quanh. Thật ra thì ban đầu phe Đảng cũng dựa vào một số sự thật lịch sử, nhưng đó là sự thật được chọn lựa và một số đã biến dạng qua lăng kính của Chủ nghĩa Mác Lê. Cũng giống như tuyên truyền Chủ nghĩa Mác Lê, các bài chông lật sử chứa rất nhiều ngụy biện.
Lập luận của bên B chủ yếu dựa vào chứng cứ thực tế. Nhưng thực tế mênh mông, mỗi người nắm được một phần. Bên B bị quy cho lật sử vì đã nêu lên những phần của thực tế khác với điều bên A công bố.
Về những bài báo của bên B. Tôi cũng đọc được khá nhiều. Chủ yếu là những bài trình bày những sự thật của một số sự kiện lịch sử mà tác giả cho là ngược lại với những gì bên A đã viết hoặc không viết. Những bài ấy không phê phán ai cả. Về trao đổi quan điểm tôi chỉ mới tìm thấy bài “Có nên lật lại lịch sử” của Đặng Chí Hùng, đăng ở trang Dân làm báo (tháng 5/2012). Đại ý ông Hùng cho rằng nếu có phần nào của lịch sử đã được viết không chính xác thì cần lật lại lắm chứ.
Trong lúc đấu tranh và chờ đợi cho tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do tổ chức các buổi trao đổi học thuật về lịch sử, tự do và công khai các cuộc đối thoại để tìm sự thật thì cần có nhận thức đúng về vai trò của môn lịch sử.
Nghiên cứu lịch sử là một môn của Khoa học xã hội và nhân văn. Là khoa học, nó phải giữ được sự trung thực, độc lập, khách quan, không bị chi phối bởi tình cảm, không bị khống chế bởi bất kỳ đảng phái, lực lượng chính trị hoặc quyền lực nào.
Viết sử chủ yêu là ghi chép lại trung thực những việc đã xẩy ra, không thêm bớt, không bình luận. Nói không thêm bớt là so với những quan sát của mình hoặc những tài liệu mình đã tham khảo chứ khó có thể so với toàn bộ sự việc xẩy ra. Người viết sử không bình luận, không chèn tình cảm của mình vào sự kiện. Việc bình luận và thể hiện tình cảm là của độc giả.
Nhiều đồ đệ của Chủ nghĩa Mác Lê cho rằng lịch sử phải phục vụ cho chính trị. Đó là một quan điểm phản khoa học, phản nhân loại. Trong sử cận đại của VN có một số sự kiện bị trình bày khác với sự thật, nhằm phục vụ chính trị. Chống lật lại những điều như thế là hành động của sự cuồng tín, cần loại bỏ.
N.Đ.C.
Tác giả gửi BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét