Thứ Năm, 13 tháng 5, 2021

20210514. TRAO ĐỔI VỚI NGƯỜI ỨNG CỬ ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI

ĐIỂM BÁO MẠNG 


ÔNG LÊ NHƯ TIẾN: 'KHÔNG CHỊU ĐƯỢC ÁP LỰC, KHÔNG THỂ LÀM ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI'

CAO KIM ANH/ GDVN 7-5-2021
GDVN- “Đại biểu Quốc hội chất vấn không phải để đánh bóng hình ảnh của mình, cũng không phải chất vấn để làm mất mặt các thành viên Chính phủ”, ông Lê Như Tiến nói.

LTS: Trở thành Đại biểu Quốc hội là vinh dự, đồng thời cũng mang theo trách nhiệm lớn lao với cử tri, nhân dân và thường xuyên phải đối diện với nhiều áp lực.

Loạt bài viết này, Tạp chí điện tử Giáo dục Việt Nam trân trọng gửi tới quý độc giả những chia sẻ từ các trí thức nổi tiếng, là Đại biểu Quốc hội thẳng thắn trên nghị trường. Điều đó củng cố thêm niềm tin của cử tri dành cho các hoạt động của Quốc hội và có trách nhiệm cao với lá phiếu bầu Đại biểu Quốc hội khoá XV.

Luôn quyết liệt vì nhân dân

Quốc hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất của đất nước. Việc đổi mới, nâng cao hiệu quả hoạt động của Quốc hội khóa XV được nhân dân, cử tri cả nước kỳ vọng, trong đó đáng chú ý là chất lượng đại biểu, không vì cơ cấu mà hạ thấp các tiêu chí.

Lựa chọn cán bộ thông qua các lá phiếu là gửi gắm những kỳ vọng, mong muốn của nhân dân, cử tri của cả nước đối với những đại biểu tài đức vẹn toàn, đại diện tiếng nói của nhân dân trước thềm bầu cử cận kề.

Chia sẻ với Tạp chí Điện tử Giáo dục Việt Nam về những bài học quý báu gửi gắm đến nhân sự nhiệm kỳ mới, ông Lê Như Tiến - nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội (Đại biểu Quốc hội khóa XII, XIII), cho biết: “Thứ nhất, Đại biểu Quốc hội là người đại diện cho nhân dân nên phải gắn bó máu thịt với nhân dân, với cử tri, đặc biệt là cử tri địa phương nơi mình ứng cử.

Nếu như đại biểu mới nào mà không thể hiện sự gắn bó với cử tri, với nhân dân thì chắc chắn nhân dân và cử tri sẽ nghĩ rằng đại biểu đó không hoàn thành nhiệm vụ, trách nhiệm mà họ gửi gắm”.

Ông Lê Như Tiến khẳng định, đã là Đại biểu Quốc hội thì phải đối diện với áp lực, phải chịu được áp lực, tất cả đều vì quyền lợi của nhân dân. (Ảnh Cao Kim Anh)

Theo ông Lê Như Tiến, là Đại biểu Quốc hội phải luôn luôn biết lắng nghe tiếng nói, kiến nghị, mong muốn của nhân dân, của cử tri đối với Quốc hội và các cơ quan nhà nước. Lắng nghe cũng được xem là một loại năng lực với mỗi cán bộ, bởi phải có lắng nghe, thấu hiểu, trăn trở thì mới đi đến thực hiện đúng, làm đúng, hoàn thành nhiệm vụ với nhân dân, đất nước.

Đã từng là Đại biểu Quốc hội hai nhiệm kỳ liên tiếp, theo ông Lê Như Tiến, ngoài năng lực lắng nghe, đại biểu luôn luôn phải có kỹ năng tiếp nhận thông tin vào tư duy của bản thân mình.

“Trước khi là đại biểu, mọi người thường chỉ chuyên sâu ở một lĩnh vực, ngành nào thì có xu hướng chỉ quan tâm ngành đó. Nhưng khi đã làm Đại biểu Quốc hội thì họ phải tìm hiểu tất cả những vấn đề của đời sống xã hội mà cử tri phản ánh, kiến nghị.

Hàng trăm điều luật liên quan đến hàng trăm lĩnh vực khác nhau, nếu như Đại biểu Quốc hội thiếu thông tin thì không thể tự tin để quyết định bấm nút đồng ý hay phản đối, như vậy là chưa hoàn thành trách nhiệm.

Công tác giám sát tối cao cũng tương tự như vậy, nếu đại biểu thiếu thông tin sẽ không thể tiếp nhận công việc giám sát. Đại biểu luôn phải trau dồi, điền đầy kiến thức, lấp đầy lỗ hổng mà mình thiếu để hoàn thiện thông tin, thực hiện các nhiệm vụ, trách nhiệm của mình.

Mình chỉ giỏi một lĩnh vực nhưng nhiệm vụ, trách nhiệm phải quyết định hàng trăm lĩnh vực. Từ kiến thức về đường sắt cao tốc đến luật hàng không, đến luật đường bộ, đến luật trẻ em, luật gia đình, luật cán bộ… rất nhiều kiến thức ở các lĩnh vực khác nhau.

Do đó là Đại biểu Quốc hội phải có thông tin, tiếp nhận thông tin để biến kiến thức của nhân loại thành của mình để mình vững tâm, vững tin quyết định các vấn đề”, ông Lê Như Tiến chia sẻ.

Kỹ năng tạo sức lan tỏa thông qua tiếp xúc truyền thông để tạo dựng hình ảnh đại biểu trong nhân dân cũng như truyền tải thông điệp đến nhân dân, cử tri của cả nước cũng được ông Lê Như Tiến lưu ý, chú trọng.

“Nếu như ở Quốc hội, đại biểu nêu ý kiến chỉ có vài trăm người ở nghị trường nghe thì sau đó phải tiếp tục theo đuổi vấn đề ấy, gửi thông điệp tới các cơ quan chức năng, các cơ quan truyền thông, mục tiêu là cùng nhau tạo thêm tiếng nói giải quyết được vấn đề, vì lợi ích chung của nhân dân, cử tri cả nước”, ông Tiến chia sẻ.

Áp lực nghị trường

Ông Lê Như Tiến khẳng định, đã là Đại biểu Quốc hội thì phải đối diện với áp lực. Nếu không chịu được áp lực thì không thể làm được Đại biểu Quốc hội.

Có ba chức năng lớn của Quốc hội là lập pháp, giám sát và quyết định các vấn đề quan trọng. Cả ba chức năng đó đều diễn ra trong một kỳ họp, thậm chí trong một phiên họp, do đó lượng kiến thức, thông tin, kỹ năng cũng như bản lĩnh của Đại biểu Quốc hội phải rất lớn.

Phát biểu, phát ngôn, chất vấn trên nghị trường cũng là một trong những nhiệm vụ, chức năng nhưng đó cũng chính là áp lực đối với các đại biểu.

Ông Lê Như Tiến nổi tiếng là đại biểu thẳng thắn không ngại va chạm. Còn nhớ tại kỳ họp thứ 10, Quốc hội khóa XIII, ông đã làm nóng nghị trường khi đóng góp ý kiến trong vấn đề quản lý nhà nước về giá thuốc, chỉ rõ: “Giá bán với giá trị thuốc phải tương thích với nhau. Giá trị chỉ có một mà giá thuốc 10 lần thì không được. Đặc biêt với thuốc nhập khẩu, đang có thực tế là các nhà thuốc tăng vô tội vạ. Đó chính là cái làm người dân rất bức xúc. Anh ăn cả vào sinh mạng sống chết của người dân. Tăng giá thuốc, người nghèo không có tiền mua thì mong manh sinh tử của họ tăng lên rất nhiều”.

Hay ngay tại kỳ họp thứ 11 Quốc hội khóa XIII diễn ra vào tháng 3/2016, ông Lê Như Tiến đã nhận định, để Việt Nam cất cánh được phải tạo mọi điều kiện thuận lợi cho các nhà đầu tư trong và ngoài nước.

Thế nhưng dù có chủ trương, đường lối thông thoáng nhưng khâu thực hiện méo mó, trở thành rào cản cho những chính sách được thực thi. Điều này theo ông Lê Như Tiến không khác gì “mời gọi các nhà đầu tư nhưng trên rải thảm, dưới rải đinh, các nhà đầu tư tuy đi trên thảm nhưng vẫn nhức nhối vì hàng đinh ở dưới”.

Ông Lê Như Tiến cũng từng thẳng thắn nói tại nghị trường là bệnh hoành tráng, thích xây trụ sở to ở nhiều địa phương gây tốn kém, làm khổ dân. Những phát biểu ấy được cử tri cả nước ghi nhận, nhưng bản thân ông thì đã đụng trạm tới nhiều người có chức vụ ở địa phương.

Theo ông Lê Như Tiến nếu Đại biểu Quốc hội không phải người ngay thẳng, trung thực, tận lực với nhân dân, với đất nước thì rất dễ rơi vào cám dỗ, cạm bẫy của tha hóa, quyền lực.

“Trong quá trình chất vấn cũng có những lúc áp lực, lúc tôi là Đại biểu Quốc hội khóa XII, XIII, có vài bộ trưởng điện thoại và nói rằng, tôi là người hay chất vấn thành viên Chính phủ liệu tôi có chất vấn gì họ không? Nếu có chất vấn thì cân nhắc để làm sao cho hài hoà.

Tôi cũng trả lời thẳng thắn rằng, chất vấn đã được luật quy định và Đại biểu Quốc hội chất vấn là nhằm làm rõ băn khoăn của cử tri.

Tuy nhiên, chúng tôi chất vấn không phải với tư cách cá nhân nhằm vào bộ trưởng, tư lệnh ngành mà chất vấn trên tinh thần xây dựng đất nước phát triển, không phải chất vấn theo kiểu bới lông tìm vết, xỉa xói nhau”, ông Tiến nhớ lại.

Theo ông Lê Như Tiến thực hiện chất vấn thế nào cũng được xem là văn hóa nghị trường, thể hiện tinh thần xây dựng để đưa ngành, đưa đất nước phát triển, chứ không phải để đánh bóng hình ảnh của mình trước diễn đàn, cũng không phải để làm mất mặt các thành viên Chính phủ.

“Là Đại biểu Quốc hội, việc lựa chọn vấn đề chất vấn và chất vấn như thế nào rất quan trọng. Mặc dù chất vấn phải kiên quyết nhưng cũng thể hiện văn hóa nghị trường.

Không nên dùng cách và từ ngữ theo kiểu công kích cá nhân hoặc làm cho người khác cảm thấy xúc phạm, thiếu tôn trọng. Đó cũng là một trong những bài học cần thiết với đại biểu”, ông Tiến nhấn mạnh.

Cao Kim Anh
ÔNG VŨ QUỐC HÙNG: 'NHỮNG NGƯỜI HÁM LỢI DANH PHẢI TỰ XẤU HỔ, KHÔNG NÊN ỨNG CỬ'
CAO KIM ANH/ GDVN 12-4-2021
GDVN- “Những con người hám danh, hám lợi nên tự thấy xấu hổ không nên ứng cử trong bộ máy nhà nước, càng không nên ứng cử làm đại biểu của dân”, ông Hùng nói.

Lựa chọn ứng viên công khai, minh bạch

Ngày 23/5 sắp tới là ngày toàn dân bầu cử Đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp. Mỗi lá phiếu của cử tri thể hiện quyền, trách nhiệm, bổn phận của mình đối với đất nước.

Việc bầu những nhân sự có tâm, có tầm, có trình độ hay không đều do nhân dân quyết định. Điều này có nghĩa rằng tương lai của của đất nước đều nằm trong lá phiếu quyết định của cử tri với mong muốn tạo ra một đất nước dân chủ, văn minh, bình đẳng và hạnh phúc.

Vậy làm thế nào chọn được những cán bộ, nhân sự, xứng đáng thay mặt, thể hiện ý chí, nguyện vọng của cử tri tại Quốc hội, Hội đồng nhân dân?

Trao đổi với Tạp chí Điện tử Giáo dục Việt Nam, ông Vũ Quốc Hùng - nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Phó Chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kiểm tra Trung ương chia sẻ: “Vấn đề cán bộ nói chung, Nghị quyết Đại hội XIII đã khẳng định rất rõ, các đồng chí lãnh đạo, đặc biệt là đồng chí Tổng Bí thư cũng đã nhấn mạnh là bộ máy nhà nước rất coi trọng công tác cán bộ, đào tạo con người.

Mọi thắng lợi của chúng ta đều do con người quyết định. Nhưng phải là những con người tận trung với nước, tận hiếu với dân. Những con người hám lợi danh phải tự thấy xấu hổ, không nên ứng cử trong bộ máy nhà nước, càng không nên ứng cử làm đại biểu của dân”.

Ông Vũ Quốc Hùng - nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Phó Chủ nhiệm thường trực Ủy ban Kiểm tra Trung ương. Ảnh: Cao Kim Anh.

Để chọn được những người ưu tú và loại ngay những kẻ cơ hội, theo ông Vũ Quốc Hùng, Đảng phải có trách nhiệm lựa chọn nhân sự với những tiêu chí đã đặt ra, cấp trên phải có trách nhiệm tuyển chọn cấp dưới. Nhưng điều quan trọng nhất là phải để nhân dân tham gia tuyển chọn, làm thế nào để quá trình tuyển chọn cán bộ phải thật sự dân chủ.

“Tôi thấy những bảo bối, những nguyên tắc vàng, quan trọng nhất là dân chủ, công khai, minh bạch trong công tác cán bộ.

Bộ máy nhà nước cần có những cán bộ đủ trình độ và uy tín, thực sự vì nước, vì dân. Lực lượng cách mạng là nhân dân nhưng nhân dân phải có lãnh đạo xứng tầm.

Bài học lịch sử đã cho chúng ta những kinh nghiệm quý báu, nếu không có lãnh đạo thì nhân dân phải tổn thất hi sinh mà không thắng lợi được. Lực lượng cách mạng là nhân dân nhưng nòng cốt phải là người cán bộ. Cán bộ giỏi và trong sạch thì nhân dân sẽ ủng hộ, nhưng cán bộ mà năng lực kém lại thêm tư cách đạo đức có vấn đề thì chẳng ai nghe”, ông Hùng nhận định.

Theo ông Vũ Quốc Hùng, bây giờ là thời bình, tuy không có chiến tranh nhưng vẫn đang có những cuộc chiến đấu không tiếng súng, gọi là chống nội xâm. Với nghĩa hẹp là chống tham nhũng, nhưng với nghĩa rộng là tất cả kẻ thù trong con người về những thói ích kỷ, vô trách nhiệm, nịnh bợ, xấu xa.

Cuộc chiến đấu chống nội xâm cam go không khác gì chống ngoại xâm. Đây là cuộc đấu lâu dài, không bộc lộ sự nguy hiểm bằng súng, bằng đạn nhưng ăn mòn, mục ruỗng bộ máy nhà nước, trở thành nguy cơ sụp đổ cơ đồ đất nước. Và chung quy lại, chúng ta lại trở về với bài toán nhân sự, con người.

“Trong điều kiện hiện nay khác với trong chiến tranh. Trong chiến tranh, cán bộ, nhân dân đều ở chung nhà tranh vách đất, tất cả chỉ có vài bộ quần áo, một cái ba lô là xong. Cuộc sống bây giờ hiện đại, có nhà cao, cửa rộng, xe cộ và có rất nhiều nhu cầu, hưởng thụ khác…

Tuy nhiên đã là cán bộ nhà nước phải thấm nhuần cốt cách của con người Việt Nam, phải là con người trong sạch, thẳng thắn, trung thực. Muốn như vậy, quy trình tổ chức cán bộ phải dân chủ, công khai, minh bạch, dựa vào dân và thực hiện một cách khách quan thì mới chọn được cán bộ vì dân, vì nước”, ông Hùng khẳng định.

Bộ máy tinh giản, hiệu quả, nhân sự có trình độ

Để nhân dân, cử tri có thể bầu chọn được những cán bộ xứng đáng thì ngay ở khâu đầu tiên tuyển chọn cán bộ đã phải nghiêm túc, những người có quyền đánh giá lựa chọn phải thật sự công tâm, trong sạch, trung thực và phải có trình độ.

Ông Vũ Quốc Hùng nhấn mạnh: “Đánh giá một con người không hề đơn giản, không phải chỉ thông qua biểu hiện bên ngoài mà phải tính cách, năng lực phải thể hiện một thời gian dài, thực tế những gì cán bộ đã thực hiện được ở cơ sở và đánh giá cũng phải khách quan, trung thực. Chúng ta đang chuẩn bị cho một sự kiện dân chủ sắp tới và điều này vô cùng cần thiết trong sự kiện như thế.

Tôi luôn nhắc tới hai điều kiện cần thiết đi cùng nhau: Thứ nhất là đạo đức tốt, liêm chính. Thứ hai là phải có trình độ, có năng lực.

Thiếu một trong hai điều kiện này đều không được. Có những người hiền lành, trong sáng, nhưng năng lực yếu thì không thể theo kịp được sự phát triển, gây ra sự trì trệ. Người có năng lực mà đạo đức tồi thì chỉ tìm cách vơ vét cho đầy túi, bè phái, gây mục ruỗng cơ quan nhà nước, làm suy giảm uy tín với nhân dân".

Lần bầu cử này có một điều đặc biệt hơn là bỏ Hội đồng nhân dân Phường với tinh thần chọn các cán bộ có đức có tài, tinh gọn bộ máy, hiệu quả, hiệu lực.

Tuy nhiên, vấn đề đặt ra là làm thế nào vừa tinh gọn bộ máy nhân sự, nhưng vẫn phải đạt hiệu quả cao?

Theo ông Vũ Quốc Hùng, chúng ta phải tìm được những người có tâm sáng, có đạo đức tốt, thương dân và phải có năng lực. Ngay cả những người tiến cử, giới thiệu cũng phải nhận thức rõ trách nhiệm của mình, nếu hời hợt, nể nang sẽ gián tiếp gây ra những hệ lụy sau này.

“Hiện nay, tôi đang tham gia công tác tổ dân phố nơi tôi sống và nhận thấy rằng, cán bộ cấp cơ sở cũng rất vất vả, rất nhiều sự vụ, vấn đề khúc mắc trong nhân dân cần phải giải quyết.

Tuy nhiên, bên cạnh những cán bộ tốt vẫn còn nhiều cán bộ làm việc hình thức, cứng nhắc, chưa thật sự vì dân. Tôi mong rằng tới đây tiếp tục đổi mới, để bộ máy hành chính nhất là cấp cơ sở phải lắng nghe nhân dân thực sự chứ không phải hình thức.

Thực tế, có rất nhiều trường hợp nhân dân không được cán bộ lắng nghe. Nhiều trường hợp tố cáo, khiếu nại của nhân dân không được ai trả lời. Giải quyết thì bắt buộc phải theo trình tự nhưng đơn thư không được trả lời nên đơn cứ gửi hết chỗ này đến chỗ khác.

Tố cáo, khiếu nại, phản ánh đúng pháp luật nên chúng ta có luật. Nhưng thực tế hiện nay có vấn đề tồn tại đó chính là người dân không biết kêu ai khi vướng mắc.

Hướng dẫn cho người dân thì phải chỉ đúng cơ quan có thẩm quyền, cơ quan có thẩm quyền phải có trách nhiệm trả lời đúng, sai với nhân dân. Và đến các cơ quan nhà nước thì cán bộ phải có trình độ mới giải quyết được các vấn đề khúc mắc của người dân”, ông Hùng nêu thực trạng.

Ngoài trình độ, đủ tâm, đủ tầm thì phải là những dám làm, dám chịu trách nhiệm trước nhân dân, cử tri, đất nước sau khi được bầu chọn vào đội ngũ đại biểu, nhân sự của đất nước.

“Để có những lá phiếu đúng đắn, bầu chọn đúng người, những đơn vị cung cấp thông tin phải làm như thế nào để nhân dân, cử tri có đủ thông tin, tài liệu về ứng viên đại biểu.

Tất cả quá trình tuyển mộ, lựa chọn, bầu cử phải khách quan, trung thực thì mới tìm đúng nhân sự có tầm, có tâm, có trình độ phục vụ nhân dân, đất nước, đưa đất nước phát triển với tương lai tốt đẹp hơn”, ông Hùng bày tỏ.

Cao Kim Anh
CHỦ TỊCH NƯỚC NGUYỄN XUÂN PHÚC: 'DÂN CHỦ TÀO LAO' THÌ ĐẤT NƯỚC SẼ LOẠN...

HUY THỊNH/ TPO 9-5-2021


Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc trao đổi với các cử tri
TPO - Theo Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, là một nhà nước pháp quyền, Việt Nam luôn đề cao, phát huy dân chủ và quyền làm chủ của nhân dân nhưng đồng thời quản lý xã hội bằng hệ thống pháp luật; nếu không giữ vững “kỷ cương, phép nước” thì sẽ không đảm bảo an ninh, quốc phòng và trật tự an toàn xã hội.

Chiều 9/5, tại UBND xã Hòa Phú (huyện Củ Chi, TPHCM), Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc đã tham gia hội nghị tiếp xúc giữa cử tri với người ứng cử đại biểu Quốc hội (ĐBQH) khóa XV đơn vị bầu cử số 10 (huyện Củ Chi và Hóc Môn).

Cùng tham gia hội nghị còn có các ứng cử viên khác gồm: Bà Nguyễn Thị Lệ - Phó Bí thư Thành ủy, Chủ tịch HĐND TPHCM; ông Trần Đức Cường - Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử Việt Nam; ông Nguyễn Thanh Hiệp - Phó hiệu trưởng điều hành Trường đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch.

Tham dự buổi tiếp xúc còn có Chủ tịch UBND TPHCM Nguyễn Thành Phong.

Tại hội nghị, trình bày chương trình hành động, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc bày tỏ vui mừng được Hội đồng bầu cử quốc gia giới thiệu ứng cử tại huyện Củ Chi - mảnh đất giàu truyền thống cách mạng. Đặc biệt, Chủ tịch nước còn chia sẻ mảnh đất này là nơi đã sinh ra cố Thủ tướng Phan Văn Khải - người đồng chí, người anh lớn thân thiết đã dìu dắt và bồi dưỡng ông trưởng thành như hôm nay.

Theo Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, là đại biểu của dân thì phải gắn bó mật thiết với nhân dân, nhất là các cử tri đã bầu mình. Ông bày tỏ rất muốn lắng nghe tâm tư, nguyện vọng của bà con để phản ánh lên Quốc hội, Đảng và cùng tham gia giải quyết thấu tình đạt lý những bức xúc của cử tri.

Chủ tịch nước cho biết với tư cách là một trong những nhà lãnh đạo của đất nước, cá nhân ông có trách nhiệm thực hiện nhiệm vụ đưa Việt Nam phát triển nhanh và bền vững về kinh tế, xã hội, an ninh quốc phòng… góp phần để nhân dân được ấm no, hạnh phúc.

Tuy nhiên, Chủ tịch nước cho rằng không chỉ quan tâm đến kinh tế, cá nhân ông còn còn đặc biệt chú ý đến đời sống văn hóa tinh thần của người dân, về tình làng nghĩa xóm, giúp đỡ nhau khi hoạn nạn.

Đề cập đến vấn đề dân chủ, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc khẳng định quan điểm của Đảng, nhà nước và cá nhân ông là phát huy mạnh mẽ dân chủ, quyền làm chủ của nhân dân; lắng nghe ý kiến nhân dân và giải quyết thấu tình đạt lý.

“Chúng ta mà mất dân chủ, đất nước sẽ không còn mạnh. Dân chủ cần được đề cao. Đảng, nhà nước luôn xem trọng những ý kiến đóng góp của nhân dân. Tuy nhiên, nếu “dân chủ tào lao”, không có kỷ cương phép nước thì đất nước sẽ loạn” – Chủ tịch nước nhấn mạnh và cho biết, cả nước đang triển khai Nghị quyết Đại hội XIII của Đảng với tinh thần dân biết, dân bàn, dân kiểm tra, dân tham gia….

Theo Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, một khi dân chủ được phát huy, vấn đề đoàn kết các dân tộc, tôn giáo thành một khối thống nhất thì tạo nên sức mạnh vô địch, không một thế lực nào có thể đe dọa đến sự toàn vẹn của đất nước.

Chủ tịch nước đánh giá vai trò, vị thế của Việt Nam trên thế giới đã được xem trọng với việc chúng ta đã ký nhiều hiệp định, nghị định thư quan trọng với các tổ chức hàng đầu trên thế giới.

“Đừng bao giờ để vị thế của một đất nước bị coi thường” – Chủ tịch nước nhấn mạnh và cho rằng để có nền tảng tốt hơn, như vấn đề cải cách tư pháp, bảo vệ quyền con người,… luật pháp của chúng ta cần hoàn thiện hơn nữa. Nền tư pháp, hệ thống pháp luật tạo mọi điều kiện cho người dân, doanh nghiệp để làm sao mọi người đều hăng hái đóng góp xây dựng quê hương đất nước, kể cả đồng bào ta ở nước ngoài.

“Là chủ tịch nước, tôi sẽ quan tâm tháo gỡ các nút thắt để trên dưới một lòng xây dụng đất nước ngày càng giàu đẹp. Xây dựng quân đội, công an ngày càng chính quy, tiến tới hiện đại. Tinh thần đoàn kết dân tộc là sức mạnh, góp phần làm nên thành công, đại thành công” – Chủ tịch nước bày tỏ.

Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc: ‘Dân chủ tào lao’ thì đất nước sẽ loạn… ảnh 1

Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc và các ứng cử viên trao đổi với cử tri sau khi kết thúc hội nghị

Tại hội nghị, Chủ tịch HĐND TPHCM Nguyễn Thị Lệ chia sẻ niềm vinh dự khi được giới thiệu ứng cử tại huyện Củ Chi – quê hương bà. Bà Nguyễn Thị Lệ cho biết, bà được sinh ra trong một gia đình có truyền thống cách mạng với ông nội, bố và chú ruột đều ngã xuống trong hai cuộc kháng chiến. Bà còn là cháu nội của một bà mẹ Việt Nam anh hùng ở Củ Chi.

“Tôi vừa mừng vừa lo. Mừng vì mình là con em của quê hương giàu truyền thống cách mạng đã đi vào lịch sử, lo vì chưa đóng góp gì cho quê hương và những công việc cần làm nếu trúng cử để đáp lại niềm tin yêu của đồng bào cử tri đã dành cho mình” – bà Lệ bày tỏ.

Trong chương trình hành động của mình, ứng cử viên Nguyễn Thị Lệ khẳng định sẽ nỗ lực học tập, rèn luyện bản thân, luôn hành động vì quyền lợi chính đáng, hợp pháp của nhân dân. Thực hiện nghiêm túc lắng nghe ý kiến cử tri, thường xuyên đi cơ sở và dành thời gian thỏa đáng để tiếp dân, phản ánh trung thực các ý kiến với Quốc hội và giám sát giải quyết các vấn đề cử tri kiến nghị. Thường xuyên liên hệ với cấp ủy chính quyền, MTTQ ở địa phương để nắm tình hình, trao đổi thông tin, gắn bó, trách nhiệm trong giải quyết các vấn đề mà cử tri quan tâm.

PGS.TS Trần Đức Cường - Chủ tịch Hội Khoa học Lịch sử Việt Nam cam kết chú ý đến các hoạt động nhằm góp phần hoàn thiện hệ thống pháp luật, cụ thể hóa hơn nữa mối liên hệ mật thiết giữa Quốc hội và ĐBQH với cử tri đồng thời nghiên cứu, đề xuất các biện pháp nhằm đảm bảo mối quan hệ hài hòa giữa tăng trưởng kinh tế với phát triển văn hóa, xã hội, giáo dục, y tế và bảo vệ môi trường.

PGS.TS Nguyễn Thanh Hiệp - Phó Hiệu trưởng (điều hành) Trường Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch cam kết sẽ tích cực tham gia đóng góp xây dựng chính sách để đa dạng hóa các hình thức chăm sóc và gia tăng chất lượng dịch vụ y tế cơ sở; giám sát việc thực hiện và phản biện các chính sách y tế đáp ứng nhu cầu chăm sóc sức khỏe ngày càng cao của nhân dân.

“Với kinh nghiệm trong công tác phòng chống dịch COVID-19 trong thời gian qua, tôi sẽ góp phần cùng ngành y tế sẽ có các chính sách phù hợp để đảm bảo sức khỏe của nhân dân và ổn định cuộc sống trong tình hình mới” – ông Hiệp chia sẻ.

CHỦ TỊCH VIỆT NAM CẢNH BÁO 'DÂN CHỦ TÀO LAO', LO ĐẤT NƯỚC 'LOẠN'

VOA 11-5-2021

Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc nói rằng Việt Nam là một “nhà nước pháp quyền” và lên tiếng cảnh báo về cái mà ông gọi là “dân chủ tào lao” khi cho rằng đất nước sẽ “loạn” nếu không giữ được “kỷ cương phép nước.”

Ông Phúc, người từng có nhiều phát ngôn khiến cộng đồng mạng bàn cãi trong thời gian làm thủ tướng Việt Nam, phát biểu như vậy trong một buổi tiếp xúc cử tri tại huyện Củ Chi ở TPHCM, theo Tiền Phong.

Theo vị chủ tịch nước, Việt Nam là một “nhà nước pháp quyền” và “luôn đề cao, phát huy dân chủ và quyền làm chủ của nhân dân.” Ông Phúc cho rằng Việt Nam “quản lý xã hội bằng hệ thống pháp luật” và cảnh báo nếu không giữ vững “kỷ cương, phép nước” thì sẽ không đảm bảo an ninh, quốc phòng và trật tự an toàn xã hội.

Đề cập đến vấn đề dân chủ, Chủ tịch Phúc được Tiền Phong trích lời khẳng định rằng quan điểm của Đảng, Nhà nước và cá nhân ông là “phát huy mạnh mẽ dân chủ, quyền làm chủ của nhân dân, lắng nghe ý kiến nhân dân và giải quyết thấu tình đạt lý.” Ông Phúc kêu gọi đề cao “dân chủ” và cho rằng nếu “dân chủ tào lao” thì “đất nước sẽ loạn.”

Phát ngôn của ông Phúc với các cử tri khiến nhiều người dùng mạng xã hội thắc mắc về ý nghĩa của “dân chủ tào lao” khi họ không hiểu là gì và đề nghị vị chủ tịch nước giải thích cho người dân.

“Dân chủ tào lao là gì? Có ai biết không?,” một người dùng mạng xã hội có tên Đinh Văn Hải thắc mắc trong đăng tải khi chia sẻ bài báo của Tiền Phong về tuyên bố “Dân chủ tào lao thì đất nước sẽ loạn…” của ông Phúc.

Luật sư Nguyễn Duy Bình, trong một đăng tải trên trang Facebook cá nhân hôm 9/5, đề nghị vị chủ tịch nước giải thích thế nào là “dân chủ tào lao” để dân chúng hiểu. Vị luật sư này cho rằng ông Phúc là người thường đưa ra “những ngôn từ sáo rỗng, bay bướm, thiếu chính xác và nổ khắp nơi.”

Theo nhận định của Tiến sỹ Lê Vĩnh Triển của Đại học Kinh tế TPHCM trên tờ The Diplomat, “dân chủ hóa” là một thuật ngữ nhạy cảm về mặt chính trị ở Việt Nam vì các lãnh đạo Đảng Cộng sản cho rằng (và lo sợ) rằng nó sẽ dẫn đến đa nguyên chính trị cũng như đe dọa sự ổn định của hệ thống độc Đảng của Việt Nam. Theo vị tiến sỹ của Khoa Quản lý Nhà nước, Chính phủ tin tưởng chắc chắn rằng thể chế thống nhất chính trị (rõ ràng) hiện nay là ưu việt và không thể thay đổi.

Phát ngôn của ông Phúc được đưa ra trong bối cảnh Việt Nam đang chuẩn bị cho kỳ bầu cử Quốc hội khoá 15, dự kiến diễn ra vào ngày 23/5.

Trong những tháng gần đây, chính quyền Việt Nam đã bắt giữ một số ứng cử viên Đại biểu Quốc hội độc lập khi cáo buộc họ “tàng trữ, phát tán tài liệu chống phá nhà nước” và “thông tin xuyên tạc, gây hoang mang dư luận.”

Báo cáo nhân quyền của Mỹ được công bố gần đây cho rằng Việt Nam là một quốc gia do Đảng Cộng sản toàn trị và người dân không có tự do để bầu chọn ra chính phủ mà họ mong muốn cũng như bị hạn chế tham gia chính trị, trong số nhiều vấn đề nhân quyền nghiêm trọng khác. Tổ chức Freedom House trong báo cáo gần đây nhất cũng gọi Việt Nam là quốc gia độc Đảng, thiếu dân chủ và không có tự do về ngôn luận, tôn giáo, hoạt động xã hội cũng như tăng cường đàn áp đối với người dân bất đồng chính kiến.

Nhiều nhà hoạt động dân chủ và nhân quyền trong nước đã bị bắt giữ trong những tháng gần đây trong đợt “trấn áp” mà các chính phủ phương Tây và các tổ chức nhân quyền quốc tế cho là nhằm dập tắt các tiếng nói bất đồng đối với chính phủ Hà Nội quanh Đại hội 13 của Đảng Cộng sản và kỳ bầu cử khoá 15 của Quốc hội Việt Nam.

THẾ NÀO LÀ 'DÂN CHỦ TÀO LAO' NHƯ LỜI CHỦ TỊCH  NGUYỄN XUÂN PHÚC?

RFA 10-5-2021

‘Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân, nhưng dân chủ tào lao đất nước sẽ loạn!’ Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc, ứng cử viên Đại biểu Quốc hội khóa 15 phát biểu như vừa nêu khi tiếp xúc với cử tri huyện Hóc Môn, huyện Củ Chi ở thành phố Hồ Chí Minh hôm 9/5/2021.

Ông Phúc còn cho rằng, Việt Nam là một nhà nước pháp quyền luôn đề cao, phát huy dân chủ và quyền làm chủ của nhân dân, nhưng nếu không giữ vững ‘kỷ cương, phép nước’ thì sẽ không đảm bảo an ninh, quốc phòng và trật tự an toàn xã hội.

Tiến sĩ Nguyễn Quang A, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển IDS đã tự giải thể, khi trả lời RFA từ Hà Nội hôm 10/5, nhận định:

“Tôi nghĩ người ta kêu ổng là ông Phúc nổ thì không có sai gì cả. Là bởi vì ổng nói mà ổng không biết ổng nói cái gì? Thật sự nếu ổng là một ông nông dân mà nói bỗ bã như thế thì nó có thể rất là hay. Nhưng một ông Chủ tịch nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, một trong bốn nhà chính trị đứng đầu Việt Nam mà ăn nói những câu gọi là hết sức thô lỗ như thế... thì tôi nghĩ không có cái gì để có thể bình luận về một chính trị gia như vậy được.”

Trả lời RFA từ Đức Quốc hôm 10/5, Luật sư Nguyễn Văn Đài, một cựu tù chính trị, cho rằng định nghĩa về dân chủ thì tất các nước trên thế giới đều định nghĩa giống nhau, đó là quyền làm chủ của người dân, đó quyền tự do ngôn luận... mà một trong những điểm chính là quyền được tự do bày tỏ, phát biểu chính kiến của mình về mọi vấn đề của đất nước từ chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội... Luật sư Đài nói tiếp:

“Thế thì dân chủ là như vậy và ông Chủ tịch nước lại phát biểu dân chủ tào lao thì không biết ổng hiểu như thế nào là dân chủ. Chắc chắn là ổng hiểu sai về dân chủ rồi, bởi vì nếu ổng hiểu đúng về dân chủ thì không bao giờ ổng nói như vậy. Bởi vì dân chủ chỉ có một, chứ không có thứ dân chủ tào lao hay dân chủ xã hội chủ nghĩa, hay dân chủ nào khác...”

Theo Tự điển Bách khoa Toàn thư, Dân chủ là một phương pháp ra quyết định tập thể trong đó mọi thành viên đều có quyền ngang nhau khi tham gia ra quyết định. Dân chủ cũng để chỉ một hình thức nhà nước, trong đó mọi thành viên đều tham gia vào việc ra quyết định về các vấn đề của mình, thường bằng cách bỏ phiếu để bầu người đại diện trong quốc hội hoặc thể chế tương tự.

Liên Hiệp Quốc xem dân chủ là một trong những nền tảng và giá trị cốt lõi của mình vì dân chủ cung cấp môi trường để bảo vệ và nhận thức tốt quyền con người. Những giá trị này được thể hiện trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền và Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị. Những quyền chính trị và dân sự này là nền tảng của nền dân chủ.

Luật sư Nguyễn Văn Đài, người từng là tù nhân chính trị tại Việt Nam, cho biết công việc đấu tranh dân chủ mà Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc gọi là ‘dân chủ tào lao’ là một công việc rất nặng nhọc, khó khăn và nguy hiểm của tất cả những người Việt Nam ở trong nước khi mà muốn dân chủ hóa Việt Nam. Ông Đài cho biết thêm:

“Như chúng ta đều biết, ít nhất là 76 năm kể từ 1945, dưới sự cai trị của chế độ độc đảng toàn trị ở Việt Nam, rồi từ 30/4/1975 họ áp đặt cai trị trên toàn quốc... thì rất nhiều thế hệ người Việt Nam khác nhau đã nỗ lực đứng lên để đấu tranh đòi quyền tự do dân chủ cho người dân. Nhưng cho đến thời điểm này, không những chưa thành công mà những người này còn bị đàn áp rất khốc liệt, một số phải đi tị nạn nước ngoại, phần lớn thì còn ở trong các nhà tù của Việt Nam. Đó không chỉ là nỗi buồn của các gia đình đấu tranh, mà còn là nỗi buồn chung của dân tộc Việt Nam, đã mất nhiều thập kỷ... khi hầu hết các quốc gia đề có nền dân chủ thì Việt Nam vẫn chưa có được điều đó.”

Cũng tại buổi tiếp xúc với cử tri huyện Hóc Môn, huyện Củ Chi ở thành phố Hồ Chí Minh hôm 9/5/2021, Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc khi đề cập đến vấn đề dân chủ khẳng định quan điểm của Đảng, nhà nước và cá nhân ông là phát huy mạnh mẽ dân chủ, quyền làm chủ của nhân dân; lắng nghe ý kiến nhân dân...

Ông Phúc nói: “Chúng ta mà mất dân chủ, đất nước sẽ không còn mạnh. Dân chủ cần được đề cao. Đảng, nhà nước luôn xem trọng những ý kiến đóng góp của nhân dân. Tuy nhiên, nếu ‘dân chủ tào lao’, không có kỷ cương phép nước thì đất nước sẽ loạn.”(!?)

c4648993-478e-4a49-a937-17090ef68d2b.jpeg
Hình ảnh một số nhà hoạt động đang bị chính quyền Việt Nam giam giữ. Courtesy The Project 88.

Giáo sư Nguyễn Đình Cống, nguyên Chủ nhiệm khoa, trường Đại học Xây dựng Hà Nội, một đảng viên đã từ bỏ đảng, khi trả lời RFA hôm 10/5, nhận định về câu nói của ông Phúc:

“Câu ấy vừa nghe qua thì thấy đúng và hay, lừa được những người nhe dạ cả tin, nhưng ngẫm nghĩ kỹ mới phát hiện ra một số điều bất hợp lý được giấu kín.

Thứ nhất là “Ý kiến của nhân dân”. Nhân dân Việt Nam hiện có ba tầng lớp với những ý kiến rất khác nhau. Một là tầng lớp trên, được chế độ ưu đãi, họ luôn luôn ủng hộ và bảo vệ chế độ. Hai là tầng lớp bình dân, họ có nhu cầu cơ bản là được yên ổn để sinh sống và làm ăn, họ chủ yếu nghe theo chính quyền, sợ chính quyền, không dám nói khác ý chính quyền (trừ khi họ bị áp bức, bị oan ức không thể chịu nổi). Ba là tầng lớp trung lưu, trong đó có những người trí thức, họ có nhu cầu cao về tự do dân chủ, một số người trong họ là những nhà phản biện.”

Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân... Theo Giáo sư Nguyễn Đình Cống, phải chăng Đảng chỉ xem trọng ý kiến của tầng lớp trên và tầng lớp bình dân còn phớt lờ phần lớn ý kiến của tầng lớp trung lưu và ai có ý kiến phản biện thì bị cho là thế lực thù địch, bị bắt bớ, tra tấn, tù tội. Giáo sư Nguyễn Đình Cống nói tiếp:

“Thế là dân chủ có lựa chọn. Ngay như số cử tri đến tiếp xúc với ông Phúc cũng được lựa chọn khá kỹ chứ có phải ai cần hoặc muốn đến gặp mà được đâu. Như vậy câu “Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân” mới chỉ là một phần của sự thật. Mà một phần của sự thật thì nhiều khi chưa phải là sự thật.

Thứ hai là “Dân chủ tào lao đất nước sẽ loạn”. Đây là ngụy biện kiểu đánh tráo khái niệm. Thế nào là dân chủ tào lao. Thí dụ trong buổi họp có người nói : Thưa chủ tịch, ngài nói sai rồi. Người ấy có nói tào lao không.”

Ý kiến mà chính quyền, lãnh đạo cần xem trọng theo Giáo sư Nguyễn Đình Cống chính là những ý kiến phản biện được phát biểu thông qua tự do ngôn luận, tự do báo chí chứ không chỉ ở trong các hội nghị mà người tham dự được chọn lựa kỹ càng. Ông dẫn chứng:

“Dân oan bị cướp đất, họ tổ chức phản đối, thế có phải dân chủ tào lao không? Trung quốc có mưu đồ xấu, dân biểu tình phản đối có phải việc tào lao không. Đưa ra khái niệm dân chủ tào lao để hù dọa dân, để cho những người có chức quyền lợi dụng đàn áp dân, phải chăng đó là một mánh khóe.

Thứ ba là “Đảng luôn xem trọng…”. Ông Phúc đang ở vai trò ứng viên tiếp xúc cử tri. Ông đem Đảng ra để làm gì. Phải chăng Đảng của ông là thần, là thánh. Phải chăng ông không đủ tự tin để nói với cử tri mà phải viện dẫn đến Đảng của ông để làm bình phong.”

Theo trang The Project 88, một tổ chức phi lợi nhuận nhằm hỗ trợ và khuyến khích tự do ngôn luận ở Việt Nam, tính đến ngày 10/5/2021 chính quyền Việt Nam đang giam giữ 235 người từng công khai lên tiếng đòi hỏi dân chủ một cách ôn hòa.

BÀN VỀ 'DÂN CHỦ TÀO LAO' CỦA ÔNG PHÚC

TRƯƠNG NHÂN TUẤN/ TD 11-5-2021

Báo chí và các “trang mạng” hôm qua rùm beng về ý kiến của ông Phúc “dân chủ tào lao thì đất nước sẽ loạn”.

Theo RFA, ông Phúc nói vụ này hôm 9/5/2021 nhân đi “vận động bầu cử” ở huyện Hóc Môn, Củ Chi. Ông Phúc là ứng cử viên đại biểu Quốc hội khóa tới 2021-2026, ở đơn vị Sài Gòn. RFA dẫn lời ông Phúc: “Việt Nam là một nhà nước pháp quyền luôn đề cao, phát huy dân chủ và quyền làm chủ của nhân dân, nhưng nếu không giữ vững ‘kỷ cương, phép nước’ thì sẽ không đảm bảo an ninh, quốc phòng và trật tự an toàn xã hội.”

Trùng hợp ngẫu nhiên hay “chí lớn gặp nhau”, hôm 5/5 tôi có viết bài “Quốc gia thất bại” trên trang cá nhân facebook. Trong bài tôi có nói về trường hợp Đệ Nhị VNCH: “VNCH đã vừa là một ‘quốc gia chưa hoàn tất’, có đủ lý do để thất bại và sụp đổ. Vì ở đó có nền dân chủ xà bần ‘nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng’.”

“Dân chủ xà bần” (của tôi) và “dân chủ tào lao” (của ông Phúc) xem ra có cùng một nội dung. Đệ nhị VNCH có dân chủ, cho dầu “xà bần”, nhưng ít ra có “dân chủ”. Dưới chế độ này, các quyền tự do cơ bản của người dân (nhân quyền) đều được tôn trọng như quyền tự do bầu cử và ứng cử, quyền tự do ngôn luận, quyền tự do hội họp và biểu tình, tự do tín ngưỡng, tự do báo chí, tự do biểu lộ chính kiến v.v…

Nếu so sánh “mức độ nhân quyền”, VNCH thời đó lớp trí thức “lạm dụng”, xài “tẹt ga”, xem ra không khác chi với dân Mỹ bây giờ (nhứt là thời Trump).

Còn bây giờ, VN vừa không có dân chủ, cũng không có một chút tôn trọng nhân quyền. Nền dân chủ xà bần Đệ Nhị VNCH ra sao, sẽ viết rõ ở phần dưới.

Vấn đề là, cái gọi là “nhà nước pháp quyền XHCN” của VN thực tế là một “nhà nước tào lao”. Còn cái gọi là “dân chủ” ở CHXHCNVN thực tế cũng chưa xứng đáng gọi là “dân chủ xà bần”.

Ông Phúc nói về “dân chủ tào lao”, VN hiện thời làm gì có dân chủ để nói tới “dân chủ tào lao” hay “dân chủ xà bần”? Nhưng cái “nhà nước pháp quyền XHCN” của ông Phúc đích thị là một nhà nước (rất) “tào lao”.

1- Tào lao thứ nhứt vì nó bắt chước. Thấy TQ có chủ trương “quốc gia pháp trị Xã Hội Chủ Nghĩa” mấy ông CSVN rập khuôn rồi thay đổi chút đỉnh thành ra “nhà nước pháp quyền XHCN”.

“Quốc gia pháp trị” ở đây là “Etat de Droit” (Etat – Quốc gia và Droit – pháp luật). TQ gọi “Etat, State” là “quốc gia”. VN “dịch” ra thành “nhà nước”. (Quốc = nước, gia = nhà) (sic!). Tào lao quá phải không?

Còn từ “pháp quyền” đến từ đâu? Truy ra thì biết nó đến từ “bài vè” của ông Hồ: Bảy xin hiến pháp ban hành, Trăm điều phải có “thần linh pháp quyền”.

Nguyên thủy đây là bài dịch, “phóng tác” nôm na từ bản “Yêu sách của dân An Nam” gởi phe Đồng minh chiến thắng tại hội nghị Versailles năm 1919. Nội dung điều 7 là yêu cầu nhà nước Pháp ban bố luật lệ để cai trị dân bản xứ, thay thế chế độ cai trị bằng nghị quyết của bộ Thuộc địa.

“Thần linh pháp quyền” ở đây là thần Thémis, tượng trưng cho “công lý” trong thần thoại Hy lạp. Pháp quyền vì vậy có nghĩa là “jurisdiction”, tự điển Pháp-Việt của VNCH ngày trước, hay của Đài loan, TQ, Nhật… dịch “jurisdiction” thành “pháp quyền”, tức “quyền được xét xử”. Hiểu rộng ra, “pháp quyền” trong câu “trăm điều phải có thần linh pháp quyền” có nghĩa là “quyền thực thi công lý”.

Mấy ông học giả VN xã nghĩa lấy “pháp quyền” thay thế “pháp trị” (của VNCH), tào lao trên mọi thứ bậc tào lao. Vậy mà mọi người im re nghe theo. Thực tình tôi bái dân VN tám lạy!

Tạm công nhận “nhà nước pháp quyền” là “Etat de Droit”.

Đảng CSVN được Hiếp pháp qui định là “lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội”.

Nguyên tắc nền tảng của “Nhà nước pháp quyền” là nhà nước theo đó có “pháp thể” (tư cách pháp nhân) đồng đẳng về quyền với mọi pháp thể khác trong quốc gia. Nhà nước làm gì cũng theo “luật” mà làm. Nhà nước lạng quạng bị dân kiện đền bồi mệt nghỉ.

Vậy đâu là “pháp thể” (còn gọi là tư cách pháp nhân) của đảng CSVN, trong một quốc gia (nói là) được xây dựng trên nền tảng luật lệ?

Đảng CSVN không có tư cách pháp nhân, vậy dựa vào cái gì để đảng lãnh đạo một “nhà nước được xây dựng trên nền tảng luật lệ”?

Tào lao thiên đế phải không?

2- Tào lao thứ hai là sự hiện hữu trong “quốc gia pháp trị” một “trật tự các tiêu chuẩn”. Thí dụ, tiêu chuẩn cao nhứt là hiến pháp. Còn gọi là “luật cơ bản” hay luật mẹ. Sau đó là các bộ luật. Dưới luật là các “nghị định”, quyết định… của chính phủ, tỉnh, thành… Tất cả các bộ luật đều không được mâu thuẫn với Hiến pháp. Các nghị quyết, nghị định, quyết định… của chính phủ thì không được mâu thuẫn với các bộ luật hay hiến pháp.

Vụ bãi nhiệm các nhân sự chính phủ, ngay sau khi Đại hội 13 bế mạc.

Vụ bãi nhiệm tương tự năm 2016 tôi đã nói, lúc bãi nhiệm các ông Ba Dũng, Tư Sang và Hùng hói, chiếu theo luật thì Quốc hội không thể bãi nhiệm mấy ông này, vì không có lý do (như phạm các tội cực nặng, kiểu phản bội quốc gia…). Hiến pháp đã quy định nhiệm kỳ của nhân sự nội các.

Nhớ đâu thời đó có trên 50 đại biểu bỏ phiếu chống lại vụ bãi nhiệm tào lao này.

Ông Dũng sau đó có nói: Đảng hết chủ trương thì mình nghỉ. Đảng muốn ông X nghỉ sớm thì ông này phải nghỉ, bất kể Hiến pháp giải thích ra sao. Rõ ràng quyết định của đảng có hiệu lực trên Hiến pháp.

Vậy thì cái gọi là “nhà nước pháp quyền” không thể gọi là “Etat de Droit”. Lại càng không phải là “Rule of Law”. Đó là “nhà nước tào lao” phải không ông Phúc?

Lại còn có cái quyết định 1722/qđ/ttg do ông Phúc ký. Quyết định này có nội dung “ban hành danh mục bí mật nhà nước của đảng”. Đọc qua “té ghế”, tào lao trên mọi chuyện tào lao.

Hiến pháp qui định “chủ quyền quốc gia thuộc về nhân dân”. Vì vậy mới có nguyên tắc “dân biết, dân bàn, dân kiểm tra”. Người dân có thể biết, bàn và kiểm tra bất cứ chuyện gì có liên quan đến “chủ quyền quốc gia”, ngay cả khi chuyện đó là chuyện riêng tư của đảng.

Khoản 3 Quyết định 1722: Thông tin về công tác đối ngoại đảng, đối ngoại nhân dân:

“a) Quyết định, kết luận, báo cáo, kế hoạch, đề án, phương án, tờ trình, công văn của Trung ương Đảng về chiến lược đối ngoại liên quan đến an ninh quốc gia, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ; quan hệ đối ngoại của Đảng ta với các đảng, các nước lớn, các nước láng giềng về vấn đề biên giới lãnh thổ, chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán quốc gia trên đất liền, vùng trời, vùng biển, hải đảo, thềm lục địa của nước ta”.

Từ khi nào các vấn đề biên giới lãnh thổ, chủ quyền quốc gia, chủ quyền và quyền chủ quyền các vùng đất, vùng trời, vùng biển, thềm lục địa… của đất nước VN lại trở thành “chuyện riêng” của đảng? Dựa vào đâu để ông Phúc ký quyết định, liệt các chuyện này vào hàng “tuyệt mật quốc gia”? Luật nào đã qui định cho đảng sự độc quyền có quyết định về các vấn đề này?

Ông Phúc tào lao đã ký một quyết định, một văn bản dưới luật, vi phạm hiến pháp, chà đạp lên nguyên tắc nền tảng của “nhà nước pháp quyền”, có mục đích cấm dân bàn chuyện đất nước.

3- Tào lao thứ ba, nguyên tắc Habeas Corpus (của Rule of Law) bị đảng CSVN ngồi xổm.

Nguyên tắc “habeas corpus” theo đó một người không thể bị bỏ tù tùy tiện nếu không thông qua một phiên tòa phân xử.

CSVN đối xử với tập thể quân đội VNCH ngày trước, tù không ra tù, tội không ra tội. Có người “học tập cải tạo” 2 năm, có người 10 năm, có người bỏ thây nơi rừng sâu nước độc. Họ không phải là “tù binh”, cũng không thuộc diện “hàng binh”. Họ không phải “tù nhân”, vì không có tòa án nào xử họ hết.

Vậy mà có người cãi rằng “pháp quyền” của VN tương ứng với “Rule of Law”. Đúng là tào lao thiên đế.

Tạm chấm dứt chuyện “dân chủ tào lao” của ông Phúc, giờ nói lại chuyện “dân chủ xà bần”, “nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” của Đệ nhị VNCH.

Nguyên nhân VNCH sụp đổ là do “sụp đổ từ bên trong”, thứ nhứt bởi những “con đĩ chính trị”.

Thành phần này cực đông, chiếm lĩnh phần lớn “sân khấu chính trị”, kiểu “thành phần thứ ba”, các “lực lượng yêu nước”, thành phần “phản chiến”… mà bản chất của họ hoặc là “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”, hoặc ngây thơ bị CS lợi dụng.

Thứ hai (và ba) là thành phần tăng lữ, bao gồm mấy ông cha, mấy ông sư, các “lực lượng” tôn giáo như Cao Đài, Hòa Hảo… “dấn thân” làm chính trị. “Thần quyền” cạnh tranh quyền lực với thế tục. Mấy ông tăng lữ bị cộng sản lợi dụng “đem bàn thờ xuống đường” chống chính quyền. Cảnh sát nương tay không dám đàn áp. Rốt cuộc, làm quốc gia suy yếu.

Thành công của ông Diệm là dẹp được các lực lượng vũ trang của các giáo phái (do Pháp gài lại).

Thứ tư thành phần quân đội sử dụng vũ lực chiếm đoạt quyền lực. Ông Diệm bị ông Dương Văn Minh lật đổ ngày 1-11-1963. Hai anh em Diệm, Nhu bị đại úy Nhung, vốn là đàn em ông Minh giết. Ông Minh được khối Phật giáo của Thích Trí Quang “chống lưng”. Vấn đề là ông Trí Quang làm việc cho CIA (theo lời tướng Nguyễn Khánh).

Đệ Nhị Cộng hòa được xây dựng lên từ một cuộc đảo chánh. Chế độ này bị cả thế giới tự do nghi kỵ. Danh không chánh, ngôn không thuận. Ngay sau khi “chính lý” 1965, một cuộc bầu cử tự do được thực hiện, chính quyền dân cử lên nắm quyền. Thế giới bắt đầu có một ánh mắt tương đối thiện cảm đối với VNCH. “Tương đối” là vì thành phần lãnh đạo xuất thân từ quân đội.

Đó cũng là các lý do khiến MTGPMN được một số các quốc gia Tây Âu tôn trọng và giúp đỡ.

Nếu (lại chữ nếu bất lương!) VNCH không có vụ “nhứt đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng” thì Sài gòn không bao giờ sụp đổ.

Đánh giặc kiểu “nhà nghèo” của ông Diệm, đánh giặc bằng trí tuệ, bằng tấm lòng của toàn dân muốn bảo vệ quốc gia… thì còn lâu CSVN mới thắng. Chỉ cần “cấm vận” lương thực, đào hào lập “ấp chiến lược”, cô lập thành phần khủng bố, tiếp tay cho giặc, không cần Mỹ, VNCH cũng đã đủ ngăn chặn sự nổi dậy và xâm nhập của quân phản loạn.

DÂN CHỦ TÀO LAO

LÊ MINH NGUYÊN/ TD 12-5-2021

Theo báo Tiền Phong của CSVN, chiều Chủ Nhật 9/5, tại huyện Củ Chi, Chủ tịch nước CSVN Nguyễn Xuân Phúc tham gia hội nghị tiếp xúc giữa cử tri với người ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XV.

Ông Phúc khẳng định quan điểm của Đảng, nhà nước và cá nhân ông là phát huy mạnh mẽ dân chủ, quyền làm chủ của nhân dân, nói rằng Chúng ta mà mất dân chủ, đất nước sẽ không còn mạnh. Dân chủ cần được đề cao. Đảng, nhà nước luôn xem trọng những ý kiến đóng góp của nhân dân. Tuy nhiên, nếu ‘dân chủ tào lao’, không có kỷ cương phép nước thì đất nước sẽ loạn”.

Như vậy thì Việt Nam sắp loạn đến nơi rồi, vì chế độ hiện tại là chế độ dân chủ tào lao!

Rõ ràng ông Phúc muốn nói “dân chủ tào lao” là thứ dân chủ nói một đằng làm một nẻo. Nói “lắng nghe ý kiến nhân dân và giải quyết thấu tình đạt lý” thì:

– Đem 3,000 quân tấn công dân làng Đồng Tâm.

– Kết án nặng nề các gia đình dân oan, như: Cấn Thị Thêu, Trịnh Bá Tư, Trịnh Bá Phương

– Bỏ tù những người tự ra tranh cử quốc hội: Lê Trọng Hùng, Trần Quốc Khánh

– Bỏ tù các nhà báo viết về bất công xã hội: Trần Thị Tuyết Diệu, Phan Bùi Bảo Thy, Trương Châu Hữu Danh, Nguyễn Hoài Nam, Phạm Đoan Trang, Phạm Chí Dũng, Nguyễn Tường Thuỵ, Lê Hữu Minh Tuấn

– Bỏ tù những người bất đồng chính kiến, bày tỏ ôn hoà: Vũ Tiến Chi, Nguyễn Thị Cẩm Thúy, Ngô Thị Hà Phương, Lê Việt Hòa, Nguyễn Duy Khương – bác sĩ, Nguyễn Văn Sơn Trung, Nguyễn Bảo Tiên – NXB Tự Do…

– Bỏ tù nhóm “Báo Sạch”: Đoàn Kiên Giang, Nguyễn Thanh Nhã, Nguyễn Phước Trung Bảo

– Bỏ tù người làm từ thiện xã hội: Nguyễn Thuý Hạnh

Những người trên đây và biết bao nhiêu người khác nữa đều hoạt động trong khuôn khổ của dân chủ mà chính hiến pháp tào lao của chế độ cho phép.

Dân chủ tào lao là dân chủ mà ông Phúc và đảng CSVN đang làm, là thứ dân chủ mà người CS đứng trên pháp luật và pháp luật là công cụ của họ để đàn áp dân, là dân chủ của “banana republic” có tên là Nhà Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam.

'DÂN CHỦ TÀO LAO' TỪ LỜI CHỦ TỊCH  PHÚC, TÌM HIỂU THÊM VỀ DÂN CHỦ 'RỞM'

VÕ VĂN QUẢN/ LK/BVN 14-5-2021


Dân chủ có muôn hình vạn trạng, trong đó không thiếu những nền dân chủ… “tào lao'

Ảnh: Shutterstock

Chúng ta mà mất dân chủ, đất nước sẽ không còn mạnh. Dân chủ cần được đề cao. Đảng, nhà nước luôn xem trọng những ý kiến đóng góp của nhân dân. Tuy nhiên, nếu “dân chủ tào lao”, không có kỷ cương phép nước thì đất nước sẽ loạn.

(Chủ tịch nước Nguyễn Xuân Phúc – 9/5/2021)

“Dân chủ tào lao” trở thành thuật ngữ mới nhất và lạ nhất mà ông Nguyễn Xuân Phúc, đương kim Chủ tịch nước, sử dụng trong buổi gặp gỡ cử tri tại huyện Củ Chi, thành phố Hồ Chí Minh ngày 9/5/2021.

Giải thích rõ hơn, ông cho rằng nhà nước ta rất dân chủ, nhưng dân chủ đến cỡ nào thì cũng phải có “kỷ cương, phép nước”. Như vậy, trong cách tiếp cận của ông Phúc, chí ít hai khái niệm này có hàm chứa nội dung trái ngược nhau?

Về mặt ngôn ngữ, “tào lao” trong hầu hết các từ điển tiếng Việt hiện hành là một tính từ để chỉ một sự vật, hiện tượng không có nội dung đứng đắn, cụ thể. Một số từ điển còn ghi nhận “tào lao” đồng nghĩa với không có ích lợi, phù phiếm.

Không phải là dịch nghĩa hoàn hảo, “tào lao” trong cách hiểu này rất gần với cách hiểu của từ “small talk” trong tiếng Anh, thường dùng để chỉ những cuộc đối thoại không đầu không đuôi, không thực hiện bất kỳ chức năng giao dịch hay đạt đến mục tiêu nào cụ thể. Hoặc trực diện hơn, từ “nonsense” có thể là một lựa chọn hoàn hảo.

Nhưng nếu một nền dân chủ vô nghĩa lý, chỉ có vỏ không có ruột, thì làm gì đã ảnh hưởng đến kỷ cương hay phép nước?

Sự… tùm lum trong cách hiểu về dân chủ và cách sử dụng từ ngữ sáng tạo của chủ tịch nước khiến người viết mong muốn giới thiệu đến bạn đọc một cách nhìn tổng quan hơn về dân chủ, cái tốt, cái xấu, cũng như thế nào là một nền dân chủ “tào lao”.

Dân chủ với muôn hình vạn trạng

Dân chủ cũng có dân chủ này, dân chủ kia. Điều này hoàn toàn đúng.

Về mặt bản chất, hầu hết các nhà nghiên cứu đồng ý với một định nghĩa tối giản của dân chủ sẽ bao gồm các yếu tố như sau:

· Bầu cử phổ quát (universal suffrage);

· Các cuộc bầu cử diễn ra định kỳ, cạnh tranh và công bằng;

· Nhiều hơn một chính đảng;

· Nhiều hơn một nguồn thông tin.

Ngoài ra, các yếu tố khác như xã hội dân sự, các cơ chế bảo vệ nền dân chủ, các quyền chính trị hiện hữu cũng như quá trình đưa ra quyết định chính sách… cũng là các chỉ dẫn phụ đáng xem xét.

Dựa trên nhóm tiêu chuẩn này, chúng ta có hàng loạt các tên gọi khác nhau dành cho các nền dân chủ.

Các tác giả có tiếng như Wolfgang Merkel  Hans-Jürgen Puhle sáng tạo ra khái niệm “defective democracy”, hay “dân chủ hụt”.

Nhóm này được cho là sẽ bao hàm kiểu dân chủ độc quyền, với các quyền dân sự chính trị chỉ dành cho một bộ phận nhỏ trong toàn bộ dân cư (exclusive democracy). Có thể nghĩ đến nền dân trị Hoa Kỳ thế kỷ 18 và đầu thế kỷ 19, một nền dân chủ dù lừng danh nhưng chỉ dành cho người nam, da trắng, như là một ví dụ điển hình của “exclusive democracy”.

Ngoài ra, dân chủ thống trị – hay “dominated democracy” – cũng thuộc nhóm các nền dân chủ hụt. “Dominated democracy” dùng để chỉ các nền dân chủ nơi mà một hay nhiều nhóm quyền năng bên ngoài có khả năng giới hạn, tác động đến việc hoạch định chính sách của những chức danh dân cử.

Myanmar trong giai đoạn giữa thập niên 2010 cho đến thời điểm trước đảo chính có thể được xem là ứng cử viên sáng giá để mô tả “dominated democracy”. Trong đó, dù chính phủ và các chức danh hoàn toàn do dân bầu, chính quyền hoàn toàn chính danh này không thể kiểm soát các tướng lĩnh quân đội. Họ tiếp tục chịu sự chi phối của quân đội trên nhiều phương diện. Từ việc xử lý các cáo buộc diệt chủng đối với người Rohingya đến kết cục cuối cùng là cuộc đảo chính vào đầu năm 2021, quân đội Myanmar luôn là người cầm trịch so với chính phủ dân cử.

Đến đây, chúng ta phải nhắc đến “illiberal democracy”, tức các nền dân chủ phi tự do, trong nhóm dân chủ hụt. “Illiberal democracy” có thể được mô tả ngắn gọn là mô hình dân chủ chỉ bảo đảm một số ít các quyền chính trị, dân sự. Rõ ràng hơn, dân chủ phi tự do là nơi mà người dân vẫn có quyền đi bầu và chọn ra chính phủ của mình. Tuy nhiên, ở các nước này, không gian dân sự và các quyền thảo luận, kiểm tra, giám sát nhà nước hoặc không tồn tại, hoặc không hiệu quả. Báo chí bị kiểm soát, các nhà chính trị đối lập bị trả đũa, pháp luật kiểm soát quyền lực nhà nước bị chính quyền đương nhiệm thay đổi, hay các cơ chế phòng vệ nền dân chủ như nhiệm kỳ, luật bầu cử bị chỉnh sửa theo hướng có lợi cho chính đảng cầm quyền… là một số trong các dấu hiệu để nhận biết liệu một nền dân chủ đã đến mức “illiberal” hay chưa.

Venezuela trong thời kỳ đầu giai đoạn cầm quyền của Hugo Chavez vào thập niên 1990 hoàn toàn hội đủ các tiêu chuẩn của một nền dân chủ phi tự do. Kiểm soát báo đài, mua chuộc cử tri, và dần dà dùng các kỹ thuật chính trị để loại bỏ nhiệm kỳ… đều là những đặc sản biến nền dân chủ non trẻ của Venezuela thành sản phẩm của ngày nay.

Nhưng chỉ những nhóm trên chưa đủ thỏa mãn cơn khát thuật ngữ của các học giả chính trị học.

Deficient democracy” (dân chủ khiếm khuyết) là một thuật ngữ phổ biến dùng để chỉ hầu hết các nền dân chủ đương đại trên thế giới. Từ Hoa Kỳ đến các quốc gia Đông Âu hậu cộng sản và các nền dân chủ mới nổi thuộc châu Mỹ Latin… đều có thể được xem là những nền dân chủ không hoàn hảo, có khuyết điểm. Cụ thể, các loại khuyết điểm trải dài từ cơ chế bảo hiến, quyền tham gia của người dân, tính rõ ràng của các thủ tục hành chính và dân quyền hay thậm chí là tính phân biệt chủng tộc có thể có trong bộ máy dân chủ.

Tiêu chí nào để đánh giá nền dân chủ

Muốn đánh giá chất lượng của một nền dân chủ, chúng ta trước tiên cần xác định thế nào là một sản phẩm có chất lượng. Người viết vay mượn cách hiểu của quản lý chất lượng trong quản trị học nói chung để nghiên cứu, đơn giản vì cách tiếp cận này dễ hiểu và dễ truyền đạt hơn các tiêu chuẩn triết học hay khoa học chính trị – pháp lý khác.

Yếu tố đầu tiên, một sản phẩm có chất lượng thì trước tiên phải dựa vào quy trình sản xuất có chuẩn mực. Việc tạo ra sản phẩm phải đúng thời điểm (timely), có kiểm soát chất lượng (controlled), sở hữu cơ chế phòng ngừa sai sót và rủi ro (risk-managed), và dễ đoán định (predictable).

Khác với lầm tưởng của nhiều người, các chính phủ dân chủ phương Tây không tự nhiên tốt, hay tự nhiên giỏi, chính cơ chế và quy trình xây dựng dân chủ mới là bước đầu tiên gầy dựng nền tảng của một nhà nước tốt.

Nền dân chủ, tương tự như một sản phẩm tiêu dùng, sẽ không thể là một nền dân chủ có chất lượng nếu quá trình tạo nên chính thể đại diện không có một quy chuẩn thời gian cụ thể. Chính quyền mới có thể được tạo ra quá sớm (hoặc quá trễ) so với luật định vì nhiều nguyên do và ngoại lệ. Điều này tạo nên những bất thường về mặt chính sách, sự thiếu chủ động của chính người dân và tạo ra nhiều kẽ hở không đáng có.

Hay một chính quyền được tạo ra là một kết quả không dễ đoán định, từ việc ai trở thành lãnh đạo hay chính sách mà người đó theo đuổi, cũng là một dấu hiệu tiêu cực cho một nhà nước lành mạnh.

Lấy hai nhà nước điển hình nhất hiện nay để so sánh: Hoa Kỳ và Trung Quốc.

Ở Hoa Kỳ, việc ai lên làm tổng thống chắc chắn được lựa chọn thông qua cuộc bầu cử tổng thống mỗi bốn năm một lần, với phương thức bầu chọn ai cũng biết là mô hình phổ thông đầu phiếu tại từng tiểu bang, kết hợp với phương án đại cử tri cho toàn liên bang. Việc ông Trump hay ông Biden theo đuổi chính sách gì, lời hứa ra sao cũng được ghi nhận không thể rõ ràng hơn thông qua các cuộc tranh luận hay tiếp xúc cử tri.

Ở Trung Quốc, ngược lại, người dân khó có thể biết điều gì xảy ra bên trong Đảng Cộng sản Trung Quốc cho đến khi Tập Cận Bình thật sự chiếm lĩnh hoàn toàn ánh hào quang trên chính trường. Và họ cũng khó ngờ rằng Trung Quốc thời Tập là một quốc gia đầy tham vọng với những “Vành đai – Con đường” và quá trình quân sự hóa tại Biển Đông, thay vì tập trung phát triển kinh tế như trước đó.

Toàn bộ những yếu tố nói trên hợp thành chiều quy trình (procedural dimension), hoặc các yếu tố đầu vào (input), để đánh giá một nền dân chủ.

Sau khi đã nói đến quy trình thì chắc hẳn phải nói đến bản chất và đặc trưng cấu trúc của thành phẩm (structural characteristic), từ thiết kế, chất liệu đến các chức năng mà sản phẩm đó có thể thực hiện. Như vậy, chúng ta có thể đồng ý gọi yếu tố thứ hai là dùng sản phẩm đầu ra (output), để đánh giá một nền dân chủ.

Một số cho rằng kiểu chính quyền nào tạo ra việc làm, cơm ăn áo mặc cho người dân, đạt đến cảnh giới “quốc thái dân an” thì là chính quyền tốt. Nhưng rõ ràng đấy là một tiêu chuẩn lỗi thời.

Một nhà nước phong kiến sử dụng nhục hình và bạo lực tư pháp, chuyên quyền, phân biệt đối xử và phân biệt giai cấp vẫn có thể tạo nên một bức tranh quốc thái dân an.

Một chính quyền phân biệt chủng tộc cực đoan như chính quyền apartheid tại Nam Phi cũng không gặp bất kỳ trở ngại nào để đạt danh hiệu đầu tàu kinh tế toàn châu Phi.

Chức năng của một nhà nước đương đại không chỉ đơn giản là tạo ra các cơ hội kinh tế và nâng cao tiêu chuẩn sống của người dân. Nó còn phải tôn trọng và chủ động bảo vệ sự bình đẳng giữa các chủ thể trong xã hội, hạn chế quyền lực của các chức danh công quyền thông qua cơ chế pháp quyền (rule of law), và đẩy mạnh trách nhiệm lẫn giải trình từ phía cơ quan nhà nước (accountability).

Khác với cách nhiều người lầm tưởng, đánh giá đầu ra của một quá trình dân chủ (mà hiện thân là bộ máy chính trị quốc gia) không khó như ta tưởng tượng. Theo hai tác giả Heinz Eulau và Paul D. Karps, tính tương tác và phản ứng (responsiveness) là tiêu chuẩn đơn giản nhất để đánh giá tính đại diện của một chính quyền đối với cử tri, và từ đó suy luận ra chất lượng của nền dân chủ.

Họ kể đến những biểu hiện hoàn toàn có thể quan sát được như chính sách nhắm đến phục vụ lợi ích công cộng, các dịch vụ công được cung cấp một cách bình đẳng và không vụ lợi cho mọi cá thể trong xã hội, hay lợi ích vật chất thông qua các chương trình an sinh xã hội được phân phối minh bạch với các công cụ kiểm tra – giám sát hiệu quả, v.v.

***

Những phân tích dông dài nhưng cần thiết nói trên cho thấy rằng một nền dân chủ đúng nghĩa, vận hành tốt không chỉ mang lại các lợi ích về kinh tế – xã hội, mà còn thiết lập một trật tự xã hội có quy chuẩn, có đạo đức. Nơi đó, những tranh chấp về quyền công dân, về chính trị, về lợi ích an sinh xã hội là những tranh chấp được giải quyết một cách có bài bản, có quy trình, nhưng đồng thời cũng trao quyền cho người dân và phản ánh đúng nguyện vọng, quyền lợi của không chỉ số đông mà còn của các nhóm yếu thế.

Trở lại với góc nhìn phổ biến tại Việt Nam rằng dân chủ là chỗ ai muốn nói gì thì nói, ai muốn làm gì thì làm rồi gây náo loạn, gây ảnh hưởng đến kỷ cương, phép nước… là kiểu tư duy rất tiểu học, thiếu thông tin và thiếu tri thức về khoa học chính trị lẫn khoa học pháp lý.

Mặt khác, nếu dùng từ “tào lao” để mô tả dân chủ như chúng ta đã phân tích ở trên, dân chủ trở thành một thứ vô thưởng vô phạt, hình thức, có cũng được không có cũng không sao. Nếu nói về một vài nước mà nền dân chủ nó tào lao như thế, thì Việt Nam cũng có phần. Nhưng chuyện đó có lẽ sẽ phải để lại cho một dịp thảo luận khác.

V.V.Q.

Nguồn: Luật Khoa

TRANH CỬ KIỂU ... TỔNG BÍ THƯ

TRÂN VĂN/ Blog VOA/ TD 12-5-2021

Xem tường thuật về hội nghị tiếp xúc giữa các Ứng cử viên (ƯCV) Đại biểu Quốc hội khóa 15 với cử tri của Đơn vị bầu cử số 1 của Hà Nội (bao gồm cử tri các quận Ba Đình, Đống Đa, Hai Bà Trưng), có thể thấy hoạt động tranh cử tại Việt Nam không chỉ rất khác với thiên hạ mà còn khác với cả qui định pháp luật của Việt Nam.

Những khác biệt ấy minh họa cho hoạt động tranh cử kiểu… Tổng Bí thư nói riêng và kiểu… cộng sản nói chung!

***

Luật Bầu cử Đại biểu Quốc hội và Đại biểu Hội đồng nhân dân hiện hành dành hẳn một điều để qui định chi tiết về hội nghị tiếp xúc cử tri (Điều 66). Theo đó, tất cả các ứng cử viên phải báo cáo với cử tri về chương trình hành động của mình nếu được bầu làm đại biểu Quốc hội, đại biểu Hội đồng nhân dân (Điểm b, Khoản 2, Điều 66) (1).

Ông Trọng – ƯCV Đại biểu Quốc hội khóa 15 – không những không tôn trọng qui định vừa dẫn, không trình bày Chương trình hành động mà còn… giáo huấn cử tri, quốc hội!

Theo tường thuật của báo giới Việt Nam thì ƯCV Nguyễn Phú Trọng tham dự Hội nghị Tiếp xúc cử tri Đơn vị Bầu cử số 1 của Hà Nội chỉ để nghe đại diện cử tri các quận Ba Đình, Đống Đa, Hai Bà Trưng ca ngợi ông là người được cử tri tin tưởng tuyệt đối và tín nhiệm tái cử và trình bày nguyện vọng với… Tổng Bí thư đảng CSVN!

Thay vì trình bày Chương trình hành động của riêng mình cho đúng với tư cách một ƯCV và đúng với các qui định pháp luật hiện hành về bầu cử, ƯCV Nguyễn Phú Trọng chỉ… vui mừng… ghi nhận các ý kiến chân thành, đúng đắn và những vấn đề lớn của đất nước, của Thủ đô mà cử tri nêu.

Dẫu vẫn đang là ƯCV nhưng ông Trọng đã chỉ đạo… khóa này (Quốc hội nhiệm kỳ sắp tới) phải làm sao hơn khóa trước. Nhân vật từng đảm nhiệm vai trò Chủ tịch Nhà nước, đã và vẫn đang là Tổng Bí thư đảng CSVN lập lại điều ông từng khẳng định: Đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay. Đồng thời nói thêm. rằng ông đã nói trước các nguyên thủ quốc gia là Việt Nam không thua kém ai cả. Trong một thoáng dường như có sự bột phát của… thật thà, ông Trọng thú nhận… ban đầu ông cũng cân nhắc là nói vậy có chủ quan hay không nhưng đến bây giờ thì thấy mừng vì… hình như toàn dân đồng tình rồi!

Những từ “cân nhắc” và… “hình như” nhằm tỏ ra… thật thà ấy rất có giá trị vì chúng giúp… khắc họa tính cách. Không thèm trình bày mục tiêu thế nào, sẽ hành động ra sao, ƯCV Nguyễn Phú chỉ yêu cầu: Tuyệt đối không được chủ quan, tự mãn, bởi dịch bệnh đang diễn biến tạp, bởi còn rất nhiều khó khăn trên con đường phát triển đi lên. Toàn đảng, toàn dân, toàn quân phải đoàn kết một lòng dưới sự lãnh đạo của đảng, cấp trên phải gương mẫu, đại biểu Quốc hội phải do dân, vì dân, phải làm tròn trách nhiệm, không được “cua cậy càng, cá cậy vây”, phải đoàn kết (2)… Có đốt đuốc đi tìm cũng khó mà ra ƯCV xứ nào… tranh cử với sự chủ quan đến như thế với cử tri!

***

Không chỉ có vậy! Các qui định pháp luật hiện hành liên quan đến bầu cử cấm lạm dụng chức vụ, quyền hạn để sử dụng phương tiện thông tin đại chúng trong vận động bầu cử (Khoản 2, Điều 68, Luật Bầu cử Đại biểu Quốc hội và Đại biểu Hội đồng nhân dân, qui định về Những hành vi bị cấm trong vận động bầu cử) nhưng gần như toàn bộ tường thuật về Hội nghị Tiếp xúc cử tri Đơn vị Bầu cử số 1 của Hà Nội chỉ giới thiệu những lời khen dành cho ƯCV Nguyễn Phú Trọng và những chỉ đạo, yêu cầu của ƯCV này.

Nếu không chịu khó sục sạo, sẽ không thể biết Đơn vị Bầu cử số 1 của Hà Nội hoặc có bao nhiêu ƯCV, tên gì, hoặc ở buổi tiếp xúc cử tri mà cơ quan truyền thông chính thức nào cũng tường thuật, họ đã trình bày những gì trước cử tri (3). Chẳng lẽ cứ phải xem đó là biểu hiện của tổ chức bầu cử dân chủ, bình đẳng, đúng pháp luật?

Chú thích

(1) https://thuvienphapluat.vn/van-ban/Bo-may-hanh-chinh/Luat-Bau-cu-dai-bieu-Quoc-hoi-va-dai-bieu-Hoi-dong-nhan-dan-2015-282376.aspx

(2) https://dantri.com.vn/xa-hoi/tong-bi-thu-toi-noi-truoc-cac-nguyen-thu-la-viet-nam-khong-thua-kem-ai-20210508114859338.htm

(3) https://vov.vn/chinh-tri/tong-bi-thu-nguyen-phu-trong-tien-hanh-tiep-xuc-cu-tri-van-dong-bau-cu-tai-ha-noi-856110.vov

TÀO LAO HƠN CẢ...'TÀO LAO'!

TRÂN VĂN/ Blog VOA/ TD 14-5-2021

Trước nay, diện mạo và sắc thái của dân chủ ở Việt Nam vốn luôn rất khác với thiên hạ. Hệ thống chính trị, hệ thống công quyền ở Việt Nam vẫn lý giải, nguyên do nằm ở chỗ dân chủ ở Việt Nam là… dân chủ xã hội chủ nghĩa (XHCN).

Chưa rõ tại sao ông Nguyễn Xuân Phúc, tân Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam miệt thị diện mạo, sắc thái dân chủ không phải… dân chủ XHXN là… dân chủ tào lao nhưng ông và đảng của ông vẫn đeo đuổi, tận tình tán tỉnh… lũ… “tào lao” ấy?

***

Ở Hội nghị tiếp xúc cử tri Đơn vị bầu cử số 10 của TP.HCM (bao gồm hai huyện Hóc Môn và Củ Chi), trong vai Ứng cử viên Đại biểu Quốc hội tại đơn vị bầu cử này, ông Phúc tuyên bố: Chúng ta mà mất dân chủ, đất nước sẽ không còn mạnh. Dân chủ cần được đề cao. Đảng, nhà nước luôn xem trọng những ý kiến đóng góp của nhân dân. Tuy nhiên, nếu “dân chủ tào lao”, không có kỷ cương phép nước thì đất nước sẽ loạn (1).

Dẫu ông Phúc – Thủ tướng và ông Phúc – Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, vẫn là… một người nhưng nhận thức và hành vi lại rất khác, thậm chí mâu thuẫn nhau hết sức gay gắt.

Singapore không có dân chủ XHCN và theo quan điểm của ông Phúc – Chủ tịch Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam, có thể suy ra Singapore cũng thuộc nhóm… dân chủ tào lao! Vậy thì tại sao thuở còn làm Thủ tướng, ông Phúc lại hâm mộ quốc gia… dân chủ tào lao ấy một cách đặc biệt? Năm 2016, ông Phúc – Thủ tướng từng yêu cầu chính quyền tỉnh Quảng Ninh phải thử nghiệm những mô hình tăng trưởng mới, phải xây dựng Đặc khu Vân Đồn không thua kém… Singapore (2). Năm sau (2017), ông Phúc – Thủ tướng đòi Đà Nẵng phải trở thành thành phố nổi trội hơn những thành phố khác ở Việt Nam để có thể cạnh tranh với… Singapore (3). Đến 2019, ông Phúc – Thủ tướng tiếp tục yêu cầu chính quyền Hải Phòng phải cố gắng để Hải Phòng phát triển như… Singapore (4). Vì sao miệt thị… dân chủ tào lao nhưng lại lấy… “tào lao” làm mẫu mực để phấn đấu?

Không phải chỉ có ông Phúc tỏ ra mâu thuẫn như thế. Hệ thống chính trị, hệ thống công quyền tại Việt Nam cũng mâu thuẫn y hệt như vậy. Rất khó lý giải tại sao các cá nhân lãnh đạo những hệ thống này vừa vỗ ngực tự hào vì dân chủ ở Việt Nam cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản (5)lại vừa tha thiết bày tỏ khát vọng… làm bạn với tất cả các nước dân chủ và không gây thù oán với ai (6)?

Năm 2018, tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc, ông Phúc – Thủ tướng khoe với cộng đồng quốc tế rằng Việt Nam đang nỗ lực phấn đấu hơn nữa cho công bằng, bảo vệ tốt môi trường cũng như đảm bảo quyền cho mọi người dân. Giờ, ông Phúc công khai bày tỏ với dân chúng Việt Nam sự khinh bỉ dân chủ tư sản, dân chủ phi XHCN là… dân chủ tào lao. Ông Phúc đã thay đổi, từ khi nào?

Nếu đối chiếu với sự tự hào vốn hết sức nhất quán về chuyện dân chủ của “ta” gấp vạn lần dân chủ tư sản thì sự miệt thị đó chính là… nhận thức chung của lãnh đạo đảng “ta”, quốc hội “ta”, nhà nước “ta”, chính phủ “ta” chứ không chỉ riêng ông Phúc.

Lấn cấn duy nhất là “ta” vừa khinh bỉ nhận thức, nỗ lực bảo vệ, thực thi dân chủ của thiên hạ, xem đó là… “tào lao”, vừa cam kết với thiên hạ sẽ tự chuyển hóa để dân chủ ở “ta” thăng tiến theo… tiêu chuẩn… “tào lao” ấy!

Tháng trước nhiều cơ quan truyền thông chính thức của “ta”, chỉ trích kịch liệt những nơi, những người cho rằng Việt Nam không xứng đáng tham dự Hội đồng Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc nhiệm kỳ 2023 – 2025 (8).

Nếu đặt những chỉ trích này bên cạnh sự miệt thị… dân chủ tào lao của ông Phúc, chẳng riêng thiên hạ mà đa số nhân dân ta đều hoang mang. Đã xem là… “tào lao” thì vận động ứng cử, kiếm cho bằng được một ghế trong những định chế… “tào lao” ấy làm gì? Đó chẳng phải là làm chuyện… tào lao hơn cả… “tào lao” sao? Khi nhận thức và hành động về… tào lao lộn xộn như vậy thì ai, thứ nào mới đích thực là… tào lao?

Chú thích

(1) https://tienphong.vn/chu-tich-nuoc-nguyen-xuan-phuc-dan-chu-tao-lao-thi-dat-nuoc-se-loan-post1335023.tpo

(2) http://www.xaydungdang.org.vn/Home/thoisu/2016/9999/Quang-Ninh-phai-tro-thanh-dia-phuong-di-dau-trong-phat-trien.aspx

(3) https://danang.gov.vn/chinh-quyen/chi-tiet?id=25600&_c=3,33

(4) http://dongkhe.ngoquyen.gov.vn/kinh-te-chinh-tri-o-thi/-/view_content/1455821-thu-tuong-chinh-phu-nguyen-xuan-phuc-hai-phong-phai-tro-thanh-trung-tam-cua-cac-tinh-phia-bac.html

(5) https://vi.wikiquote.org/wiki/Nguyễn_Thị_Doan

(6) https://laodong.vn/archived/viet-nam-muon-lam-ban-voi-cac-nuoc-dan-chu-va-khong-gay-thu-oan-voi-ai-692459.ldo

(7) https://www.voatiengviet.com/a/thu-tuong-viet-nam-cam-ket-bao-ve-nhan-quyen-va-moi-truong-truoc-lhq/4591429.html

(8) https://nhandan.com.vn/binh-luan-phe-phan/-viet-nam-ung-cu-thanh-vien-hoi-dong-nhan-quyen-lhq-co-gi-phai-chong–637829/

PHẢN BIỆN MỘT CÂU NÓI CỦA ÔNG PHÚC

NGUYỄN ĐÌNH CỐNG/ TD 13-5-2021

Trong buổi tiếp xúc cử tri, ứng viên Nguyễn Xuân Phúc, Chủ tịch nước, đã nói đến một số điều, trong đó có câu: “Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân, nhưng dân chủ tào lao đất nước sẽ loạn!“.

Rất nhiều điều ông Phúc nói có thể phản biện. Bài này chỉ phản biện một câu vừa trích dẫn.

Câu ấy vừa nghe qua thì thấy đúng và hay, lừa được những người nhẹ dạ cả tin, nhưng ngẫm nghĩ kỹ mới phát hiện ra một số điều bất hợp lý được giấu kín.

Thứ nhất là “Ý kiến của nhân dân”. Nhân dân Việt Nam hiện có ba tầng lớp với những ý kiến rất khác nhau. Một là tầng lớp trên, được chế độ ưu đãi, họ luôn luôn ủng hộ và bảo vệ chế độ.

Hai là tầng lớp bình dân, họ có nhu cầu cơ bản là được yên ổn để sinh sống và làm ăn, họ chủ yếu nghe theo chính quyền, sợ chính quyền, không dám nói khác ý chính quyền (trừ khi họ bị áp bức, bị oan ức không thể chịu nổi).

Ba là tầng lớp trung lưu, trong đó có những người trí thức, họ có nhu cầu cao về tự do dân chủ, một số người trong họ là những nhà phản biện.

Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân. Phải chăng chỉ xem trọng ý kiến của tầng lớp trên và tầng lớp bình dân, còn phớt lờ phần lớn ý kiến của tầng lớp trung lưu và ai có ý kiến phản biện thì bị cho là “thế lực thù địch”, bị bắt bớ, tra tấn, tù tội.

Thế là dân chủ có lựa chọn. Ngay như số cử tri đến tiếp xúc với ông Phúc cũng được lựa chọn khá kỹ chứ có phải ai cần hoặc muốn đến gặp mà được đâu. Như vậy câu “Đảng luôn xem trọng ý kiến của nhân dân” mới chỉ là một phần của sự thật. Mà một phần của sự thật thì nhiều khi chưa phải là sự thật.

Thứ hai là “Dân chủ tào lao đất nước sẽ loạn”. Đây là ngụy biện kiểu đánh tráo khái niệm. Thế nào là dân chủ tào lao. Thí dụ trong buổi họp có người nói: Thưa chủ tịch, ngài nói sai rồi. Người ấy có nói tào lao không?

Ý kiến mà chính quyền, lãnh đạo cần xem trọng, chính là những ý kiến phản biện được phát biểu thông qua tự do ngôn luận, tự do báo chí, chứ không chỉ ở trong các hội nghị mà người tham dự được chọn lựa kỹ càng. Dân oan bị cướp đất, họ tổ chức phản đối, thế có phải dân chủ tào lao không? Trung Quốc có mưu đồ xấu, dân biểu tình phản đối có phải việc tào lao không? Đưa ra khái niệm dân chủ tào lao để hù dọa dân, để cho những người có chức quyền lợi dụng đàn áp dân, phải chăng đó là một mánh khóe?

Thứ ba là “Đảng luôn xem trọng…”. Ông Phúc đang ở vai trò ứng viên tiếp xúc cử tri. Ông đem Đảng ra để làm gì? Phải chăng Đảng của ông là thần, là thánh? Phải chăng ông không đủ tự tin để nói với cử tri mà phải viện dẫn đến Đảng của ông để làm bình phong?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét